Chương 9: Đồng loại

Đi xuyên qua hai con phố, liền đến trung tâm thương mại phồn hoa đông đúc.

Ôn Nam đi đường cũng không dám làm ra động tác gì quá lớn, cậu sợ bị người ta nhìn ra mình là nam mặc đồ nữ. Hắn ngồi xuống ghế đá nghỉ ngơi, kéo xuống tất kiểm tra gót chân, bởi vì giày chỉ có thể mua kiểu nữ, Ôn Nam mua chính là số lớn nhất, hơn nữa chắc tại giày mới không hợp chân nên chân cậu bị ma sát đến đỏ lên.

Bất quá cậu sớm đã có chuẩn bị, tay cậu từ trong túi xách sờ soạng lấy ra băng dán cá nhân đã bỏ vào trước khi ra cửa, đôi mắt lại nhìn chằm chằm Đàm Khôn Trạch đang mua kem cho cậu cách đó không xa, giờ này lại có hai cái nữ sinh đến gần làm quen.

Ôn Nam tức khắc cảm thấy khó chịu, vội vàng đứng dậy chịu đựng chân đau đi qua, Đàm Khôn Trạch lớn lên có khuôn mặt góc cạnh sắc lạnh mang đậm chất nam nhân, xung quanh thân thể đều tràn ra hơi thở người sống chớ gần, bởi vì dáng người cao lớn cùng thể hình cơ bắp cân xứng, cho nên mặc dù anh luôn luôn là vẻ mặt lạnh nhạt hung ác nhưng lại vẫn luôn có người đánh bạo tiếp cận muốn xin anh WeChat.

Lúc Ôn Nam học cao nhị, Đàm Khôn Trạch đến trường tham gia họp phụ huynh cho cậu, cái kia giáo viên tiếng Anh ngày thường là người ít khi nói cười lại phá lệ ở phòng học ăn nói nhỏ nhẹ, sau khi kết thúc buổi họp còn lấy cớ mang Ôn Nam cùng Đàm Khôn Trạch gọi đến văn phòng. Bề ngoài là lấy lý do thành tích gần đây của Ôn Nam trượt xuống để thuyết giáo một phen, nhưng lại cố ý vô tình mà hỏi tình hình cá nhân của Đàm Khôn Trạch, còn nói muốn thêm WeChat của anh để sau này dễ tâm sự về tình hình học tập của Ôn Nam.

Nữ lão sư không biết chính là, vào lúc ban đêm sau khi về nhà Ôn Nam đã bị Đàm Khôn Trạch dùng “Đại gậy gộc” hảo hảo giáo dục về thành tích học tập.

Đàm Khôn Trạch thật sự là không một chút dính dáng nào đến từ nho nhã cùng lịch sự. Nam nhân mười mấy năm trong xã hội lăn lê bò lết, hàng ngày tiếp xúc nhiều nhất là một đám đàn ông lỗ mãng, những lời nói thô tục cùng chửi bậy ngày thường nghe được không ít, còn sót lại ôn nhu cùng kiên nhẫn toàn dành cho Ôn Nam.

Hai nữ sinh bị Đàm Khôn Trạch lạnh nhạt cự tuyệt, Ôn Nam đi đến bên người anh bóp giọng, lời nói ngọt nị nị mà kêu ông xã. Nữ sinh hỏi xin WeChat Đàm Khôn Trạch nghiêng đầu nhìn thấy cậu liền lộ ra nụ cười ngại ngùng, nhưng thật ra nữ sinh đứng bên cạnh cô có vóc dáng cũng tương tự như Ôn Nam lại liếc một đôi mắt phượng được trang điểm đậm nhìn cậu đánh giá.

Trong tích tắc, Ôn Nam liền ngửi được đồng loại hơi thở.

Chắc chắn người đứng trước mặt cậu có đôi mắt phượng này cũng là cái nam giả nữ trang, hai người ánh mắt giao nhau, không khí nhanh chóng hạ xuống,cực kỳ không tốt.

“A!”

Người này từ trong lỗ mũi phát ra một tiếng hừ cười, đánh giá một vòng cơ thể Ôn Nam rồi âm dương quái khí mà nói.

“Nguyên lai là có bạn gái, kia thật đúng là đáng tiếc nha anh đẹp trai.”

