Chương 71: Không Gian Truyền Tống Trận

Khi lão già Vạn Thương Hải cho ra giá khởi điểm vô số người cũng bắt đầu cho giá, nhưng không nhiệt tình bằng vài món Linh Cấp vật phẩm vì giá của nó quá cao, nhưng rất nhanh chóng cái giá cũng được đưa lên 3000 Linh Thạch.

-3500 Thượng Phẩm Linh Thạch.

Bên trong phòng VIP, Trần Phong liền hô lên giá 3500, hắn quyết định phải cầm xuống vật phẩm này, dù hắn có ra giá cao tới đâu, có Vạn Thiên Kim ở sau màn, đợi đấu giá kết thúc vật phẩm sẽ về tay.

Huyền Vô Khuyết khi nghe đây là giọng của Trần Phong,kẻ địch mà làm hắn mất hết mặt mũi, đùa giỡn hắn như một thằng hề, không nhịn được cắn răng, hắn phải trả lại nỗi sỉ nhục này,

Bọn hắn đến đây lần này là chủ yếu cầm xuống vật phẩm áp trục, nhưng cừu nhân gặp lại tương đối đỏ mắt, hắn muốn Trần Phong phải xuất thêm một tý huyết để đấu giá.

-Ta ra 5000 Thượng Phẩm Linh Thạch.

Huyền Vô Khuyết hô lên một tiếng rõ to, dù gì hắn cũng là người có tiền, trong túi cũng có hơn 1 vạn Linh Thạch Thượng Phẩm, tài nguyên tu luyện được gia tộc và tông môn cung cấp không ít, nếu hai huynh đệ hắn hợp lại dù cho Trần Phong có đấu giá được cũng phải bỏ ra giá cao.

Theo hắn thấy Trần Phong không có bối cảnh gì, trong túi chắc chắn không được vài đồng, nếu không cầm xuống được hai cây Linh Dược này sẽ tức lắm, vài ngàn khối Linh Thạch đối với Huyền Vô Khuyết cũng chẳng đáng là gì, vài tháng là kiếm lại được, nhưng cảm giác đứng trên đầu địch nhân thì hắn lại sảng khoái.

-Ta ra giá 5500.

-Ta ra 5700...

.............

Cũng có người nhà giàu nứt vách, cùng Trần Phong tranh giành hai cọng Linh Dược, phải biết đây cũng là loại Linh Dược quý hiếm, có tác dụng lớn với cải tạo tuổi trẻ cho tu luyện giả, nên những người có tiền thích bề ngoài đều cạnh tranh.

-1 Vạn..

Âm thanh cũng Trần Phong lại từ bên trong phòng VIP truyền xuống, làm cho tất cả mọi người ngẩn ngơ, không ngờ lại có thổ tài chủ lại xuất ra một vạn để mua hai cọng Linh Dược.

Trần Phong cười nhạt, hắn biết Huyền Vô Khuyết Muốn chơi thì hắn cũng phụng bồi tới cùng, xem ai hơn ai.

Trần Phong vân đạm phong khinh nói ra, làm khϊếp sợ toàn trường, không ít thiếu nữ bên trong phương tâm chợt nhảy, không biết là nam nhân nào quá có khí phách, hời hợt cho ra giá trên trời mà trong giọng nói như không có chuyện gì xảy ra, làm cho người ta khó có thể tưởng tượng.

Huyền Vô Khuyết mặt mày tối sầm, hắn không nghĩ tới Trần Phong cũng có tiền nhiều như vậy, mà hắn đã quên ai ngồi trong phòng VIP chả là người có tiền, định mở miệng hô tiếp, đã bị đại ca hắn Huyền Vô Nhai cản lại nói.

-Vô Khuyết bình tĩnh, cơ hội trả thù hắn còn nhiều, nếu như ngươi tiếp tục ra giá đến khi đó hắn bỏ qua không tranh nữa thì mình sẽ thiệt thòi, còn hao hụt tiền để lấy vật phẩm áp trục.

Huyền Vô Nhai tâm cảnh tương đối ổn trọng, không như đệ đệ tranh cường háo thắng, mỗi bước đi đều phải tính lợi và hơn, lần này đến đây có nhiệm vụ riêng không thể vì xúc động nhất thời.

