๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑
Trần Thực bộc phát toàn lực, lao về phía Lý Thiên Thanh. Lúc này Lý Thiên Thanh mới biết, Trần Thực nói trong vòng năm trượng nhanh hơn pháp thuật quả thật không phải nói ngoa!
Đúng là tốc độ của Trần Thực còn nhanh hơn cả pháp thuật của hắn, chỉ một bước đã đến trước mặt, thân thể dấy lên cương phong, khí thế như dị thú hồng hoang ập đến, khiến người ta không thể thở nổi!
Tay của Trần Thực còn nhanh hơn nữa.
Một quyền đánh ra mang theo tiếng sấm nặng nề, oanh kích thẳng vào đầu óc, quyền phong áp bách khiến da mặt Lý Thiên Thanh bị thổi đến nhăn lại, thậm chí hắn còn cảm giác được đại não thiếu máu.
Tu sĩ sợ hãi nhất chính là tiếng sấm, bởi vì thiên kiếp chính là sấm sét, tiếng sấm có thể đánh nát hồn phách.
Cho dù tu luyện thành Kim Đan, Nguyên Anh, Nguyên Thần, khi đối mặt với âm thanh sấm sét từ trên chín tầng trời giáng xuống cũng phải cẩn thận. Gia tộc lớn như Lý gia có quy củ, vào ngày mưa có sấm sét tuyệt đối không thể tế luyện Kim Đan hoặc để Nguyên Anh xuất khiếu, Nguyên Thần xuất khiếu.
Năm xưa, có người trong Lý gia từng Nguyên Thần xuất khiếu vào ngày mưa có sấm sét, kết quả bị sấm sét đánh chết, Nguyên Thần bị chấn động thành bột phấn trong tiếng sấm.
Hàng năm ở Tây Ngưu Hạ Châu, không ít người đang tế luyện Kim Đan thì đột nhiên gặp phải sấm sét giữa không trung. Bầu trời vốn trong xanh, bỗng nhiên có tiếng sấm cuồn cuộn không ngừng từ một phía bầu trời, trượt sang phía bên kia.
Đối mặt với loại quái lôi này, tu sĩ chỉ có thể tự nhận xui xẻo, Kim Đan vỡ vụn bỏ mạng trong tiếng sấm.
Tiếng sấm từ nắm đấm của Trần Thực đánh ra tất nhiên không thể nào đạt tới trình độ như thiên lôi, nhưng tiếng sấm đối với ý chí tinh thần của Lý Thiên Thanh lại tạo thành trùng kích rất lớn. Nếu đổi lại là tu sĩ Thần Thai cảnh tinh thần không mạnh, ý chí không vững, chỉ cần nghe thấy tiếng sấm này cũng đã mất đi dũng khí chống cự chứ đừng nói đến phản kích.
Lý Thiên Thanh còn có thể phản kích.
Thần Thai của hắn đã sớm được chuẩn bị sẵn sàng từ khi thi triển Lục Âm Ngọc Luân, lược bớt bước phát động, hơn nữa, Lục Âm Ngọc Luân của Lý gia tinh diệu nhất chính là ở chỗ đây là một loại công pháp công thủ toàn diện, chân khí hóa thành ngọc luân có thể xoay quanh tứ chi, tạo thành thế phòng ngự.
Nếu kẻ địch tấn công va phải ngọc luân sẽ bị ngọc luân sắc bén cắt đứt!
Quan trọng nhất là, ngọc luân vô hình, mắt thường gần như không thể nhìn thấy, khó lòng phòng bị.
Trên vai Lý Thiên Thanh đã có một ngọc luân khởi động, chân khí Thái Âm Tỳ Kinh vận chuyển, theo tay trái kết Thái Âm Thổ Ấn, nghênh đón nắm đấm của Trần Thực!
Cùng lúc đó, chân khí Thái Âm Phế Kinh vận chuyển, theo tay phải kết Thái Âm Kim Ấn chém về phía cổ Trần Thực.
Hai đạo chân khí hình thành hai ngọc luân, một ngọc luân bao lấy cánh tay Lý Thiên Thanh, một ngọc luân bay ra, tinh diệu như vậy, Trần Thực chưa từng gặp qua.
Có điều ngay khi hai ngọc luân bắn ra, Trần Thực đột nhiên như nhìn thấy được phương hướng và quỹ tích di chuyển của chúng.
Ngọc luân do chân khí tạo thành, mắt thường không thể phân biệt, cho dù Trần Thực mở to mắt cũng khó có thể nhìn ra được quỹ tích của kiếm khí, nhưng hắn không cần nhìn, chỉ dựa vào cảm ứng của thân thể cũng có thể nhận ra hai dị vật đang đến gần.
Thậm chí hai ngọc luân từ đâu đến, tốc độ nhanh hay chậm, tất cả đều phản ánh rõ ràng trong đầu Trần Thực.
Loại cảm ứng này hết sức kỳ diệu, tựa như chân khí hình thành ngọc luân chèn ép không khí, khiến lông tơ trên người Trần Thực khẽ rung động, từ đó tạo thành phản ứng, lại giống như tinh thần lan tỏa, cảm ứng được chân khí ngoại lai xâm nhập.
Huyền diệu khó tả.