Giọng nữ cũng giả giọng thật sự giống, không cẩn thận nghe kĩ thì căn bản sẽ không phát hiện ra.

Từ “Bạn gái” cắn thật là mạnh, Ôn Nam nghe được cậu ta nói chuyện nháy mắt có chút tức giận, nhưng lại ngại chính mình có bóp giọng cũng sẽ không nói ra được giọng nữ lại từ bỏ đáp trả.

Cậu không biết giả giọng,nói chuyện mà dùng giọng nam chắc chắn sẽ bị vây xem mất.

Ôn Nam tức giận đến gương mặt đều đỏ.

Khuôn mặt cùng dáng người của Đàm Khôn Trạch quả thực chính là đồ ăn của vòng gay. Hiện tại khắp nơi chỉ thấy 0, trên mạng những cái đó tiểu tao 0 đều gào khóc đòi ăn mà trêu đùa câu dẫn, chờ đại mãnh 1 đáp lại, nhưng chân chính cứng như sắt 1 chỉ chiếm số ít.

Sư nhiều cháo ít, thuần 0 thật vất vả hẹn hò được một người nhưng có khi lại là cái 0.5, còn chưa có bị xỏ xuyên liền tại chỗ thành chị em mài cúc.

Ôn Nam ở nhà không có việc gì sẽ lên mạng, Weibo, Tieba, diễn đàn, cái gì đồng tính giao hữu ước pháo phần mềm…… Ôn Nam đều hiểu biết quá, khi cậu cùng Đàm Khôn Trạch nói những chuyện đọc được trên đó, vẻ mặt của anh đầy ngỡ ngàng mà vẫn còn dừng lại ở thời đại 2G.

“Không có gì đáng tiếc cả, tôi chỉ yêu bà xã của tôi.”

Đàm Khôn Trạch lời nói không một chút lưu tình, anh kéo tay Ôn Nam đem người ôm vào trong ngực, ánh mắt đầy vẻ không kiên nhẫn mà nhìn chằm chằm hai kẻ không có mắt trước mặt, ý tứ chính là còn không nhanh đi nơi khác.

Ôn Nam đúng lúc mà giả bộ một bộ nhu nhược bộ dáng, mềm oặt mà dựa vào trong ngực nam nhân, cực kỳ trà xanh mà cắn môi giả vờ vô tội.

Cảm xúc trên mặt vị kia nữ trang đại lão mau không nhịn được, bên cạnh nữ sinh thấy tình thế không ổn liền cùng hai người xin lỗi sau kéo người chạy nhanh mà đi sang chỗ khác.

Ôn Nam cầm lấy kem trong tay Đàm Khôn Trạch liếʍ một ngụm, đắc ý mà bật cười, nhìn biểu tình cao hứng đầy thỏa mãn của cậu khuôn mặt lạnh lùng của Đàm Khôn Trạch cũng ôn hòa xuống dưới, lòng bàn tay ôn nhu mà xoa xoa Ôn Nam đầu, sau đó ôm người đi vào quán cơm bên cạnh.

Đồ ăn đều là Ôn Nam chọn, khẩu vị của Đàm Khôn Trạch là đồ ăn cay và mặn, nhưng Ôn Nam lại không ăn được cay. Cậu trước tiên chọn mấy món mà Đàm Khôn Trạch thích ăn nhất, sau đó cũng chỉ gọi cho chính mình một món. Sau khi Đàm Khôn Trạch nhìn cậu chọn xong còn chưa nói lời nào Ôn Nam liền đem thực đơn nhét trả lại cho người phục vụ, ngữ khí làm nũng.

“Em không đói bụng, ông xã anh ăn nha.”

Đàm Khôn Trạch không có biện pháp, thời điểm ăn cơm Ôn Nam vẫn luôn gắp đồ ăn cho anh, chính cậu lại không ăn mấy miếng, hỏi cậu liền nói không đói bụng, làm cho Đàm Khôn Trạch hối hận vì đã mua kem cho cậu.

Ôn Nam là có tiểu tư tâm, nếu là cậu ăn nhiều bụng sẽ phình phình, lúc đó đến thời điểm mặc quần áo tình thú liền khó coi, đêm nay cậu muốn chủ động một chút, ở trước khi khai giảng phải cho Đàm Khôn Trạch một cái khó quên ban đêm.