-Trần Phong ta muốn gϊếŧ ngươi.
Huyền Vô Khuyết thật không thể nhịn, lao lên định một kích chém chết Trần Phong.
-Chậm đã!
Đột nhiên Trần Phong lùi lại mấy bước, hét lớn một tiếng.
Huyền Vô Khuyết sửng sốt, đang lao lên lập tức khựng lại, quyết đấu sinh tử, chỉ có khi song phương đều đồng ý mới có thể bắt đầu, đây là quy củ bất thành văn của toàn bộ Tu luyện giới.
-Ngươi còn có di ngôn gì?
-À, Y phục có chút không thoải mái, phải chỉnh sửa một chút.
Trần Phong thuận miệng đáp, rồi ngồi xuống chỉnh sửa y phục từ trên xuống dưới, cột lại dây hài, nhưng trong lòng thì cười to, hôm nay hắn quyết định phải đùa chết Huyền Vô Khuyết, rồi tiễn hắn đi cũng không muộn.
Huyền Vô Khuyết tuy rằng tức giận, nhưng vẫn giữ phong phạm cao thủ, lui lại chờ Trần Phong chỉnh lý Y phục, nhưng vài phút trôi qua mà Trần Phong vẫn ngồi trên Lôi Đài chỉnh sửa Y phục, hắn không nhịn được lạnh giọng nói.
-Ngươi rốt cuộc xong chưa?
-Xong rồi!
Trần Phong trả lời.
-Vì sao ngươi không đứng dậy đánh.?
-Đứng đánh mệt quá ngồi nghĩ một tý.
Huyền Vô Khuyết đầu như muốn buốc khói quát.
-Con mẹ nó, ngươi đang đùa ta, vì sao mệt không nói sớm một chút.
Trần Phong ngước lên nhìn hắn như nhìn một thằng ngu đáp.
-Vậy vì sao ngươi không hỏi sớm một chút, thì ta sẽ cho ngươi biết.!
-Ta DM con mẹ ngươi!
Huyền Vô Khuyết tức đến mặt trắng từ xanh chuyển sang đỏ thô tục chữi một câu, cuối cùng hắn không nói thêm gì nữa, biết đấu võ mồm hắn cũng không phải là đối thủ của Trần Phong.
Rốt cuộc Trần Phong cũng đứng lên, Huyền Vô Khuyết nguyên lực toàn thân phát động, nhất thời cả người tản phát ra khí tức cuồng bạo, hung ác, giống như một đầu hung thú viễn cổ, hắn lao lên đánh tới Trần Phong, nếu như Trần Phong hoàn thủ phản kích tức là trận đấu đã bắt đầu.
-Chậm đã!
Trần Phong thấy hắn có ý định lao lên công kích vội vàng phất tay ngăn lại.
Huyền Vô Khuyết vừa bước ra định lao lên , đã ngừng cước bộ lại, nhìn Trần Phong đầy oán độc, hận không thể ăn tươi uống máu hắn.
-Ngươi lại muốn làm gì nữa?sự chịu đựng của ta có giới hạn.
-Đừng nóng vội, chúng ta phải khởi động một chút vào trận đấu đúng không.?
Trần Phong cũng không quản Huyền Vô Khuyết có đồng ý hay không, liền vặn vẹo thân hình , duỗi duỗi chân, khởi động cổ tay.
-Hahaha...Phu quân chúng ta đang đùa giỡn hắn.
Chúng nữ che miệng bật cười , bờ vai run rẩy, tất cả người quan kháng tại đây đều là cười lên ha hả, nha đầu Cổ Cẩn Huyên cười chảy cả nước mắt ra.
Huyền Vô Khuyết mặc dù càng ngày càng hận Trần Phong biết tên này đang chơi đùa hắn, nhưng nếu như hiện tại hắn xuất thủ đả bại đối thủ còn đang chuẩn bị, như vậy thì thắng cũng không chứng tỏ hắn có thực lực đánh bại Trần Phong.
