- Thật xin lỗi, chị không có kế hoạch nuôi dưỡng tiểu công tử.
Tuyết Cơ hừ lạnh nói:
- Chị đã đáp ứng sư tỷ chăm sóc cho em, nhất định chỉ phải đào tạo em trở thành một người hữu dựng. Được rồi, em về trước đi. Hãy chuẩn bị tâm lý cho thật tốt, có thời gian chị sẽ dẫn em tới hồ Linh Trạch xem xét tình hình.
Lúc trước, Tuyết Cơ không có quá nghiêm khắc với Long Vũ. Nhưng bây giờ, ngày đại nạn đã qua. Không còn lo lắng gì nữa, tất nhiên kỳ vọng sẽ cao hơn.
- Chờ một chút.
Lúc Long Vũ sắp ra đến cửa, Tuyết Cơ bỗng gọi hắn lại:
- Để giải quyết chuyện này, chị sẽ giúp em mở thiên nhãn. Sau này bắt quỷ, xem phong thủy sẽ thuận lợi hơn.
Long Vũ nghe thấy vậy, hứng thú hẳn lên. Vội vàng nghiêm mặt hỏi lại:
- Chị Tuyết Cơ, thiên nhãn có thể nhìn được xuyên thấu à?
- Tiểu bại hoại, em muốn làm cái gì?
Tuyết Cơ hừ nhẹ:
- Chị nhắc nhở em một điều. Nếu như em lợi dụng thiên nhãn làm chuyện xấu, sẽ gặp báo ứng đó. Được rồi, chị còn có việc, không nhiều lời với em. Em nhanh cút đi cho chị nhờ.
Long Vũ sững sờ một chút, sau đó nở nụ cười.Tuyết Cơ mặc dù không có trực tiếp trả lời câu hỏi của hắn. Nhưng từ ngữ khí của nàng, nó có năng lực nhìn thấu.
Hắn khinh thường lời cảnh báo của Tuyết Cơ, làm chuyện xấu sẽ gặp báo ứng. (Chuyện xấu là chuyện gì nhỉ)
…………………………
…………………………
Buổi chiều, sau khi tan học, Long Vũ tới phòng bảo vệ học viện tài chính và kinh tế tìm Văn Diệp. Long Vũ đã gặp mặt hắn một lần tại nhà trọ của Tuyết Cơ. Văn Diệp là một người đàn ông hơn ba mươi tuổi. Nghe nói hắn xuất thân từ bộ đội đặc chủng. Hiện tại, hắn có phụ trách an ninh tại đại học Thiên Hải. Vụ án chết người lần này, trường học đã phái hắn ra ứng phó.
- Bạn học Long Vũ, vẫn còn nhận ra chú chứ?
Văn Diệp híp mắt cười hỏi.
- Vâng, tôi vẫn còn nhớ chú. Văn sư phụ, chú tới tìm cháu là vì vụ án quỷ à?
- Nói nhỏ một chút.
Văn Diệp vội vàng kéo Long Vũ sang một bên. Theo bản năng nhìn xung quanh một vòng. Xác định không có người, hắn thấp giọng nói:
- Bạn học Long Vũ,nói nhỏ một chút. Hành động bắt quỷ này không được nói lung tung. Nhớ kỹ, trường học chúng ta không hề có quỷ.
Đại học là nơi nghiên cứu khoa học kỹ thuật. Vụ án chết người kỳ lạ này không được nói lung tung. Liên tục chín năm đều có vụ án chết người thần bí. Làm cho khu ký túc xá sinh viên cạnh hồ Linh Trạch có một cảm giác kinh hãi. Là một nhân viên bảo an tại học viện tài chính và kinh tế, hắn có trách nhiệm phải giữ cho tâm lý của sinh viên không hoảng sợ.
Long Vũ hiển nhiên hiểu ý tứ của Văn Diệp. Hắn cười hắc hắc nói: Văn sư phụ, yên tâm đi. Cháu hiểu được ý chú. Việc này làm thế nào, cháu đều theo ý chú.
- Cháu là thiên sư, tự cháu quyết định phải làm thế nào.
Văn sư phụ thấp giọng nói:
- Thế này đi. Cháu trước tiên theo chú, đi đến cục thành phố, gặp Hàn cảnh quan. Nàng trực tiếp phụ trách điều tra vụ án này. Các cháu cứ bàn bạc với nhau đi. Hành động cụ thể do các cháu quyết định.
Nghe xong lời Văn sư phụ, Long Vũ dở khóc dở cười. Thiên sư lại cùng với cảnh sát cùng nhau làm vụ án quỷ. Thật sự là buồn cười.
Văn Diệp tựa hồ cũng nhìn ra suy nghĩ của Long Vũ, hắn bất đắc dĩ cười nói:
- Cũng không còn biện pháp nào cả. Chú cũng đã hết cách. Chuyện xảy ra trong trường thật sự không tốt. Chú hy vọng có thể mau chóng phá án. Trả lại sự an bình trong trường. Chú hi vọng các cháu hai bút cùng vẽ.
Long Vũ thực sự hết chỗ nói.
