Đại ca của ta bệnh kiều, phụ thân ta giả heo ăn thịt hổ, còn ta? —-- Nhân vật chính: Tống Cảnh Thần và nhân vật phụ (chưa biết) Góc nhìn: Nam chính Dàn ý: Ông trời sinh ta ra ắt hữu dụng. ---
Tống Cảnh Thần không muốn làm quyền thần Bởi vì làm đệ đệ của quyền thần còn sướиɠ hơn. Vì vậy Tống Cảnh Thần mỗi ngày: “Đại ca cứu ta.” Không thành thì vẫn còn lão cha bên cạnh ẩn tàng Tống Cảnh Thần: “Phụ thân cứu ta.” Sau này, Cả nhà chúng ta đều không đi con đường tầm thường.
---
Trong mắt người ngoài, Tống Cảnh Thần là thế này: Áo xuân phấp phới, người ôm sáo ngọc, Thổi lên khúc biển trời cuồng phong, thổi u nhớ oán đoạn chi âm, Thổi gợn sóng xuân khắp hồ. Công tử như ngọc.
Trong mắt người quen, Tống Cảnh Thần là thế này— Tống Cảnh Thần xuất hiện, xin chú ý!
Tiểu kịch trường lúc nhỏ Tống Tam Lang cảnh cáo con trai: "Không được nghịch nữa, bây giờ nhắm mắt lại." Tống Cảnh Thần chớp đôi mắt to vô tội: “Cha, phải nhắm mắt bên nào trước?” Tống Tam Lang: “Cả hai mắt đều nhắm lại.” Tống Cảnh Thần: “Dạ cha, vậy nhắm mắt trái trước hay mắt phải trước vậy cha?” Tống Tam Lang nghiến răng: “Cả—hai—mắt—đều—nhắm lại!” Tống Cảnh Thần ngoan ngoãn nghe lời, nhắm mắt lại. Mắt nhắm chưa đến ba giây, tiểu hài tử lại la lên, “Cha, miệng con khô, khát nước.”
Lời nhắc: 1. Thiên về bối cảnh quần chúng, có đại ca bệnh kiều + nhị ca bề ngoài ngây thơ bên trong đen tối + cha giả heo ăn thịt hổ, thuộc tính của nam chính sẽ dần dần mở khóa... 2. Cốt truyện hư cấu, bối cảnh nông thôn điền viên, khoa cử triều đình, xây dựng cơ bản, chủng điền văn. 3. Tuyến tình cảm của nam chính ít, chủ yếu xoay quanh sự nghiệp, nữ chính xuất hiện ở phần sau, cha mẹ là cặp đôi "hôn nhân trước, tình yêu sau".