Lúc tu luyện thành chân huyết, mỗi một sợi lông tơ trên người Trần Thực rung động dù chỉ một chút cũng có thể phản ánh trong đầu hắn, bây giờ tu thành Thánh Thai chi thể, loại cảm ứng này càng thêm mạnh mẽ, thậm chí thoát ly khỏi thân thể, trong phạm vi hai ba thước xung quanh, Trần Thực đều có thể cảm ứng được!
Nhưng Trần Thực không rảnh để ý đến những điều này, thân thể hắn còn nhanh hơn cả suy nghĩ, khi phát hiện ra quỹ tích của ngọc luân, lập tức biến chiêu, quyền đánh về phía mặt Lý Thiên Thanh lập tức hóa thành chưởng, hung hăng đánh xuống phía dưới!
Ngay khoảnh khắc bàn tay Trần Thực tiếp xúc với cạnh ngọc luân, thân hình hắn lộn ngược lên trên, chân phải bước ra, tựa như giẫm lên không trung, đầu chúi xuống, tránh né ngọc luân chém ngang hông.
Dưới lòng bàn chân hắn, Thiên Quyền Tinh Phù nổ tung, tinh quang chảy khắp toàn thân.
Ngọc luân kia đánh hụt, nhanh chóng xoay tròn, một lần nữa quay trở lại di chuyển theo cánh tay Lý Thiên Thanh, chém về phía Trần Thực đang ở trên không trung, tốc độ cực nhanh.
Cùng lúc đó, bàn tay Trần Thực va chạm với cạnh ngọc luân, phát ra tiếng vang kim loại va chạm, ngọc luân vô hình kia nổ tung, không chịu nổi lực lượng của Trần Thực.
Trần Thực vốn định đánh nát ngọc luân này, thừa dịp thân thể đang lộn ngược, xuất chưởng đánh vào đỉnh đầu Lý Thiên Thanh, một đòn đoạt mạng.
Không ngờ Lý Thiên Thanh phản ứng quá nhanh, nếu Trần Thực đánh ra chưởng này thì chính hắn sẽ bị chém đứt ngang người!
Trần Thực còn chưa kịp nghĩ ra đối sách, thân thể đã tự động phản ứng, mượn lực đánh nát ngọc luân, lật người bay ngược ra sau, rơi xuống đất ở khoảng cách hơn một trượng.
Vừa mới hạ xuống đất, Trần Thực lập tức cảm nhận được năm ngọc luân được tạo thành từ chân khí lần lượt bay về phía mình. Năm ngọc luân này tốc độ khác nhau, khi trước khi sau, khi trái khi phải, có nhanh có chậm, vô cùng huyền diệu.
Ngay sau đó, ngọc luân bị đánh hụt kia cũng bay đến, tổng cộng sáu ngọc luân.
Lý Thiên Thanh chân đạp ngọc luân nhanh chóng đuổi theo, tay chân di chuyển không ngừng, bộ pháp kỳ dị, sáu loại ấn pháp trên tay cũng đồng thời biến hóa, tốc độ cực nhanh!
Hắn như đang dẫm chân lên vô số vòng tròn lớn nhỏ, các vòng tròn liên tiếp giao nhau, khiến cho bước chân hắn trở nên kỳ diệu khó lường, hơn nữa còn đồng thời điều khiển sáu ngọc luân, khiến cho công kích của hắn trở nên nguy hiểm vô cùng!
Chân Trần Thực giẫm lên Bắc Đẩu Thất Tinh, liên tục biến hóa các loại bộ pháp như Thiên Toàn bộ, Thiên Cơ bộ, Ngọc Hành bộ, thân pháp như quỷ mị, tới lui nhanh như chớp, tránh né từng ngọc luân.
Mỗi bước chân hắn hạ xuống, tinh phù lại tự động nổ tung, tinh quang bao phủ lấy thân thể, tôi luyện toàn thân, khiến cho Trần Thực luôn duy trì trạng thái đỉnh phong!
Mặt đất thỉnh thoảng bị luồng khí sắc bén cắt qua, phát ra tiếng viu viu, núi đá thường xuyên bị cắt ra mà không một tiếng động, mặt cắt bằng phẳng vô cùng!
Có thể thấy được rõ ràng lực lượng của pháp thuật!
Có điều, mặc dù Lục Âm Ngọc Luân tinh diệu như vậy nhưng vẫn không thể làm Trần Thực bị thương chút nào.
Chỉ trong nháy mắt, Trần Thực đã bị ép lui về phía sau hơn mười sáu trượng!
Trong phạm vi mười sáu trượng, Lục Âm Ngọc Luân như gió thoảng qua, thế như chẻ tre, tất cả cây cối núi đá trên đường đi chỉ cần bị ngọc luân chạm vào, hoặc là nổ tung hoặc là bị cắt làm đôi!
Bước chân Trần Thực biến hóa khó lường, lao về phía trước với tốc độ cực nhanh, lại thấy thân hình Lý Thiên Thanh bỗng nhiên trở nên mơ hồ, đây chính là dị tượng được tạo thành do Lục Âm Ngọc Luân bao phủ thân thể hắn, ngọc luân xoay tròn với tốc độ cao.
Trần Thực tấn công Lý Thiên Thanh nhưng trong thời gian ngắn lại không cách nào công phá được lớp phòng ngự của ngọc luân, nếu như sơ suất một chút thôi, sẽ bị ngọc luân cắt đứt tay chân, khiến hắn cảm thấy trói buộc, không thể thi triển quyền cước.