Nghe vậy Huyền Vô Khuyết mới bình tĩnh, im lặng ngồi xuống, hắn nghĩ lại đại ca nói quả thật có lý, nếu mình tiếp tục ra giá không chừng sẽ mắc bẫy Trần Phong, một vạn Linh Thạch đối với hắn cũng là một món tài phú.

-1 Vạn lần thứ nhất..

-1 Vạn lần thứ hai...

-Thành giao.. Lam Ngân Thảo cùng Tam Diệp Thảo thuộc về vị công tử ở giang phòng số 3.

Vạn Thương Hải thấy không có ai tiếp tục ra giá, nhanh chóng hô to, hắn cũng rất kích động a, giá bán ra gấp 5 lần giá thu vào, hắn làm chủ trì cũng được vài phần trăm hoa hồng a.

Tháy đám người Huyền Vô Khuyết từ bỏ, Trần Phong cũng có hơi thất vọng một chút, nhưng nhanh chóng vui vẻ.

Rốt cuộc hai loại Linh Dược trân quý có thể luyện ra đan dược, thanh xuân vĩnh trú đã vào tay Trần Phong, đối với hắn đây cũng là niềm vui, vì có thể dùng nó luyện thành Trú Nhan Đan và Dưỡng Nhan Đan để tặng cho chúng thê tử của mình làm cho các nàng càng ngày càng xinh đẹp.

Đấu gia vẫn tiếp tục diễn ra, dưới đại sảnh đấu giá vẫn có không ít người gào rách cả cổ họng hô giá, Trần Phong thì nhàm chán tựa ở trên ghế, hai bên là ôn hương nhuyễn ngọc.

Khoảng sau một tiếng đấu giá nhàm chán, cuối cùng cũng đã đến vật phẩm áp trục của lần này, một mỹ nữ từ phía dưới đài đi lên, trong tay là cầm theo một cái hộp ngọc, Trần Phong cũng bắt đầu chăm chú nhìn vào biết đó là bảo bối, nên đưa ra đấu giá sau cùng làm vật phẩm áp trục.

Mọi người nhìn chăm chú trên kháng đài, mỹ nữ kia nhanh chóng đi lên trước sân khấu nhìn xuống mọi người xung quanh, đem mở ra hộp ngọc, lấy ra bên trong một cái ngọc giản có màu xanh lục bích.

Tất cả mọi người đều không biết bên trong ngọc giản có gì, đều nhìn về phía lão già Vạn Thương Hải, lão nhanh chóng tiếp lấy ngọc giản nói.

-Vật phẩm áp trục của lần đại đấu giá lần này là một cái ngọc giản, bên trong ngọc giản chính là một bộ Không Gian Truyền Tống Trận Pháp, thuộc về Cửu Cấp Trận Đồ.

-Nghe nói nói thời kỳ Thượng Cổ nó đã được một vị Tiên Nhân am hiểu Trận Pháp lưu lại, cái này đối với chư vị là phi thường hữu dụng, nếu có nó chư vị chỉ cần đánh ra ấn quyết mà đã bố trí từ trước lên trận pháp, thì có thể truyền tống xuyên qua không gian, và vị trí nơi đặt Trận Pháp sẽ cảm ứng được mà tự động Truyền Tống chư vị xuất hiện tại bên trong Trận Pháp.

-Dù là đi nơi đâu muốn về nhà ,chỉ cần đặt Trận Pháp tại nhà, chư vị có thể về ngay mà không cần dùng truyền tống trận của các thành trì, còn là cơ hội để đào tẩu khỏi cái chết, giá khởi điểm của nó là 5000 Linh Thạch Thượng Phẩm, mỗi lần tăng giá lên 500.

Lão già Vạn Thương Hải nói xong, đám người ở dưới xôn xao lên, đây tuyệt đối là bảo vật, nếu có nguy hiểm tính mạng thì chỉ cần đánh ra ấn quyết là có thể bảo toàn một mạng, làm mọi người đều là đỏ mắt.

-Haha đồ ta muốn rốt cuộc cũng có.