Nhìn thấy biểu tình của Long Vũ, trên đường đi Văn Diệp đột nhiên nói:
- Bạn học Long Vũ, đừng nên mang khuôn mặt như vậy. Hàn Duyệt cảnh quan chính là một đại mỹ nữ, là bông hoa của cục thành phố. Cháu nhất định phải nắm lấy cơ hội đấy.
Nói xong, Văn Diệp lộ ra một vẻ mặt đáng khinh, và ánh mắt gian xảo:
- Nghe nói nàng mới tốt nghiệp đại học khoa nghiên cứu sinh học. Hiện nay vẫn đang độc thân. ( Oh, my god).
Long Vũ thật hết chỗ nói.
Nhìn bộ dáng Văn Diệp cũng không có cái gì tốt lành cả, khuôn mặt trông thật đáng khinh. Chắc bình thường hắn có không ít suy nghĩ dâʍ đãиɠ về Hàn Duyệt.
………………………..
………………………..
Theo sau Diệp Văn tới văn phòng bảo vệ học viện tài chính và kinh tế, Long Vũ thấy một cô gái đang đứng trước cửa sổ, nhìn cảnh sắc bên ngoài. Nghe tiếng bước chân, nàng hơi xoay người lại.
Long Vũ rất nhanh quét qua, liếc mắt một cái, quả nhiên là một mỹ nữ. Răng trắng môi hồng, bộ dáng khoảng hai lăm, hai sáu tuổi, tóc ngắn, vẻ mặt linh hoạt. Kỳ lạ là nàng không mặc đồng phục cảnh quan mà là một bộ thường phục. Nàng mặc một chiếc áo cộc tay màu trắng. Cùng với quần và đôi giày cao gót màu trắng. Những đường cong duyên dáng yêu kiều, uyển chuyển hiện lộ rõ ràng.
Nhưng mà thần sắc nàng hết sức nghiêm túc, làm mất đi một chút dễ thương. (Sao phải làm ra cái bộ mặt như thế cưng)
Trong lúc Long Vũ đánh giá Hàn Duyệt, nàng cũng nhìn hắn vài lần. Trong mắt nàng, Long Vũ chỉ là một tên nhóc choai choai, mái tóc thì cộc lốc. Nhưng dù sao vẫn còn một chút thuận mắt. Tuy hắn không anh tuấn, nhưng bộ dạng cũng có chút hiền lành.
- Hàn cảnh quan, vị này chính là tiểu thiên sư Long Vũ mà tôi đã nói với cô. Lần này có cậu ấy hỗ trợ, tôi tin rằng vụ án sẽ dễ dàng được giải quyết.
Văn Diệp vội vàng giới thiệu hai người.
Nghe đến hai chữ thiên sư, sắc mặt Hàn Duyệt trở nên lạnh lùng. Nàng là một người theo chủ nghĩa duy vật, hơn nữa lại được học trong đại học cảnh quan, những lúc rảnh rỗi nàng thường nghiên cứu pháp y. Cho nên, đối với cái gọi là thần quỷ, nàng tuyệt đối khinh thường.
- Văn cán sự.. Thực ra tôi không tin quỷ thần. Nhưng việc này cấp trên đã an bài, tôi sẽ phối hợp theo sắp xếp của anh. Nhưng mà tôi không thể không nhắc nhở anh, hiện tại những tên thiên sư gạt người chính là kẻ điên, anh nên cẩn thận một chút.
Hàn Duyệt ngữ khí lãnh đạm, ánh mắt khinh thường nhìn Long Vũ.
Văn Diệp không nghĩ tới Hàn Duyệt lại nói như vậy. Nàng không hề cấp cho Long Vũ một chút thể diện. Hắn gượng cười một tiếng, xoa xoa đôi bàn tay. Trong tâm luôn suy nghĩ phải làm thế nào mới có thể hợp tác với bà cô này.
- Bạn học Long Vũ. Tôi muốn hỏi cậu một câu, cậu thực sự đã nhìn thấy quỷ?
Hàn Duyệt đột nhiên hỏi.
Long Vũ tựa hồ cũng nhìn ra, Hàn Duyệt không hề tin tưởng mình. Hắn âm thầm cười lạnh. Những kẻ không tin có quỷ, chính là những kẻ không có kiến thức.
Mọi người thường nói, tóc dài, kiến thức ngắn. Bông hoa cảnh quan này tóc ngắn, kiến thức cũng ngắn. Nhưng mà với bộ ngực nàng, ngực to như vậy mà không có đầu óc quả thực hợp lý.
- Sau này cô sẽ biết.
Long Vũ không muốn nhiều lời, sau khi bản án kết thúc, vấn đề của nàng tự nhiên cũng có đáp án. Thực ra Long Vũ cũng chưa từng gặp ma quỷ. Nhưng Tuyết Cơ đã nói, vụ án này là do quỷ gây ra, khẳng định là không sai.Trong ba năm gần đây, hiểu biết của Long Vũ về Tuyết Cơ càng sâu sắc hơn. Nàng thực sự là một nữ thiên sư. Lời nàng nói, không thể sai được.