Lạc Khôi rất nhanh đè xuống phấn khích, như đã nói từ đầu, hắn là cần đi kiểm chứng một việc. Rõ ràng đan điền của hắn có Song Đan, nhưng hắn không chắc Kim Đan màu đen thật sự là Kim Đan.
Không hiểu sao, Lạc Khôi nghĩ đến một cái khả năng kinh người khác, rất có thể Kim Đan màu đen là một loại nửa Kim Đan nửa đạo chủng. Lạc Khôi không lạ gì đạo chủng, bọn chúng hình thành nên trong điều kiện vô cùng ngặt nghèo, chính như Kim Đan màu đen này càng ngặt nghèo.
Muốn chứng thực dễ lắm, thức hải của hắn còn đó còn một cái vết nứt rất biết xem hàng, chỉ cần mang Kim Đan màu đen đi vào thức hải, là Kim Đan hay là đạo chủng liền hiện ra hết thảy.
Đối với việc mang Kim Đan màu đen vào thức hải, Lạc Khôi làm đến thuận tiện, đừng quên hắn lệnh được sợi ý thức bóng tối, cũng đừng quên hiện tại hắn đã có thần thức thần niệm.
Trong thức hải.
Kim Đan màu đen vừa xuất hiện, tưởng như nó sẽ nhanh chóng lao về vết nứt cắm rễ trong đó, Lạc Khôi lại phát hiện sợi ý thức bóng tối một trận hưng phấn, trực tiếp xé ra Kim Đan màu đen lao về phía vết nứt.
Cũng là lúc này, mặc cho Huyết Cốt Ma Sinh, con mắt đạo chủng một chút phản ứng cũng không có, Quỷ chủng lại là khẩn trương vươn ra vô số tia máu, đồ án mai rùa càng là sáng lên một màu huyết sậm lan rộng cắt chém, ý đồ muốn đem sợi ý thức bóng tối cho tiêu diệt.
Không phải là ngăn chặn, đây rõ ràng là muốn tiêu diệt. Lạc Khôi sắc mặt lạnh xuống, Huyết Cốt Ma Sinh như hiểu Lạc Khôi muốn cái gì, đầu cốt xương tuôn trào ra tử khí cuộn lại rắn chắc, không cố kỵ đập đến đồ án mai rùa.
Đến nước này, tưởng như không phải việc của mình bàng quan nhìn đến kịch hay, con mắt đạo chủng vậy mà lựa chọn yểm trợ sợi ý thức bóng tối, vô số đầu trùng bám trên nó không ngại bị tia máu Quỷ chủng cắt chém tầng tầng lớp lớp đem sợi ý thức bóng tối che chắn lại, mạnh xông chằng chịt tia máu.
Thời điểm này, mọi sự đều là không có sai biệt về trước sau, Kim Đan màu đen bị sợi ý thức bóng tối từ bỏ trở nên tức giận, và cũng gần như đồng thời với con mắt đạo chủng nhập cuộc, trên thân Kim Đan màu đen bức ra một loại lực lượng đen nhánh khổng lồ, nhào về vết nứt.
Lạc Khôi nào còn không biết Kim Đan màu đen làm loạn, hắn nghĩ nhanh mà ứng biến cũng cực nhanh, nắm tay không ngần ngại nắm lấy bó lớn đầu trùng từ con mắt đạo chủng ném đến Kim Đan màu đen, kỳ lạ là lực lượng đen nhánh không làm sao đến đầu trùng, bị vô con chui vào bên trong.
Tình thế vừa hỗn tạp vừa nguy cấp, tia máu cùng đồ án Quỷ chủng quá quỷ dị cùng cắt chém quá lợi hại, Huyết Cốt Ma Sinh cũng không phải không được hàng, chỉ là cú đập chết chóc của nó như bị dịch chuyển, tưởng như có thể đánh nát đồ án, hết lần này đến lần khác đập vào điểm chết, một chút uy lực đều không thể phát uy ra.
Cùng với đó, cũng là tưởng như không có giới hạn đầu trùng có thể lớp sau thay lớp trước trụ lên, Lạc Khôi lại thấy tia máu Quỷ chủng như là lưỡi hái nhàn hạ thu hoạch lấy đầu trùng, một chút thất thế cũng không có.
Để Lạc Khôi vốn lạnh càng thêm lạnh lẽo, đầu trùng bị tia máu cắt chém vương vãi ra khổng lồ hồn lực, tất cả những này đều bị vết nứt hút lấy, nơi miệng rõ ràng lại mở rộng ra thấy rõ, chỉ sợ qua chút thời gian, miệng vết nứt có thể cho một người chui lọt.
Về phía sợi ý thức bóng tối, Lạc Khôi vẫn giữ được liên hệ với nó, tình thế trước mắt chỉ có thể lui lại tính cách khác, đang muốn để nó quay lại, sợi ý thức bóng tối vậy mà dừng lại, trong nó hiện lên một đạo hắc tuyến, hắc tuyến vừa ra, trong thức hải bỗng đọng lại một chỗ cực ám.
Cực ám. Đây có lẽ là nơi tận cùng của bóng tối, ở tại đây, thời gian là cái gì đó bị đọng lại.
Lạc Khôi không nhúc nhích trân lấy ánh mắt nhìn, đồng dạng Quỷ chủng cũng đọng lại đúng lấy một kinh thần, nhưng bấy nhiêu cũng đủ sợi ý thức bóng tối vượt lên trước tất cả chui vào trong vết nứt, biến mất không thấy gì nữa.
Cái này?