Trần Phong nhìn xem bộ Trận Pháp Truyền Tống trong lòng mừng rỡ, nhìn xem đám đông phía dưới không ngừng lên giá, mấy chốc đã lên một vạn, vẫn không ngừng tiếp tục có người cạnh tránh.

Trần Phong hiện cũng cần cái Trận Pháp này, nếu đặt nó vào trong Cửu Tôn Tháp, rồi dạy cho chúng nữ nhân mình ấn quyết, dù là ở đâu các nàng cũng có thể an toàn mà trở về bên cạnh hắn.

Không cần mỗi lần rời xa là lo lắng an nguy của các nàng, hắn cũng đang đau đầu lỡ sau này cho chúng nữ đi rèn luyện gặp phải nguy hiểm phải làm sao, nếu có Trận Pháp này các nàng đều có thể tùy thời trở về bên cạnh hắn, đúng là đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi a

-Thiên Kim ta ra giá bao nhiêu đều được phải không?

Trần Phong quay sang hỏi Vạn Thiên Kim, dù nàng là Các chủ quản lý nơi này, nhưng vật phẩm đấu giá bán ra, tiền không thể chui hết vào túi của nàng, cũng cần phải hỏi ý kiến nàng, đó là tôn trọng nữ nhân của mình, huống chi hắn cũng không có nhiều Linh Thạch mà tự tiện đấu giá.

-Chàng cứ yên tâm, dù có ra giá bao nhiêu, thứ này cũng thuộc về chúng ta, đừng lo.

Vạn Thiên Kim dùng ngón tay điểm trên trán hắn một cái, dù là có ra giá trên trời thì nàng cũng không phải tốn đồng nào, vì đây là vật phẩm của Vạn Kim Các.

Nam nhân nàng muốn thì nàng tình nguyện cho hắn, để hắn hô giá càng cao thì càng có mặt mũi thỏa mãn lòng dạ nam nhân của hắn, sau khi đấu giá kết thúc ai sẽ biết Trần Phong có trả được số tiền ấy hay không.

Trần Phong cười hiểu ý, tiếp tục xem diễn biến, đúng là sang giàu đều nhờ nhà vợ mà, hắn cũng không vội tới cuối cùng mới hót lên một tiếng làm kinh người, để tiếp tục kiếm điểm Danh Vọng Free.

Vô số người tranh nhau mua cái Truyền Tống Trận, cái giá đã cán mốc 2 vạn Thượng Phẩm Linh Thạch, lúc này trong đám người Huyền Minh Tông đang thảo luận, Huyền Vô Khuyết đại diện đứng lên cao giọng nói.

-Huyền Minh Tông chúng ta ra giá 2 vạn 5000 Linh Thạch.

Toàn trưởng ồ lên một mảnh kinh ngạc, Huyền Minh Tông đã bắt đầu tranh đoạt, bọn họ cũng không muốn đắc tội thế lực đứng đầu này, đều là im lặng buông tha, chỉ còn vài người tu vi mạnh mẽ tiếp tục ra giá.

Mọi người đều nhìn về phía Huyền Vô Khuyết vừa đứng lên nói, không ngừng nghị luận, Huyền Minh Tông đã ra một câu, đã đẩy giá thêm 5000, quá bất khả tư nghị.

Huyền Vô Khuyết rất hưởng thụ cảm giác vạn chúng chú mục này, vật phẩm này hắn đại diện cho Huyền Minh Tông mua, bao gồm tất cả tài phú của các đệ tử tại đây gộp lại, nếu đệ tử đi ra ngoài gặp nguy hiểm, có truyền tống trận này họ sẽ nhanh chóng bình an trở về tông môn.

Trần Phong cười khẩy, hiện tại tâm tình đang tốt ,hắn muốn đùa với Huyền Vô Khuyết thoáng một phát, tên kia sợ người ra giá tranh đoạt liền lấy ra hậu trường của mình để đe dọa, nhưng Trần Phong nào quan tâm, không chút để ý lạnh nhạt phun ra một câu.

-3 Vạn.