Huyền Vô Khuyết nghĩ rằng Trần Phong không phải là đối thủ của hắn, bởi vậy mới cố tình diễn trò, chọc giận hắn ra tay, đến khi đó thì dù có thắng và gϊếŧ chết Trần Phong, thì người ta cũng sẽ mắng hắn thành hạ lưu đệ tiện.
-Hừm, Trần Phong ngươi đúng là vô sỉ.
Huyền Vô Khuyết tự cho là biết được kế hoạch của Trần Phong nhằm thoát chết lần này, liền mắng một câu, rồi cười lạnh khoanh tay trước ngực chờ đợi, hôm nay hắn sẽ cùng Trần Phong chơi tới cùng.
Lại qua mấy phút, Trần Phong cũng khởi động xong vặn eo một cái nói.
-Đã khởi động xong rồi!
Huyền Vô Khuyết chính là đợi giây phút này, hắn lao lên tu vi Hóa Thần hậu kỳ bộc phát, toàn lực tấn công, hắn phải một kích đánh chết Trần Phong, không để cho đối phương có bất cứ cơ hội nào.
-Khoan đã!, ta đã nói sẽ bắt đầu sao?
Huyền Vô Khuyết dừng lại, đôi mắt đỏ ngầu nhìn Trần Phong gằng từng chữ một.
-Lại còn có chuyện gì?
-Để ta suy nghĩ cái đã.
Trần Phong đưa tay vuốt cằm nhìn lên trời bộ dáng suy tư.
-Con mẹ nó ngươi đang giỡn mặt với ta sao?
Huyền Vô Khuyết như muốn phát điên, đây là lần đầu hắn gặp phải một đối thủ , đệ tiện , vô sỉ , hạ lưu như Trần Phong, dù tâm cảnh có kiên định, bị người ta đùa giỡn ba lần bốn lượt thì ai cũng phát điên.
-Ồ, đoán đúng rồi, nhưng không có thưởng,đã đến lúc tiễn ngươi đi rồi.
Trần Phong cười tà ác, bảy loại thuộc tính chuyển hóa thành Hỏa hệ thuộc tính nhanh chóng ngưng tụ trên lòng bàn tay, kèm theo một tý Lôi Đình Chân Hỏa, hắn quyết định cho Huyền Vô Khuyết là người đầu tiên ăn vào Diệt Thế Hỏa Liên.
-Ngươi sẽ là người đầu tiên được nếm thử nó, khi ngươi nhắm vào nữ nhân mà khiếu khích ta thì ngươi phải chết, Trần Tam Gia chưa bao giờ cho địch nhân sống sót, cho dù có bỏ chạy trước sau gì ta cũng tìm ra mà đem chém chết.
Trần Phong vừa nói, trong tay hắn đã hình thành một đóa Hỏa Liên to khoảng 1m, nó nhanh chóng hấp thu Hỏa Diễm Chi Lực trong phạm vi.
Hỏa Liên to tới 1m thì không hề lớn thêm nữa, đột nhiên nó run lên, thoát ly bàn tay Trần Phong phiêu phù giữa không trung, đem đầy trời Hỏa Diễm Chi Lực có trong không khí hút sạch.
Hỏa Liên thoát ly lòng bàn tay của Trần Phong thì nhanh chóng co rút lại, chỉ bằng một đóa hoa sen thông thường,đang cháy rừng rực hỏa diễm, kèm theo đó là như có tiếng Lôi Điện, một cổ hủy diệt uy áp nóng bỏng hàng lâm, từng kháng giả quan sát sợ tới rum tim mất mật.
-Là hắn, chính là hắn đã gϊếŧ con trai lão phu.
