Một cái liều mạng này, để cả người Quỷ Mộc dấy lên một tầng hắc vụ, người quen thuộc với hắn liền biết, biểu hiện này tương đương với bọn họ hộc máu.
Chỉ là máu của Quỷ Mộc đã sớm khô cạn, lưu chuyển trong cơ thể bọn họ chính là thi khí, Quỷ Mộc cần phải đi hấp thu khí huyết võ giả để duy trì sinh cơ.
Quỷ Mộc cố nhiên là vừa tức vừa phẫn vừa khủng hoảng, mà những người xem đều giật mình đến thiếu chút nữa nuốt đầu lưỡi xuống phía dưới.
Này đến tột cùng là chuyện gì xảy ra.
Trong lịch sử, xác thực có võ đạo thiên tài Luyện Hư đối kháng với Hợp Thể Kỳ, nhưng này cũng chỉ là đối kháng, mà không phải là chiến thắng.
Bởi vì võ giải một khi bước vào Hợp Thể, thân thể sẽ cường hãn gấp mười lần võ giả Luyện Hư, một quyền toàn lực của Hợp Thể có thể đánh võ giả Luyện Hư thành bánh thịt, nhưng bây giờ họ đang nhìn thấy điều diễn ra ngược lại.
Nhưng họ nhìn Trần Phong không hề dùng vũ kỹ hay là chiêu thức gì, càng dùng lực lượng thuần túy của bản thân oanh kích Quỷ Mộc, đây là kỳ tích thế nào.
Đừng nói hai người Phương Ngọc Tuệ kinh ngạc đến ngây người, dù là Quỷ Mộc cũng thay đổi biểu tình cực kỳ thận trọng, Trần Phong biểu hiện quá kinh diễm rồi, ngay cả hắn cũng không dám nói bản thân có thể làm đối thủ của Trần Phong.
Võ đạo thiên tài! Trăm vạn năm mới có thể sinh ra một cái..
Đám người Kim công tử phía xa không khỏi vui mừng quá đỗi, đối với Trần Phong càng ưa thích, dù con gái họ không thích Trần Phong họ cũng phai bắt hai người ở bên nhau.
Phương Ngọc Tuệ cùng Hạng Thạch bị biểu hiện nghịch thiên của Trần Phong trực tiếp dọa giật mình, tiểu tử này đến tột cùng là từ đâu toát ra, thế nào cường đến quá mức như vậy.
Nếu như tiểu tử này trưởng thành mà nói, toàn bộ thiên hạ không phải đều ở dưới chân hắn run rẩy hay sao.
Trong ánh mắt bọn họ âm tình bất định, nhưng lập tức nổi lên sát khí cường liệt không gì sánh được, yêu nghiệt như vậy tuyệt không có khả năng dung hắn lớn lên.
Lần này chỉ mang ý định đánh cướp, nhưng tiểu tử này đã nghịch thiên như thế, bọn họ không thể để Trần Phong còn sống rời đi.
- Tiểu tử, ngươi đây là tự tìm tử lộ!
Quỷ Mộc bay vυ"t trở về, hắn hiển nhiên thấy được sát khí của hai người, mà hắn càng hận không thể lập tức hấp khô Trần Phong, hai tay vung lên, hai cánh tay như khô mộc lộ đi ra, hắn ngâm xướng một loại ngôn ngữ ai cũng nghe không hiểu.
- A…
Hắn đau đớn rêи ɾỉ, đỉnh đầu bỗng nhiên hé ra, vươn đến một đôi tay bạch cốt, cầm lấy đầu lâu của hắn xé mở qua hai bên, chui ra đến một bộ xương khô bạch cốt, chí ít cao đến mười trượng.
Ai cũng vô pháp tưởng tượng trong thân thể nho nhỏ của Quỷ Mộc là thế nào cất giấu một quái vật như thế,
- Hai vị, còn do dự cái gì, đều xuất ra bản lĩnh thật sự đến, lẽ nào tiểu tử nghịch thiên như vậy còn có thể để hắn sống qua ngày hôm nay sao?
Khi bộ xương bạch cốt triệu đi ra, đỉnh đầu của Quỷ Mộc cũng một lần nữa dung hợp, ánh mắt hắn đảo qua hai người Phương Ngọc Tuệ, ngữ khí âm trầm.
