【】,
“Tiểu Hề! Em nhất định phải như vậy sao?”
Diệp Như Hề không đáp lời.
Lục Tư Viễn rất bi thương, đặc biệt là hành động có ý rõ ràng muốn trốn chạy của Tiểu Hề.
“Tiểu Hề, em rất có năng lực, anh tin tưởng em, ở Tư Nhữ người có năng lực như em đều sẽ được trọng dụng, em muốn trở về ngành tài chính cũng cần có một bàn đạm, Tư Nhữ là bàn đạp tốt nhất của em.”
Diệp Như Hề rõ ràng điểm này, nhưng điều khiến cô bất lực chính là, cuối cùng cô vẫn phải dựa dẫm vào người khác.
Trong lúc Diệp Như Hề muốn từ chối, Dương San lén cho cô một ánh mắt, cũng lắc lắc đầu, như là đang nói, cô đừng hành động theo cảm tính.
Diệp Như Hề lập tức suy nghĩ lại, đừng hành động theo cảm tính......
Loading... Đúng vậy, tìm công việc khác một lần nữa sẽ rất khó, thậm chí có thể sẽ không tìm thấy nơi nào tốt hơn Tư Nhữ cả.
Lục Tư Viễn thấp thỏm bất an, thậm chí hối hận vì bản thân mình lúc nãy đã chạy theo cô, lỡ như lần gặp này khiến cô lập tức từ chối công việc luôn thì mất nhiều hơn được.
Một mặt là anh muốn mỗi ngày được nhìn thấy Tiểu Hề, về phương diện khác, Lục Tư Viễn cũng thật sự hiểu rõ năng lực của Diệp Như Hề
Nhạc Nhạc nhận thấy không khí có chút không thích hợp, cô bé bất an kéo kéo cánh tay mami, “Mami, mẹ có chuyện gì ạ?”
Diệp Như Hề phục hồi tinh thần lại, nói: “Mẹ không có việc gì.” Cô quay đầu nhìn về phía Lục Tư Viễn, cười cười, nói: “Em sẽ cố gắng hết sức.”
Lục Tư Viễn thở dài nhẹ nhõm một hơi, ngay cả phía sau lưng cũng đổ mồ hôi lạnh, vừa rồi anh thật sự sợ Tiểu Hề sẽ không hề nể nang gì mà từ chối.
Lục Bạch ở bên cạnh nhìn phản ứng của anh họ, trong lòng càng thêm tò mò với chị gái xinh đẹp, anh họ cô luôn là niềm tự hào của cả gia tộc, chuyện hôn nhân đại sự của anh ấy đều khiến người lớn nhọc lòng, nhưng đã nhiều năm như vậy chưa từng thấy anh đối xử khác biệt với người phụ nữ nào như vậy.
Chỉ là......
Chị gái xinh đẹp đã có cả con rồi, là một người mẹ đơn thân , mấy bác chắc hẳn sẽ không bao giờ chấp nhận.
Lục Bạch bỗng nhiên cảm thấy anh họ mình có chút đáng thương, nhưng cô cũng rất thích chị gái xinh đẹp này.
Diệp Như Hề phát hiện, hình như ánh mắt Lục Bạch nhìn cô có một kiểu cuồng nhiệt đến mức quái dị thì phải ?
Bữa cơm này, ăn rất kỳ lạ, bầu không khí cứng nhắc, nhưng Lục Tư Viễn không thể từ bỏ cơ hội được tiếp cận Diệp Như Hề , cho nên vẫn cố mặt dày không di chuyển.#đọc truyện ở webtruyen.com để ủng hộ dịch giả và cập nhật chương nhanh nhất
Cuối cùng vẫn là Nhạc Nhạc phát huy bản lĩnh nói nhiều của cô bé, nói vài câu chuyện cười, chọc khiến mọi người không biết nên khóc hay cười, không khí dần dần thả lỏng.
Dương San lặng lẽ gửi một tin nhắn wechat qua cho Diệp Như Hề, cô liền cầm lấy di động nhìn qua một chút, vừa đọc qua nội dung, ngẩng đầu đã đối mặt với ánh mắt đầy ẩn ý thâm sâu của Dương San .
【 thành thật khai báo, người tên Lục Tư Viễn này là ai? Đừng lừa dối chị. 】
Ngón tay ấn vài cái, lại xóa, một lần soạn lại tin nhắn, cuối cùng vẫn gửi qua đó.
【 xem như...... Bạn trai cũ đi. 】
【 bạn trai cũ?! Cậu ta nhìn qua hình như còn chưa dứt tình với em đâu. 】
Diệp Như Hề không nhắn tin trả lời, ánh mắt có chút né tránh.
Dương San hiểu rõ, bỗng nhiên nhiệt tình lôi kéo Lục Tư Viễn hỏi: “Tư Viễn phải không? Tuổi cậu cũng trẻ như vậy, lại tuấn tú, kết hôn chứ?”
Cách hỏi chuyện trực tiếp như vậy khiến bầu không khí vừa nới lỏng lại đông cứng ngay lập tức.
Giữa chừng, Lục Tư Viễn lén nhìn thoáng qua Diệp Như Hề rồi mới nói: “Chưa kết hôn, không gặp được người mình thích, không vội kết hôn.”
Dương San truy hỏi: “Vậy nếu gặp được thì sao?”
“Nếu cô ấy đồng ý, em sẽ trở thành một người chồng tốt.”
Dương San càng thêm vừa lòng, chàng trai này vừa đẹp trai lại có lễ phép, lại còn là cấp trên tương lai của Tiểu Hề, càng quan trọng hơn là, trong mắt người này chỉ có mỗi Tiểu Hề, người nào sáng suốt đều nhìn ra được.
Diệp Như Hề càng thêm đứng ngồi không yên, không vì cái gì khác, chỉ vì lời ít mà ý nhiều đầy ám chỉ của Lục Tư Viễn l.
Lúc này, chiếc Maybach màu đen dừng trước cửa nhà ăn hạ cửa kính xe, một đôi mắt to tròn lay láy đang nhìn chằm chằm vào đám người Diệp Như Hề qua lớp cửa kính của nhà hàng.
“Daddy, là dì xinh đẹp kìa!”
【】,