Ở trên cao phía xa, Chấp Pháp trưởng lão Lâm Khôn khi thấy Trần Phong thi triển Diệt Thế Hỏa Liên, khí tức của Lôi Đình Chân Hỏa nhanh chóng lộ ra để hắn cảm nhận được.
Lúc con trai hắn Lâm Kiệt chết, thì ở hiện trường hắn cảm nhận được khí tức này, nên dù có chết hắn cũng không quên được, đây là manh mối duy nhất để báo thù cho con.
-Cái gì, Lâm trưởng lão không lầm chứ?
Cả đám cao tầng hai mặt nhìn nhau, nhưng chưa dứt lời Lâm Khôn xé rách hư không xuất hiện trên lôi đài, gặp được cừu nhân tương đối đỏ mắt, hắn thề phải chém chết Trần Phong báo thù cho con trai hắn Lâm Kiệt
Một trảo chộp tới đầu Trần Phong, lão muốn muốn một kích diệt sát hắn, hiện giờ lão cũng đã hiểu vì sao lần đầu thấy Trần Phong tại Chấp Pháp Điện thì hắn đã có xúc động muốn đem tên này bóp chết, thì ra là có thâm cừu đại hận a
Nói thì chậm chứ diễn biến thì nhanh, từ lúc Trần Phong vừa nói chuyện, thì Hỏa Liên cũng được ngưng tụ rồi thoát khỏi bàn tay hắn lơ lưng giữa không trung, Trần Phong thuận tay đẩy nhẹ một cái.
Diệt Thế Hỏa Liên từ từ bay đi mang theo một cái đuôi lửa gây ra sát thương hủy diệt, từng nơi nó đi qua không gian bắt đầu vặn vẹo, chậm rì rì mà bay hướng Huyền Vô Khuyết.
-Tiểu súc sinh trả mạng cho con trai ta.
Trần Phong vừa đẩy ra Diệt Thế Hỏa Liên, thì trước mặt hắn không xa ,một vết rách hư không xuất hiện, kèm theo là một trảo chí mạng cùng với tiếng rống giận dữ của Lâm Khôn.
Trần Phong nghe thế liền kinh hãi, não bộ cấp tốc vận chuyển, 1500 Đế Văn phát sáng, ngưng tụ nguyên lực toàn thân hình thành vòng bảo hộ.
Diệt Thế Hỏa Liên vừa bị đẩy ra, hắn cảm nhận sát cơ tiến tới, theo bản năng phản xạ hắn tăng tốc Diệt Thế Hỏa Liên chạm vào vết nứt không gian, cũng cùng lúc đó cánh tay của Lâm Khôn cũng từ bên trong thò ra định một trảo chụp chết Trần Phong.
Xui xẻo cho Lâm Khôn vừa mới hiện thân từ trong vết nứt hư không đã bị Diệt Thế Hỏa Liên đυ.ng phải.
ẦM....ẦM....ẦM
Một tiếng nổ mạnh kinh khủng vang lên, từng cơn sóng nhiệt khếch tán mà ra, đánh vỡ trận pháp trên lôi đài, những đệ tử có tu vi Hóa Thần sơ kỳ, hay Nguyên Anh đứng gần lôi đài, bị trọng thương thổ huyết, y phục rách tả tơi, trên người có nhiều chổ bị bỏng.
Ngũ nữ thì được Diệp Chỉ Hân có tu vi Luyện Hư trung kì bảo hộ, nên chỉ bị xây xát ngoài da.
Huyền Vô Khuyết đáng thương đứng trong Lôi Đài, đã bị Trần Phong đùa giỡn một hồi, còn chưa kịp lao lên dạy hắn một bài học, thì tai họa bất ngờ ập đến không kịp đề phòng
Hắn chỉ kịp vận dụng nguyên lực chống đỡ, nhưng không chịu nổi uy lực hủy diệt, bị chấn bay khỏi lôi đài, phun ra một ngụm lớn máu, hôn mê bất tĩnh, nhưng không ảnh hưởng đến tính mạng
Cả lôi đài to lớn đã bị vụ nổ phá hủy hoàn toàn, khói bụi tản đi những người xung quanh đều chật vật không chịu nổi, liên tục ho ra máu, tất cả nhìn về phía vị trí lôi đài.