- Hừ, không cần hoạt tử nhân ngươi dạy chúng ta!
Phương Ngọc Tuệ lấy ra một cái cổ chung tinh xảo, bề ngoài có khắc họa vô số nam nữ đang tằng tịu với nhau, tựa hồ đều có sinh mệnh, không ngừng nhúc nhích, làm cho người nhìn mặt đỏ tới mang tai.
Hạng Thạch không nói gì, nhưng vóc người vốn là khôi ngô cũng thình lình lớn hơn mấy lần, như là một cự nhân, y phục trên người đều bạo liệt, nhưng nội bộ đã có một kiện nộ khố tràn ngập co dãn, che chắn hạ thân của hắn.
Bộ xương xạch cốt đã đủ lớn, nhưng ở trước mặt Hạng Thạch cũng căn bản không thể so sánh, chỉ có thể ở chỗ đầu gối hắn.
Hạng Thạch hóa thành hình thái tác chiến, Cổ Chung của Phương Ngọc Tuệ là một kiện Pháo bảo Linh Cấp, đồng dạng không thể khinh thường!
Mà bạch cốt khôi lỗi của Quỷ Mộc tuy rằng không biết là cái gì, nhưng uy lực cũng tuyệt không kém.
Ba người này, đều là vận dụng con bài chưa lật, bất quá có đúng là con bài chưa lật lớn nhất của bọn họ hay không cũng không biết.
- Gϊếŧ!
Ba người này song song kêu to một tiếng, ba người cộng thêm một bộ xương bạch cốt, nhất tề hướng Trần Phong oanh qua.
Phương Ngọc Tuệ rung mạnh cổ chung, từng đường họa tiết như sống dậy, phát ra âm thanh dâʍ ɖu͙© làm người ta đánh mất lý trí,, tiếng rêи ɾỉ hừ hừ lả lướt không dứt bên tai, tựa hồ toàn bộ nam nữ thiên hạ đang hoan hảo.
Bang! Bang!
Trong tay hắn xuất hiện cục gạch đen, là Tinh Vẫn Thạch, lao lên đón thế công của địch nhân.
Hắn giơ ra một quyền cùng một gạch, phân biệt oanh bay Phương Ngọc Tuệ cùng Quỷ Mộc, nhưng Hạng Thạch dùng hình thái bản thể xuất chiến, lực lượng này cường đại đến kinh người, không chút nào kém Trần Phong sau khi được Chiến Thân và Đế Văn tăng phúc, cư nhiên liều mạng tám lạng nửa cân.
Hai người song song run lên bay ngược, mà lúc này bộ xương bạch cốt cũng thừa cơ vươn một bàn tay to phách về phía Trần Phong.
Hắn bay lên, một cước đá vào trên người bạch cốt, nhưng chân phải còn không có chạm đến, chỉ thấy bạch cốt bỗng nhiên "Xẹt" một chút, cả người đều bốc lên một mảnh gai xương rậm rạp, rỉ ra chất lỏng đen kịt.
Nếu như Trần Phong mà đá vào thì chắc chắn sẽ ăn thiệt thòi.
Tuy rằng không biết này là cái gì, nhưng Trần Phong từ bản năng ý thức được không thích hợp, lập tức thu cước quay về, trong tay cầm Tinh Vẫn Thạch đập ra, không để cho bạch cốt có cơ hội tiếp xúc.
Bang!
Cả người Trần Phong run lên, bị đánh bay đi, bộ bạch cốt cũng bị Tinh Vẫn Thạch chấn động mà gãy mấy cây sương sườn.
Vài cái giao phong này kỳ thực chỉ là ở trong nháy mắt hoàn thành, mà ở trong nháy mắt kế tiếp, bốn người vừa lập tức điện xạ quay về, một lần nữa hình thành cục diện giằng co.
Tuy rằng bị phách phi oanh phi, nhưng dùng năng lực của Trần Phong, đây đều là chút lòng thành, không có khả năng một kích đánh cho mất đi lực tái chiến.
