Chương 22: Lăng Lãnh Ngạo tức giận

Liếc nhìn Lăng Lãnh Ngạo một cái, Brian tỏ vẻ khinh thường:

- Từ khi nào mà cậu lại trở thành người hấp tấp vậy?

-Cậu...

Lăng Lãnh Ngạo định nói gì nữa thì Lãnh Hàn Quyên nhẹ nhàng nắm lấy tay anh rồi ngắt lời.

- Được rồi, Brian, anh nói đi!

- Hai người biết "Tam sát" chứ?

Brian chậm rãi hỏi Lãnh Hàn Quyên và Lăng Lãnh Ngạo.

Lăng Lãnh Ngạo ôn nhu nhìn Lãnh Hàn Quyên trong ngực anh, cúi xuống hít sâu một hơi mùi hương quen thuộc của cô:

- Biết,"Tam sát" vừa thần bí vừa đáng sợ. Những con mồi của họ chưa có bất cứ ai có thể sống sót.

Giọng nói trầm ổn của Lăng Lãnh Ngạo bình thản vang lên.

- Tuy chỉ có ba người nhưng phải khiến người ta nể sợ. Nhiều bang phái truy lùng tìm kiếm họ nhưng cũng vô ích...

Brian gật gật đầu:

- Ừk, Thần Long cũng có tìm họ nhưng chỉ vô ích, chỉ là điều tra được một số thông tin và một số vụ họ ra tay.

Hít sâu một hơi, Brian nói tiếp:

- Mới đây, người của tổ chức Thần Long mới điều tra được, có người bỏ ra một số tiền lớn để thuê họ lấy mạng của...chủ tịch đương nhiệm của tập đoàn Lãnh thị- Lãnh Hàn Quyên!

Vừa nói xong, Brian có thể cảm nhận rõ ràng tằng nhiệt độ căn phòng đang hạ xuống, mà nguyên nhân chính là Lăng Lãnh Ngạo.

Lăng Lãnh Ngạo nắm chặt nắm đắm đến nỗi nỗi cả gân xanh. Đôi mắt thì lạnh lẽo đầy sát khí.

Vòng tay đang ôm Lãnh Hàn Quyên của anh càng thêm siết chặt. Lãnh Hàn Quyên bị anh ôm quá chặt có hơi đau nhưng cô cũng để yên cho anh ôm vì biết anh lo lắng cho cô mới như vậy.

Cô nhếch môi cười lạnh lẽo nhìn Brian:

- Vậy có tra ra được kẻ đứng đằng sau không?

Brian lắc lắc đầu rồi nói:

- Không tra ra được, nhưng theo suy đoán thì chỉ có một người...

- Trần Minh Hải, chỉ có thể là ông ta. Chết tiệt, ông ta thấy tôi không làm gì ông ta thì tưởng Lăng Lãnh Ngạo này sợ à? Bây giờ còn muốn đối phó với Hàn Quyên? Được, tôi sẽ lập tức cho người sang bằng Trần gia của ông ta!

Lăng Lãnh Ngạo tức giận gầm lên, định đứng lên nhưng Lãnh Hàn Quyên đã kịp đè tay anh xuống. Cô quay đầu lại, dùng ánh mắt thâm tình nhìn thẳng vào đôi mắt vì tức giận mà hằng lên tia đỏ của anh:

- Ngạo, bình tĩnh lại anh, không phải bây giờ em vẫn còn tốt hay sao? Nếu em dễ chết thì đã chết từ rất nhiều năm về trước rồi chứ đâu tới bây giờ mà để sợ hãi một vụ ám sát chứ? Với lại, không lẽ anh đã quên rằng từng hứa với em, sẽ để tự tay em gϊếŧ Trần Minh Hải à? Ngạo, bây giờ chưa phải lúc đâu anh!

Phải, nếu không phải anh hứa với cô thì đã từ lâu anh khai chiến với Trần Hải Minh rồi. Chứ đâu phải để ông ta khıêυ khí©h hết lần này tới lần khác mà vẫn không đối phó!