Một câu ngắn gọn của Trần Phong, vang lên lần nữa trong đại sảnh đấu giá, nhấc lên một trận sóng lớn, không ít thiếu nữ ham tiền đôi mắt phát quang nhìn về phía phát ra âm thanh, không ngừng suy nghĩ đó là ai mà có tiền như vậy.

Trên lầu hai truyền đến một âm thanh lười nhác, Huyền Vô Khuyết bộ mặt dương dương đắc ý, thì như bị người ta tát cho một cú đau đớn, cái giọng nói chán ghét này đến chết hắn cũng không quên, mặt hắn âm trầm xuống cắn răng nghiến lợi.

-Lại là ngươi?

Huyền Vô Khuyết âm trầm nói.

-Đúng là Trần Tam Gia của ngươi đây.

Trần Phong trào phúng cười nói.

-Ta ra 4 Vạn.... ngươi có giỏi tiếp tục.

Huyền Vô Khuyết lạnh lùng nói, hắn cũng không quan tâm Trần Phong nói gì, chỉ muốn lấy xuống cái Truyền Tống Trận này, tại đây trong tay các đệ tử Huyền Minh Tông gộp lại cũng có tầm gần 20 vạn Linh Thạch Thượng Phẩm, hắn muốn xem Trần Phong rốt cuộc có bao nhiêu tiền đòi đấu với hắn.

-5 Vạn..

Trần Phong nói.

-6 Vạn..

-7 Vạn....

Hai người cạnh tranh khốc liệt, làm cả đại sảnh đấu giá im lăng như chết, nhìn tràng cảnh hai người đang đọ súc, lão già Vạn Thương Hải thì mặt như nở hoa rồi, trong lòng cổ vũ hai tên tiếp tục tăng giá, càng cao thì hắn có càng nhiều hoa hồng bỏ vào túi,nhưng nào ai biết bán đi cái Trận Pháp này hắn một đồng cũng không có a.

Huyền Vô Khuyết rốt cuộc cũng không nhịn được nữa mà đứng lên, đám người Huyền Minh Tông cũng nhao nhao đứng dậy nhìn về phía trên phòng VIP của Trần Phong, trong đôi mắt bốc ra hỏa diễm, Nhạc Tử Phong cũng ra mặt ngăn cản đám người lạnh lùng nói.

-Tiểu tử, ngươi cần gì phải theo toàn bộ Huyền Minh Tông chúng ta là địch đây, cái Trận Pháp này ngươi cầm về cũng không sử dụng nhiều sẽ hao tổn, bằng không bán Huyền Minh Tông chúng ta một bộ mặt, sau này còn làm bằng hữu.

Nhạc Tử Phong nói ra lời này đây là uy hϊếp trắng trợn, nếu Trần Phong không buông tha thì toàn bộ Huyền Minh Tông sẽ là địch nhân của Trần Phong.

Bọn hắn được Môn chủ cho biết , lần này phải đoạt vào tay vật phẩm áp trục này, đó là liên quan đến sự bá chủ của tông môn sau này, phải đảm bảo vạn vô nhất thất, ai ngờ giữa đường lại gϊếŧ ra cái Trần Phong, làm bọn hắn có xúc động muốn gϊếŧ người.

Nhưng đối với loại uy hϊếp này, Trần Phong lười để ý, hắn từng sợ qua ai, trước mặt không địch lại thì bỏ chạy, đợi sau này sẽ đánh cho bọn hắn răng rơi đầy đất.

-Làm sao các ngươi biết ta không sử dụng?, vậy chi không bằng Huyền Minh Tông các ngươi bán cho ta một bộ mặt, buông tha cái Truyền Tống Trận này, sau này chúng ta sẽ là bằng hữu thế nào?

Trần Phong cười to nói, không thèm để đệ nhất tông môn vào mắt, thanh âm cực kỳ phách lối từ trên lầu hai truyền xuống, làm tất ca phòng đấu giá xôn xao, đám người Huyên Minh Tông thì hàm răng va vào nhau ken két rung động.

Đây là lần đầu họ bị nhục nhã như vậy, bao nhiêu năm rồi tại Tây đại lục không ai là không cho Huyền Minh Tông của bọn hắn mặt mũi, mà bây giờ một tên mao đầu chưa đầy 20 cũng dám hung hăng càn quấy.