Tử Lôi Toái Thể của hắn đã được vài lần tôi luyện qua Thiên Kiếp, khả năng chắc chắn và cường hãn có thể so sánh với Hợp Thể Kỳ, còn lại được Đế Văn gia trì, trình độ cứng cáp còn hơn ba người Quỷ Mộc một bậc.
- Hạng lão quái, lực lượng của ngươi mạnh nhất, do ngươi chính diện kiềm chế, chúng ta ở hai bên hiệp trợ ngươi!
Quỷ Mộc ánh mắt âm hàn, hiện tại hắn không cần tài nguyên trên người Trần Phong, chỉ cần thi thể của hắn.
Bởi vì dương khí trong cơ thể Trần Phong quá nặng rồi, tuy rằng cùng công pháp hắn tu tuyệt nhiên tương phản, nhưng chỉ cần chuyển hóa khí huyết, dương khí kinh khủng này sẽ biến thành thi khí, cung hắn đại bổ.
Hắn cũng có thể đoạt xá Trần Phong, với một thân thể cường hãn và chiến lực nghịch thiên, con đường sau nay của hắn sẽ là vô hạn.
Từ trước tới giới hắn cũng muốn đi đoạt xá, vứt bỏ cái thân thể da bọc xương của mình, nhưng từ trước tới nay hắn chưa tìm được đối tượng có thể cường hơn hắn.
- Hạ thủ nhanh một chút, lão phu không có khả năng ở trạng thái này duy trì lâu lắm!
Hạng Thạch ồm ồm nói, thanh âm như sét đánh, chấn đắc màng tai người đau nhức.
- Không cần nhiều lắm, tiểu tử này cũng tất nhiên là dùng bí pháp nào đó mạnh mẽ đề thăng lực lượng, đồng dạng kiên trì không được bao lâu! Chỉ cần chúng ta cho áp lực đủ lớn, tiểu tử này rất nhanh sẽ lực kiệt!
Nàng lại rung lên cổ chung, một âm thanh quái dị mang theo một lực lượng gây ảnh hưởng đến linh hồn, sóng xung kích trực tiếp như hóa thành thực chất công hướng Trần Phong.
Kỳ thực cái Cổ Chung này bản thân không có tính công kích gì, nhưng nếu để âm thanh của nó ảnh hưởng tới tâm thần, sẽ để võ giả xuân tình như nước thủy triều, vô luận nam nữ trực tiếp tiết thân đến chết.
- Tiểu tử, chết!
Hạng Thạch hét lớn một tiếng, một bàn tay chừng mười trượng từ trên bầu trời rơi xuống.
Trần Phong cũng không yếu thế, trong cơ thể tổng cộng 5000 đạo Đế Văn đồng thời bộc phát, Thương Long Lực rót vào trong Tinh Vẫn Thạch, kích hoạt Long Văn trên đó, một kích đập qua, đối diện với bàn tay từ trời rơi xuống.
..Bang!..ẦM...ẦM...!!!
Trần Phong tất nhiên bị một chưởng này ép tới thân hình rơi thẳng xuống biển, thân hình của Hạng Thạch cũng lung lay, thiếu chút nữa ngã theo xuống.
Trần Phong vù cái từ dươi mặt nước phi lên, cả người ướt đẫm, Phương Ngọc Tuệ cùng Quỷ Mộc, khô lâu nhân cơ hội gϊếŧ qua, ban đầu bọn họ không có phối hợp, uy lực không hiện, nhưng lập tức liền chế định ra phương thức chiến đấu hợp lý.
Trần Phong vừa ngoi lên mặt nước, công kích đã đến trước mặt, không kịp làm ra né tránh đã bị đánh bay, khóe miệng vương huyết, thân hình trượt dài trên mặt nước rồi chìm xuống nước.
- Khặc..khặc...!! Lại tăng thêm chút lực, tiểu tử này sắp chống đỡ không được rồi!
Quỷ Mộc cạc cạc cười quái dị.
- Bản tọa nguyện ý buông tha tài nguyên trên người hắn, chỉ cần thi thể tiểu tử này!
Hạng Thạch chủ yếu vì Linh Thạch, tự nhiên không hề ý kiến.
- Không được, phải để lão nương cùng hắn làm trước một trận rồi mới tiện nghi lão quỷ ngươi.
