Chương 12: Bỡn cợt (H nhẹ)

Vương Lục Hy giật lấy tuýp kem tự bôi cho mình, những chuyện gần gũi này cô không muốn, trong đầu cô vẫn mãi giữ hình ảnh hắn là một tên cuồng dã trong tình ɖu͙ƈ, vừa thô bạo vừa đáng sợ cho nên giữ thân giữ phận vẫn là tốt hơn

_Tôi tự bôi được

Cô thận trọng kéo lớp áo sơ mi kín đáo trở lại, phải gấp rút dùng khăn lau sạch chỗ dầu mỡ lúc nãy rồi về cho nhanh

_Cơ thể rất khiêu gợi

Phong Thượng Đằng nói lớn, hắn cúi người đè lên cơ thể cô buộc cô tựa lưng vào tấm gương lớn trong tolet, hắn cắm hàm răng sắc bén xuống cổ cô khen ngợi, với hắn đã từng gặp rất nhiều mỹ nữ tuyệt sắc, riêng cô lại mang sức hấp dẫn rất mạnh khiến cho hắn chỉ muốn dày vò cưỡng đoạt suốt thôi, nam nhân trước mắt bị ɖu͙ƈ hoả đẩy mạnh thoả sức đè cô xuống bỡn cợt, hắn cởi cúc áo sơ mi cô ra, ngón tay đẩy mạnh vào cái khuy trước ngực áo, chúng bật mạnh ra, hai quả tuyết lê trắng ngần khẽ rùng lên uyển chuyển linh động, chúng bị xê dịch vì không còn áo ngực che chở, ngực cô rất đẹp, 16 tuổi thanh xuân mơ mộng khắc hoạ lên cơ thể hoàn mỹ cuốn hút hắn trở nên ɖu͙ƈ vọng muốn tham chiếm

_Màu rất đẹp...

Phong Thượng Đằng là người cái già, hắn qua đêm với phụ nữ nhiều như thay áo nhưng lần này vẫn bị mê hoặc trước cô vợ nhỏ ngây thơ, hắn nhìn mãi không rời hai hạt đậu đỏ tròn nhỏ, tươi màu điểm tô trêи tuyết lê trắng mịn

_Không...

Vương Lục Hy rất sợ ánh mắt gian tà của hắn, đôi mắt chim ưng cứ phóng cái nhìn sâu sắc thể hiện sự chiếm đoạt rõ ràng, cô vội dùng hai tay che đậy, hành động ngốc nghếch luốn cuốn khi áp tay trêи ngực che đi càng khiến hắn nổi lửa tình mạnh hơn, hai bàn tay nhỏ không làm sao che hết tuyết lê vừa mềm vừa lộ ra phân nửa còn đang thoi thóp lên xuống theo nhịp thở của cô

_Bỏ tay ra hay muốn tôi cưới thêm vợ bé là em gái em đây?

Phong Thượng Đằng buông lời khiếm nhã, cánh môi nam tính nói lời cay độc, cô biết hắn nói sẽ làm một lời từ khóe môi lạnh đó có thể phá hủy gia đình cô, dù họ thật sự không phải người sinh ra cô, cô cúi mặt không biểu hiện cảm xúc, ánh mắt dù có ghét cũng không bày tỏ được, hai cánh tay đành buông xuống để mặc tuyết lê ngạo nghễ ưỡn ra, hai hạt đậu đỏ còn nhấp nhô trước mồm hắn, cô nhục nhã vì bản thân phải rơi vào tình trạng mời gọi

_Tốt lắm...

Người nam nhân cô gọi là chồng rất thích nhìn ngắm biểu cảm khốn khổ của cô, hắn thích dành cho cô cái nhìn đặt biệt coi thường khinh khi dò xét, bàn tay kéo váy cô lên cao bắt đầu luận động, những ngón tay ranh mãnh vuốt dọc đường ren nơi qυầи ɭót ôm sát bờ ʍôиɠ tròn, Vương Lục Hy nhắm mắt không dám nhìn xuống, càng không muốn nhìn gương mặt thanh tú cương nghị nhưng lạnh lùng, cô nhận ra những ngón tay quái gở đang lấp ló chui vào bên trong chốc chốc laik đi ra ngoài mà không yên vị, cô thấp thỏm nhích người ra xa, bắp đùi sởn da gà gồng mình

_Chưa gì đã ẩm ướt, em rất muốn phải không?

Phong Thượng Đằng chủ động tấn công, lời nói có sức công phá phả ra quanh vành tai, đôi môi ướŧ áŧ bây giờ hôn lên vành tai cô dò xét, cô đỏ mặt như quả dâu chín đỏ, cô run người không hiểu tại sao cơ thể lại như vậy, hoảng quá phải run giọng bào chữa

_Tôi không muốn, chưa có ai như vậy với tôi...hức...

Hắn vì lời nói ngốc nghếch thú nhận mà phấn chấn lạ thường, nữ nhân ngốc bị hắn chiếm giữ rất nhạy cảm, mới một tí đã sợ sệch phát hoảng, những ngón tay tiếp tục lướt trêи vùng hoang vu, qua lớp quần mỏng mỗi lúc lực ma sát càng mạnh, hắn ấn tay vào qυầи ɭót của cô còn muốn dùng tay chọc thủng lớp ren mỏng

_Ư...

Cô lắc đầu nhíu khó nhọc thở, bờ vai gầy yếu cảm thấy nặng trịch khiến hai cánh tay không nhấc lên được, chúng tê dại vì bungt dưới đẩy lên một xúc cảm lạ

_Em không nhịn nổi đâu!

Phong Thượng Đằng nhắc nhở, cái lưỡi uốn cong lướt trêи vành tai cô, cố tình trút vào tai cô mật ngọt ma mị, bên dưới nơi tư mật những ngón tay cong lại vạch lớp qυầи ɭót đi vào, ngọ ngoạy một hồi lâu cuối cùng sờ nhẹ lên xuống dò tìm hai cánh hồng yếu ớt tách ra, ngón tay vẫn tiếp tục lên xuống kéo ra mật dịch chảy dài, ánh mắt thâm thúy hòa vào cuộc tình nóng bỏng, cô cảm thấy sức lực vì người nam nhân này mà mất đi, nhịp thở bình thường không thể giữ được, phải hồ hởi thở gấp mới có thể vơi đi bức bối

_Không muốn...

Cô nấc lên nghẹn ngào, hai tay nắm bàn tay ở trong qυầи ɭót cô trượt dài, đôi mắt long lanh nhìn hắn cầu xin, cô sợ bản thân không chống chọi được nữa, sợ rằng nồng nàn ngang trái này phá hủy cô mất

_Em muốn...

Hắn khẳng định, thấy cô có ý chống đối, ngón tay phía dưới càng mạnh tay chọc thẳng chạm sâu vào nhuỵ đỏ lấp ló bên trong, cô cong người giật mạnh, bàn tay càng nắm chặt cổ tay hắn hơn, chỉ mong hắn dừng lại, vừa suy tư rút hai ngón tay lướt nhẹ trêи khu rừng nhỏ của cô hắn vừa lãnh đạm cởi cúc áo sơ mi, dáng vẻ cao ngạo ngang tàn bá đạo

_Tiểu Hy...con có trong đó không?

Đúng lúc cao trào dì Tươi đến bệnh viện tìm cô và để xem tình hình sức khỏe của hắn...

_Tiểu Hy...