Chương 67: Dưới chân nhanh như ngựa, bàn tay chém tinh anh 1
๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑ Kim sơn đè ép trên đỉnh đầu Trần Thực thực ra không phải kim sơn thật sự, mà là do phù lục hóa thành. Kẻ trúng phải phù này, thân thể phải gánh chịu gánh nặng hơn ngàn cân, nếu lực lượng hơi yếu sẽ bị đè nát ngay tức khắc. Trần Thực chẳng những chống đỡ được gánh nặng của Bàn Sơn phù mà tốc độ vẫn nhanh vô cùng, còn có thể đuổi kịp Phó Sơn Khách đã kích hoạt Giáp Mã phù, một chiêu đoạt mạng. Phó Sơn Khách người mang bản lĩnh, trình độ về phù lục cực cao, cùng Thiết Bút Ông được xưng là Huyền Anh phủ phù lục song tuyệt, vậy mà chưa kịp thi triển bản lĩnh đã bị gϊếŧ chết! Nếu là Trần Thực lúc quyết đấu với Thiết Bút Ông, Phó Sơn Khách tuyệt đối có thể dễ dàng lấy mạng Trần Thực, thậm chí Trần Thực tuyệt đối không thể phá giải Linh Xà phù của hắn, nhưng nay Trần Thực đã luyện thành chân huyết, lục phủ ngũ tạng ngày càng cường đại, phá vỡ Linh Xà phù, đánh hắn trở tay không kịp. Lúc Trần Thực va chạm về phía sau, đúng lúc tên cẩm y vệ đứng dưới gốc cây kia thôi động Thần Đàn, Thần Thai trong Thần Đàn cũng hiện ra. Tốc độ vận chuyển công pháp của tên này nhanh vô cùng, Trần Thực chưa từng thấy bao giờ, tốc độ phản ứng cũng cực nhanh, thấy Trần Thực lao tới, hắn vừa lui về sau vừa vận dụngThần Thai. Phía trước Thần Thai của hắn, một luồng kiếm khí khó thấy đang dần hình thành! Pháp thuật trong Thiên Tâm Chính Khí Quyết, Tử Ngọ Trảm Tà Kiếm! Kiếm khí chưa kịp hình thành, lưng Trần Thực đã va vào người hắn. Ngũ tạng tên cẩm y vệ kia chấn động dữ dội, khóe miệng tràn máu, thân thể bất giác bay ngược ra sau. "Ầm!" Thân thể hắn đâm vào cây đại thụ chỗ người bắt ve đang ẩn nấp, máu tươi phun ra từ miệng. Tên cẩm y vệ kia miệng đầy máu, cắn chặt răng, vẻ mặt dữ tợn, phát động kiếm khí trước Thần Đàn. Hắn biết bản thân bị Trần Thực va chạm như vậy là lục phủ ngũ tạng đều đã vỡ nát, sinh cơ hoàn toàn bị chấn nát, nhưng hắn dù sao cũng là kẻ từng trải qua vô số trận chiến sinh tử, cho dù chết cũng phải kéo Trần Thực chết chung! Trần Thực lao tới như bay, nhưng nhìn lại bỗng thấy Thần Thai trong Thần Đàn sau gáy tên cẩm y vệ kia chỉ một ngón tay. Trần Thực lập tức cảnh giác, không chút do dự gầm lên lùi lại, cho dù đang cõng kim sơn nặng ngàn cân, tốc độ của hắn vẫn nhanh vô cùng, như con voi phát điên chạy tán loạn, giẫm nứt mặt đất. Nhưng cảm giác nguy hiểm lại càng thêm mãnh liệt, Trần Thực không nhìn thấy kiếm khí Tử Ngọ Trảm Tà Kiếm, chỉ thấy không gian phía trước rung động dữ dội, khiến tầm mắt hắn cũng trở nên mơ hồ. "Ầm!" "Ầm!" "Ầm!" Trần Thực bước chân nhanh chóng lùi lại, liên tiếp mười mấy bước, hơn hai mươi trượng, cảm giác nguy hiểm đã lên đến mức chí mạng. Trần Thực ngửa mặt ngã xuống, bên tai vang lên tiếng xé gió bén nhọn, một đạo kiếm khí vô hình sượt qua chóp mũi hắn. Trần Thực còn chưa kịp hoàn hồn, bỗng nhiên nghe thấy phía sau truyền đến một tiếng "ầm" trầm đυ.c, hắn nghiêng đầu nhìn lại, thấy một gốc đại thụ hai ba người ôm ven đường đang nghiêng ngả, chậm rãi đổ xuống. Tử Ngọ Trảm Tà Kiếm của tên cẩm y vệ kia tuy không đánh trúng Trần Thực, nhưng vẫn bay ra ba bốn trượng, chém đứt gốc đại thụ kia. "Uy lực này..." Trần Thực thầm kinh hãi, tên kia thậm chí còn chưa kịp phát huy toàn bộ uy lực của pháp thuật, vậy mà lúc kiếm khí bay ra đã bá đạo như vậy, nếu đánh trúng