Chương 13: Hắn Ta Không Phải Kẻ Gϊếŧ Người (1)

"Các ngươi có lẽ không biết, ta mới là bạn trai của Xuân My, chúng ta mới là trời sinh một đôi."

Phương Bân nhìn Tiếu Nam, thấy đối phương không có bất kỳ phản ứng gì. Lại tiếp tục nói:

"Sáu năm trước, tôi còn đi học thì quen biết Xuân My làm việc trong nhà hàng, khi đó tôi cũng không hiểu cái gì gọi là tình yêu, chỉ cảm thấy Xuân My đẹp mắt. Xuân My khi đó mới 26 tuổi , nhưng lại cao hơn tôi 2 tuổi. Cô ấy luôn gọi tôi là củ cải nhỏ. Nhà hàng đó là gần trường học của chúng tôi, bữa ăn trường học không phải là rất tốt, tôi thường đi ra ngoài ăn tối với các bạn cùng lớp. Mỗi lần đi, Xuân My đều nấu ăn cho tôi thêm nhiều hơn, tôi nhớ lần nào cũng như thế. Qua lại một thơi gian tôi cảm thấy tôi thích cô ấy, chỉ là cô ấy nói gia đình cô ấy nghèo, không thể chờ đợi tôi. Em trai phải đi học, phải tìm một người đàn ông có thể cho cô ấy tiền để lo cho cả nhà nên cô ấy phải kết hôn. Lúc ấy tôi rất tức giận, bảo cô ấy dù thế nào cũng phải chờ tôi, tôi nhất định sẽ trở về lấy tiền cưới lo cho cô ấy. Tôi cũng đã bí mật lấy cho cô ấy hơn 2.000 đô la từ nhà...... "

" Nhưng cuối cùng cô ấy cũng không đợi tôi, vẫn phản bội tôi, gả cho Viên Hoa Minh lớn hơn cô ấy tám tuổi. Nghe nói, Viên Hoa Minh đưa cho cô 100.000 nhân dân tệ."

"Biết cô ấy lập gia đình, tôi cũng hết hy vọng, liền chạy ra nước ngoài du học. Cho đến khi tôi về nhà, tôi biết được rằng cô ấy sống đối diện với gia đình chúng tôi. Vì vậy, chúng tôi đã có một cơ hội khác để trò truyện."

"Tôi hỏi cô ấy có ổn không, cô ấy nói không. Nhưng tôi biết từ mẹ tôi rằng cô ấy không có một khoảng thời gian tốt. Hơn nữa, nghe nói chồng cô ấy và mẹ chồng cô ấy đã đánh đập cô ấy, bởi vì cô ấy không thể có con. Tôi khuyên cô ấy nên ly dị và nói rằng tôi sẽ không ghét bỏ, tôi sẽ cưới cô ấy. Nhưng cô ấy không tin, còn trêu chọc tôi, nói tôi là một đầu củ cải nhỏ, trong cơn giận dữ tôi đã mạnh mẽ ép buộc cô ấy quan hệ với tôi."

"Cô ấy rất tức giận, từ đó không bao giờ đến nhà chúng tôi nữa , còn tôi tiếp tục đi du học. Sau đó tôi có trở về một vài lần, tôi biết cô ấy có một thời gian dài không có sống tốt. Cuộc sống ngày càng trở nên khó khăn hơn. Tôi vẫn bảo cô ấy ly hôn, nhưng cô ấy không nghe. Một lần, tôi tức giận và tát cô ấy. Cô ấy nói ngay cả tôi cũng đánh cô ấy, cô ấy sẽ không bao giờ gặp lại tôi nữa. "

"Các ngươi có biết không? Cô ấy làm gái massage...... làm gái massage, bán da bán thịt của mình!"

Thanh âm Phương Bân trong nháy mắt lớn lên, hai mắt trợn tròn, hai tay dùng sức đấm vào ghế.

Ánh mắt Tiếu Nam gắt gao nhìn chằm chằm hắn, không chớp mắt, đối với cơn giận dữ của hắn làm như không thấy.



"Cho nên, ngươi liền gϊếŧ hắn."

"Không, tôi không có. Lúc đầu tôi không muốn gϊếŧ cô ấy, cô có biết cô ấy đã làm gì không? Nàng vì tiền, thế nhưng lại phản bội chính mình, gọi nam nhân đến nhà. Cư nhiên làm loại chuyện đó. Thật là không biết xấu hổ. Uổng công ta còn coi nàng là thánh nữ trắng trẻo không nhiễm bụi trần. "Thanh âm của Phương Bân có vẻ lớn đến dọa người, khàn giọng.

Tiếu Nam cũng không ngăn cản hắn phát tiết ,con người quá đau khổ nên cần phát tiết. Nhưng người bị hắn gϊếŧ, vì sao hắn còn phẫn nộ như vậy? Nếu Phương Bân thật sự rất yêu Hà Xuân My, lẽ ra hiện tại hắn hẳn là rất bi thương mới đúng.

"Nói cho ta biết chuyện ngươi gϊếŧ người đi."

"Đêm đó. Tôi muốn hỏi cô ấy chuyện gì đã xảy ra, nếu thiếu tiền, tôi có thể giúp cô ấy tìm cách. Vì vậy, một mình đến nhà cô để tìm cô ấy. Tôi biết, ngôi nhà chỉ có cô ấy sống một mình, chồng cũ và mẹ chồng cô ấy đã chuyển ra ngoài từ sớm. Cho nên, chỉ một mình đi lên. Nhưng tôi không nghĩ rằng, tôi đã gặp một người đàn ông ra khỏi nhà cô ấy. Tôi thật sự tức giận, liền tát nàng ta một cái, nào ngờ, nàng thế nhưng lại trả về cho ta một cái bạt tai. Người phụ nữ này thế nhưng dám đánh tôi, tôi..."

Phương Bân có khuynh hướng bạo lực nghiêm trọng, mặc dù không gϊếŧ người, nếu thành gia cũng rất có khả năng trở thành bạo nam trong nhà.

Tất cả quá trình phạm tội, nói rất rõ ràng. Nhưng điều duy nhất không nói đến chính là thanh chủy thủ kia. Công cụ gây án quan trọng như vậy Phương Bân thế nhưng nói không biết ở đâu.

"Sếp, dấu chân cuối cùng không phải của Phương Bân." Tiểu Ngư Nhi đã gửi một tin xấu khác.

Quá trình phạm tội, lý do phạm tội, Phương Bân đều khai nhận nhưng chứng cứ lại mâu thuẫn.

Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?