Giọng nói nhẹ nhàng dịu dàng của cô vang lên làm cho Lăng Lãnh Ngạo bình tĩnh lại. Ánh mắt anh đã không còn tức giận mà đầy ôn nhu nhìn người phụ nữ mình hết lòng yêu thương trong lòng anh. Đưa tay vuốt nhẹ khuôn mặt trắng mịn không tỳ vết của cô:

- Được, nhưng anh sẽ cho ông ta một bài học đáng nhớ!

- Ừ!

Lãnh Hàn Quyên ừ nhẹ rồi mỉm cười hôn vào má anh một cái.

Lăng Lãnh Ngạo anh vốn là kẻ lạnh lùng tàn nhẫn, từ trước tới giờ dù có đối mặt với bất cứ chuyện gì cũng luôn luôn rất bình tĩnh chưa từng mất bình tĩnh.

Nhưng từ khi gặp được Lãnh Hàn Quyên thì anh chẳng còn như thế! Không, đúng hơn là đối với tất vả mọi thứ anh vẫn vậy, chỉ có chuyện liên quan tới Lãnh Hàn Quyên mới khiến anh mất bình tĩnh thôi!

- E hèm...khụ...khụ...

Nhìn cảnh Lãnh Hàn Quyên và Lăng Lãnh Ngạo hoàn toàn xem anh như không khí mà... Brian liền hấn giọng rồi ho khan mấy tiếng để thu hút sự chú của hai người...

...Haizzz...khổ thân anh đã tốn công vượt ngàn dặm xa xôi...hơi quá thì phải...khụ...thôi kệ, đến để báo tin, mà người ta lại dễ dàng quên mất sự tồn tại của anh... Haizzz...thật là đau lòng!

Mà anh thật không ngờ hai tản băng di động này khi yêu lại nồng ấm như vậy à nha...

Trong lúc Brian còn đang tự cảm khái, thương tâm trong lòng thì Lãnh Hàn Quyên và Lăng Lãnh Ngạo đã quay lại nhìn anh.

Brian cực kì nghiêm túc nói:

- Rồi bây giờ hai người định làm gì để đối phó với " Tam sát"!

- Em cũng đang rất muốn thử xem " Tam sát" nổi danh cả Hắc đạo thật ra lợi hại như thế nào. Nên nếu họ tới thì em tiếp...

Lãnh Hàn Quyên thản nhiên lên tiếng. Muốn gϊếŧ cô không có dễ như họ nghĩ đâu!

- Không được, rất nguy hiểm! Anh sẽ cho người canh phòng căn biện thự này cận thận hơn. Hơn nữa, anh sẽ tìm cách tóm được họ trước khi em có chuyện gì!

Lăng Lãnh Ngạo kiên quyết. Đối với anh, dù cô chịu bất cứ tổn thương nào, chỉ có một vết xước nhỏ thì anh cũng sẽ cực kì đau lòng! Cho dù anh biết rõ dù lần này " Tam sát" muốn gϊếŧ được cô cũng là một điều cực kì khó!

Lãnh Hàn Quyên cười vô cùng ngọt ngào. Cô biết, chỉ vì anh yêu cô, quan tâm cô nên mới làm như vậy.

- Được rồi, anh muốn làm gì thì làm, còn em muốn làm gì là việc của em!

Lăng Lãnh Ngạo hết cách, ai kêu anh yêu phải một người phụ nữ kiêu ngạo, ngang ngạnh như cô chứ!

...

Tiếp theo Lăng Lãnh Ngạo điều thêm cả trăm thuộc hạ từ tổng bộ bang Hắc Ưng sang bảo vệ nghiêm ngặt căn biệt thự. Hệ thống báo động, camera giám sát khắp nơi...

Tất cả khiến cho Brian thấy anh ta chỉ biết lắc đầu ngao ngán, thở dài thượn thượt, thốt ra hai chữ:" Làm quá!"

Ngay lập tức sẽ nhận được cái liếc sắc lạnh hơn dao của Lăng Lãnh Ngạo!