Phương Ngọc Tuệ rất muốn cùng Trần Phong hoan hảo, nàng có thể cùng nam nhân giao hoan đến hấp thu sinh mệnh bổn nguyên của đối phương, tuy rằng này đối với tu vi của nàng đề thăng không lớn, nhưng có thể tăng thọ nguyên.
Đối với tu luyện giả, không có đồ vật gì càng thêm quý giá bằng thọ nguyên rồi, có tuổi thọ kéo dài mới có thể tiếp tục tu luyện lên cao.
Đừng xem dáng dấp nàng xinh đẹp bất quá hơn ba mươi tuổi, nhưng trên thực tế nàng chỉ còn có khoảng vài trăm năm thọ nguyên nữa mà thôi.
Tu sĩ Hợp Thể có thể có nhiều nhất là hơn 2000 năm tuổi thọ, nhưng nói đến mục đích chính, chính là vì có thể hấp thu đến sinh mệnh bổn nguyên của võ giả cảnh giới càng cao, tăng thọ nguyên bản thân!
Nàng đạt được cảnh giới Hợp Thể trung kỳ, cũng cần sinh mệnh bổn nguyên Hợp Thể Kỳ mới có thể hữu hiệu đối với nàng, cho dù là hấp một Luyện Hư cao thủ tuổi còn trẻ, nhưng mà chỉ bất quá có thể để nàng sống lâu một hai ba mươi năm mà thôi, hiệu quả rất kém.
Nhưng Trần Phong tuổi còn trẻ, sinh mệnh bổn nguyên trong cơ thể nàng mắt thấy dường như một hỏa ngập trời lò, tràn ngập sinh cơ.
Nếu như có thể hút khô Trần Phong mà nói, nàng chí ít có thể thu được hơn trăm năm thọ nguyên, đối với Phương Ngọc Tuệ mà nói, tầm này đã đủ để nàng liều mạng rồi.
- Muốn gϊếŧ ta, các ngươi còn chưa đủ tư cách!
Trần Phong lại từ dưới mặt nước phi lên, Thương Long Lực chữa trị cơ thể, quanh thân là lôi điện nổ lốp bốp, nhất thời kim quang trong mắt càng đậm, bộc phát toàn lực lao lên đón đánh Hạng Thạch.
Trong nhất thời tiếng nổ lại bạo phát trên không trung.
Hạng Thạch sau khi biến thân không chỉ lực lượng bạo tăng, còn có thể ở bốn phía thân thể hình thành lĩnh vực hộ thuẫn siêu cường, để hắn có thể không hề cố kỵ cùng người liều mạng, không cần lo lắng sẽ bị thương tổn chút nào.
Nhưng tổn hao thật lớn, nguyên bản có thể ở hình thái cự nhân duy trì chí ít một nén hương thời gian, nhưng hiện tại cũng giảm mạnh phân nửa.
Những cú đánh của Trần Phong mang theo đại đạo huyền ảo, một quyền này oanh tới, trực tiếp cùng thân thể hắn va chạm, thật không có một tia hoa xảo.
- Các ngươi là làm thế nào!
Hạng Thạch giận dữ hét, nhìn hai người Quỷ Mộc vẫn lấy mắt ngó, không cùng hắn liên thủ, chỉ có hắn thừa nhận áp lực cực lớn như vậy, hai người kia chẳng lẽ là cố ý, muốn cho hắn tổn hao càng nhiều để bớt một khẩu phần chia sẽ.
Hai người hừ lạnh, cùng bộ khô lâu đồng loạt lao lên. Truyện Phương Tây
Trần Phong không sợ hãi, hắn ngược lại huýt sáo dài một tiếng, thế tiến công càng nhanh, khiến cho Hạng Thạch căn bản không dám bảo lưu, cùng hắn thật liều mạng lên.
- Tiểu tử ghê tởm!
Hạng Thạch hận a, cũng không phải chỉ có lão tử đánh ngươi, ngươi làm gì phải nhìn chằm chằm lão tử mà đánh, cùng lão tử cứng đối cứng đối với ngươi có chỗ tốt gì.
Mà chiến đấu đến tận đây, hắn cũng cảm giác được lực lượng bắt đầu cắt giảm, tối đa thời gian năm cái hô hấp sẽ rời khỏi hình thái cường đại này.