hắn, chắc chắn hắn sẽ đầu một nơi thân một nẻo, không thể nào may mắn thoát chết. "Cẩm y vệ Triệu gia phái tới bắt ta, còn mạnh hơn nhiều so với cẩm y vệ Lý gia!" Trần Thực lật người đứng dậy. Lần này người bắt ve trên cây và người câu cá bên bờ sông cũng đã đi tới, hai người phản ứng cực nhanh, lúc này đã chuẩn bị thỏa đáng, Thần Đàn, Thần Thai đều đã được phát động. Hai người đồng thời dậm mạnh chân xuống đất, Giáp Mã phù buộc trên đùi lập tức được kích hoạt, chân đạp gió nhẹ, sải bước đuổi theo, tốc độ nhanh chóng vô cùng! Hai người vừa chạy như bay, vừa tay kết kiếm quyết, Thần Thai trong Thần Đàn cũng theo đó kết kiếm quyết, làm ra động tác y hệt. Trần Thực từ xa thấy không khí chấn động, tầm mắt lại trở nên mơ hồ, biết tình hình nguy cấp, lập tức nghiêng người lao về phía lạch ngòi. Hắn hét lớn một tiếng, tung người nhảy qua lạch ngòi, rơi xuống bờ bên kia, nhưng hai chân lại lún sâu vào lớp bùn đất mềm xốp. Trần Thực vội vàng rút hai chân ra, trên đường vang lên hai tiếng "ầm ầm" trầm đυ.c, là Tử Ngọ Trảm Tà Kiếm của hai tên kia đánh hụt, kiếm khí chém xuống mặt đường cứng rắn tạo thành hai vết sâu hơn một thước, hất tung cả đất đá. "Vèo! Vèo!" Lại hai luồng kiếm khí vô hình bay tới, Trần Thực cắn răng chịu đựng áp lực ngàn cân của Bàn Sơn phù, lao vào ruộng ngô. Trong ruộng trồng toàn ngô, đây là loại cây trồng đặc trưng của Tây Ngưu Tân Châu, có thể cao bằng một hai người, đứng sừng sững như rừng cây. Trần Thực không chút do dự lao vào ruộng ngô, co giò chạy như bay, ngô phía sau đổ rạp thành từng mảng lớn, chính là do kiếm khí của hai tên cẩm y vệ kia gây ra. Hai tên cẩm y vệ cũng lao tới bên lạch ngòi, vừa chạy vừa vung tay thi triển kiếm quyết, Thần Thai trong Thần Đàn của hai tên cũng liên tục vung tay về phía trước, từng luồng kiếm khí vô hình xoay tròn bay vào ruộng ngô, chém đứt tất cả mọi thứ gặp phải! Hai tên không hề dừng bước, cũng tung người nhảy qua sông, chỉ có điều à không nhảy xa bằng Trần Thực, mắt thấy sắp rơi xuống sông, dưới chân bỗng có gió nhẹ nổi lên, thổi mặt sông gợn sóng lăn tăn. Hai tên lại bước thêm một bước, không rơi xuống nước, đã đến được bờ bên kia. Ngô phía trước đổ rạp thành từng mảng lớn, hai tên cẩm y vệ bám theo đó mà đuổi theo, tay không ngừng nghỉ, Tử Ngọ Trảm Tà Kiếm liên tục được thi triển. Kiếm khí phía trước còn chưa tan, kiếm khí phía sau đã ập tới. Kiếm khí đan xen hỗn loạn, thậm chí va chạm vào nhau, vỡ vụn thành vô số những tia kiếm khí nhỏ hơn, bắn ra tứ phía! Hai tên cẩm y vệ này đều là cao thủ trong số những kẻ Triệu Nhạc phái tới, thực lực cường hãn, vượt xa cẩm y vệ bình thường, kinh nghiệm chiến đấu cũng vô cùng phong phú. Hai tên thế như chẻ tre đuổi theo kim sơn trên đỉnh đầu Trần Thực, cứ thế đuổi theo mấy dặm, ruộng ngô này dường như vẫn chưa đến điểm cuối. Đột nhiên, kim sơn đang dẫn đường cho hai tên ở phía trước bỗng tối sầm lại, sau đó biến mất không còn tăm hơi. Trong lòng hai tên chùng xuống, hiệu lực của Bàn Sơn phù đã biến mất. Bàn Sơn phù chỉ có thể duy trì hiệu lực trong hai khắc, hết thời gian nó sẽ tự động tiêu tán! Giờ khắc này, bọn chúng đã mất dấu Trần Thực. "Sột soạt!" Trong ruộng ngô truyền đến tiếng chạy nhanh như bay, là tiếng cơ thể con người va chạm vào lá ngô phát ra. Hai tên cẩm y vệ lập tức xoay lưng vào nhau, cảnh giác quan sát xung quanh.
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chương