Nhạc Tử Phong nhíu mày, hắn cũng không ngờ mình đã kiêu ngạo, Trần Phong còn ngông cuồng hơn cả mình, giọng nói hắn âm trầm xuống nói.

-Ngươi là thứ gì? Có mặt mũi gì, mà đòi Huyền Minh Tông chúng ta cho ngươi một bộ mặt.

Trần Phong nghe thế, lại càn rỡ cười lên, tiếng cười vang khắp cả đại sảnh đấu giá.

-Haha..Tha thứ ta nói thẳng, Huyền Minh Tông các ngươi trong mắt ta cũng không có mặt mũi gì đáng nói, không có tiền đấu giá thì mau mau cút về nhà, còn ở đó lôi ra hậu trường uy hϊếp, ta đây không phải kinh bỉ các ngươi, mà là thật sự khinh bỉ các ngươi.!

Đám người Huyền Minh Tông sắc mặt âm trầm như muốn chảy ra nước, cả đám tức giận khuôn mặt từ xanh chuyển sang đỏ kém chút phun ra một ngụm lão huyết tới, đường đường là cự đầu của Tây Đại Lục, dù là Môn chủ của các tông môn khác gặp đám đệ tử thiên tài bọn họ cũng phải khúm núm nễ một bộ mặt.

Tất cả đều sẽ không lựa chọn đắc tội Huyền Minh Tông, thế nhưng bây giờ một tên đệ tử mới gia nhập Cự Kiếm Môn không bao lâu, cũng dám theo bọn họ là địch, thật sự không biết sống chết, dù Trần Phong có là thiên tài, một khi chết đi cũng chỉ là hoa trong gương, trăng trong nước.

-Ngươi..tiểu tử cho mặt không biết tốt xấu..muốn đi tìm cái chết thì đừng có trách chúng ta độc ác.

Nhạc Tử Phong sắc mặt dữ tợn, lần trước không để ý khinh thường, bị ăn một đòn Hồn Kỹ của Trần Phong, làm hắn không thể không lựa chọn thoái lui đã là nhục nhã nhất đời hắn, bây giờ lại bị khıêυ khí©h còn gì có thể nói.

-Chỉ là một đám bại tướng dưới tay mà thôi, có gì đáng để nói, tới tới, đến một người ta gϊếŧ một người, đối một đôi ta gϊếŧ một cặp.

Trần Phong khinh thường, tiếp tục khıêυ khí©h đám trâu điên phía dưới, Truyền Tống Trận này hắn quyết định cầm rồi, không cần thiết phải theo đám người Huyền Minh Tông khúm núm, mặt mũi là tự mình dùng nắm đấm dành được, huống chi Trần Phong cũng không cần dùng mặt mũi để ăn cơm, hắn cũng không sợ phiền phức, chỉ sợ phiền phúc không đủ nhiều mà thôi.

-Ngươi,,!

Nhạc Tử Phong nghe vậy cũng xém tức chết tại chỗ, đó cũng là vết thương của hắn,bây giờ Trần Phong lại sát thêm muối vào, có phản bác cũng không thể.

-Đã như vậy, chúng ta liền đấu đến cùng, Trận Pháp này Huyền Minh Tông ta định rồi.

Nhạc Tử Phong bình tĩnh lại tâm cảnh, mở miệng nói.

Trần Phong bĩu môi, sao bọn này càng thêm tự tin cứ như là của bọn họ rồi á.

-Ta cũng nói cho ngươi biết, cái Truyền Tống Trận này Tam Gia nắm chắc sẽ không bỏ qua, để xem các ngươi có bao nhiêu tiền để đấu với lão tử.

Trần Phong cũng là vô cùng tự tin, dù không có Vạn Thiên Kim chống đỡ, trong tay hắn nắm vô số vật phẩm Linh Cấp, hiện giờ còn hơn 4 triệu Danh Vọng, mỗi một món Linh Cấp hạ phẩm có giá 100,000 Danh Vọng, đến lúc đó đổi ra thì đè chết bọn hắn.