Trần Phong lựa chọn Hạng Thạch làm tấn công chủ yếu, bởi vì tên này thực lực vượt qua hai người Quỷ Mộc, đồng dạng cho hắn kích phát tiềm lực của bản thân.
Hắn chiến ý thiêu đốt, từ lúc hắn biết tu luyện, còn không có thống khoái chiến đấu qua như vậy, nhưng chiến đấu kịch liệt như vậy, đối với lý giải và sử dụng lực lượng của hắn càng thêm trợ giúp.
Hắn huýt sáo dài liên tục, một quyền này đánh cho càng nặng, lâu lâu lại giơ lên Tinh Vẫn Thạch nện vào người Hạng Thạch, làm cho hắn thống khổ kêu rên liên tục.
Trần Phong chiến đến phát cuồng, mỗi một quyền đều là toàn lực ứng phó, lực lượng Đế Văn được hắn phát huy đến vô cùng nhuần nhuyễn, mỗi một quyền oanh ra đều là gió nổi mây phun, tràn ngập lực phá hoại kinh khủng.
- A…
Hạng Thạch kêu lên một tiếng đau đớn, cục gạch đen trong tay Trần Phong một tát đi qua làm hắn hộc ra vài ngụm huyết đỏ sẫm.
Thân thể bay ra xa, đột nhiên trong lúc đó kịch liệt thu nhỏ lại, từ độ cao trăm trượng giảm mạnh đến mười trượng.
Đây mới là hình thái bản thể chân chính của hắn, tuy rằng so với thường nhân càng cao to, lá bài của hắn duy trì liên tục đã đến kỳ hạn rồi.
Trần Phong lấy ra một bình đan dược, nuốt vào một viên đan dược, Hỗn Nguyên Đế Thiên Quyết luyện hóa, nguyên bản khí tức có vẻ có chút suy nhược thoáng cái trở về vài phần.
- Thi cốt thôn thiên!
Trong mắt thấy tuyệt chiêu tăng phúc của Hạng Thạch cũng không thể oanh bại Trần Phong, nào còn có thể không lấy con bài chưa lật ra, bằng không không chỉ không làm gì được hắn, bản thân còn có khả năng đáp đi vào.
Ở trong tiếng quát chói tai của hắn, hắn đi tới trên trên đầu bạch cốt, mà bạch cốt cũng mở miệng khổng lồ, bỗng nhiên phát sinh lực hấp dẫn cường đại không gì sánh được, tất cả vật thể đều hướng về trong miệng nó hút đi.
Chỉ cần bị hút vào trong cơ thể bạch cốt, như vậy cho dù là cường giả Hợp Thể Kỳ cũng trong khoảng thời gian ngắn hủ thực, mất đi tất cả năng lực chiến đấu.
Hơn nữa, công kích của hắn chẳng phân biệt được địch ta, ngay cả Hạng Thạch cùng Phương Ngọc Tuệ cũng ở trong mục tiêu công kích của hắn.
- Lão Quỷ hổn đãn!
Phương Ngọc Tuệ, hừ lạnh một tiếng, thu về pháp bải của mình, nhanh chóng thối lui ra xa.
- Quỷ Mộc lão quái, lão phu không để yên cho ngươi!
Hạng Thạch thì gầm lên giận dữ, thân thể thật lớn cũng như điện quang chớp động, đúng là chọn rời đi.
Tuy rằng lực lượng bản thân không có tổn hại, nhưng đã dùng ra con bài chưa lật lớn nhất, hiện tại Quỷ Mộc cư nhiên dã tâm lớn đến muốn một lưới bắt hết, nhưng chỉ có thể tuyển tạm thời rút lui.
Dù tài nguyên trân quý, nhưng nếu vì vậy đáp vào tính mạng mình thì không đáng, hắn quyết định từ bỏ tranh đoạt, phi độn về phía xa bỏ chạy mất dạng.
Ở lại hiện trường chỉ còn lại Quỷ Mộc và Phương Ngọc Tuệ thèm muốn thân thể của Trần Phong, nên họ quyết định phải ở lại thu thập tiểu tử này.