Trần Phong đang không có việc gì đứng tại đó, Bạch Y đã bị cháy vài chỗ, sau lưng vẫn là Vô Cực Phá Thiên Kiếm, nhìn qua hắn hoàn toàn không có việc gì, trước mặt hắn là một đám tro màu đen.
Hiển nhiên ăn một đòn chính diện của Diệt Thế Hỏa Liên, Lâm Khôn đã bị diệt sát, thân thể bị đốt thành một đống tro tàn, cũng may mắn cho Huyền Vô Khuyết, Diệt Thế Hỏa Liên này là Trần Phong đưa đại lễ cho hắn.
Ai ngờ đâu Lâm Khôn gặp được hung thủ gϊếŧ con, không quản ba bảy hai mốt lao lên lôi đài, sát ý nhắm ngay Trần Phong, làm hắn không kịp phản ứng chuyển hướng mục tiêu, từ đó Lâm Khôn thành kẻ chết thay.
Trần Phong cũng không nghĩ tới, giữa đường lại gϊếŧ ra cái Trình Giảo Kim làm kẻ chết thay, phải biết lúc hắn còn là Nguyên Anh đánh ra vũ kỹ Linh Cấp Vạn Kiếm Quy Tông, sức sát thương đã đạt Luyện Hư Kỳ.
Huống chi hiện gì tu vi hắn tăng mạnh, lại thi triển ra Linh Cấp thượng phẩm vũ kỹ Diệt Thế Hỏa Liên, ngưng tụ từ 7 loại thuộc tính cộng thêm Lôi Đình Chân Hỏa, dưới Hợp Thể chỉ có mức bị diệt sát.
Lâm Khôn, một đời cường giả Luyện Hư trung kì, làm Chấp Pháp Trưởng Lão bao năm tại Cự Kiếm Môn không ngờ vẫn lạc một cách buồn cười như vậy.
Hiện giờ hắn cũng không nhớ mình đã từng gϊếŧ qua con trai của Lâm Khôn, vài trăm năm chìm trong Huyễn Cảnh, cũng đã để hắn quên đi một ít nhân vật phụ.
Trần Phong không nói gì, khuôn mặt âm trầm như nước liếc về phía đám người Huyền Minh Tông., hắn nhanh chóng trèo xuống lôi đài, tiến lại gần chúng nữ xem xét thương thế.
-Các nàng không sao chứ? Ta xin lỗi.
Trần Phong nhìn năm người, áy náy nói, dù các nàng chỉ bị trầy xước ngoài da, thì cũng đủ để làm tim hắn nhỏ máu a.
-Không sao, phu quân cực khổ rồi ,chúng ta trở về thôi.
Trần Mộng Kỳ là tâm linh tương thông với hắn, hiểu được hắn đang rất đau lòng vì các nàng bị thương, nàng ôn nhu vuốt ve khuôn mặt hắn, rồi cùng chúng tỷ muội dìu nhau đi về.
Nhìn lấy đám người Trần Phong đi xa, cả trường hoàn toàn yên tĩnh , tiếng kim rơi hay tiếng tim đập của mỗi người đều có thể nghe rõ, toàn trưởng không ai nói gì chỉ dõi theo bóng lưng của Trần Phong.
Ngày hôm nay, không ít người đã sử dụng Lưu Niệm Châu nghi lại tràng cảnh chiến đấu, chắc chắn không bao lâu cái tên Trần Phong này sau vang danh Tây Đại Lục, và chỉ còn khoảng 7 ngày nữa là mở ra Bí Cảnh Tây Mạc, không biết điều gì sẽ đang chờ họ.