Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Đặc Thù Không Gian

Quyển 1 - Chương 18: Tu Luyện tại Huyền Cảnh

« Chương TrướcChương Tiếp »
- Quên đi, người đàn ông tốt không nên chấp nhất với con gái. Cô là con gái, nên tôi nhất định phải đi cùng với cô.

Long Vũ ưỡn ngực, nghiêm mặt cười nói:

- Bạn học Hiểu Mai. Không bằng lúc này ta kiếm chút gì ăn, sau đó nghỉ ngơi, dưỡng sức để tiếp tục chạy. Theo tôi thấy, lúc này không có đến nửa cơ hội tìm thấy người đâu. Ý cô thế nào?

Vừa nhắc đến tìm cái gì ăn, bụng Mã Hiểu Mai sôi lên ùng ục. Hai người đã chạy suốt đêm, bây giờ vừa đói lại vừa khát. Nếu có thể ăn một chút gì đó, thực là một chuyện tốt. Nhưng vấn đề là, nơi này là một nơi hoang dã, biết tim cái gì để ăn đây.

- Chỗ kia có một con chim trĩ.

Long Vũ tinh mắt, nhìn trên một nhánh cây đại thụ, một con chim giống với chim trĩ. Nhưng mà con chim này so với con chim trĩ mà hắn thấy dường như lớn gấp đôi.

Hơi một chút do dự, Long Vũ nhặt lên một hòn đá, ném về phía con chim kia.

- Bịch.

Một âm thanh vang nên, con chim trĩ bị trúng hòn đá rớt xuống mặt đất. Long Vũ cự kỳ hứng thú, đi tới nhặt.

Nhưng vừa lúc đó, chim trĩ đột nhiên nhảy dựng về phía Long Vũ, vô cùng hung mãnh. Long Vũ căn bản là không có chút nào phòng bị. Trong suy nghĩ của hắn, với lực đạo đó, đủ để cho con chim trĩ chết tươi.

Trong lúc nhất thời, Long Vũ hoảng hốt, ngây dại. Lúc này không biết nên làm thế nào.

- Xoát, xoát.

Đúng lúc này, mấy đạo kiếm quang bắt tới, đem con chim trĩ chuẩn bị công kích Long Vũ chém làm hai nửa. Máu bắn ra tung tóe trên mặt Long Vũ.

- Sinh vật ở Huyền Cảnh cùng với thế giới thật là bất đồng. Dường như mỗi sinh vật ở đây đều có năng lực công kích. Anh quá sơ suất, nếu tôi xuất thủ chậm một chút, có lẽ đôi mắt của anh đã bị nó mổ cho bị mù rồi.

Mã Hiểu Mai đi tới, nghiêm mặt nói:

- Anh không nhớ ước định của chúng ta sao? Nhất định phải nghe theo lời tôi. Nếu lần sau anh còn tùy tiện hành động, tôi sẽ không xuất thủ cứu anh.

………………………

……………………….

- Tôi đi nướng thịt. Không thể để cho người đẹp tức giận được.

Long Vũ cũng không để ý đến thái độ của Mã Hiểu Mai đối với mình. Rất nhanh hắn xử lý hai nửa con chim trĩ. Chuẩn bị làm món chim nướng.

Khi còn bé, Long Vũ cùng với Long Thiên Trạch, Tuyết Cơ ẩn cư tại sơn thôn. Đối với món thịt nướng này là giỏi nhất. Hôm nay hắn lại được trổ tài trước mặt người đẹp. Hắn tìm một chút cành khô chất lại, mổ bụng nhổ lông chim trĩ. Sau khi làm sạch sẽ, hắn tìm một cành cây cứng rắn xuyên qua con chim.

Sau khi xong việc, hắn dùng Hỏa Hệ dị năng của mình đốt những cành cây khô, bắt đầu nướng thịt. Đáng tiếc duy nhất chính là ở chỗ này không có gia vị để sử dụng.

Mã Hiểu Mai lén lút nhìn Long Vũ. Khi nàng chứng kiến Long Vũ không dùng bất cứ bùa chú gì mà có thể phóng ra được ngọn lửa. Nàng âm thầm kinh ngạc, đối với Long Vũ sinh ra một chút tò mò.

Theo hiểu biết của Mã Hiểu Mai, để phóng ra được một ngọn lửa đều phải sử dụng Chân Hỏa phù. Trừ khi một người có thể tu luyện được Tam Vị Chân Hỏa. Nhưng nàng nhìn tuổi của Long Vũ, hẳn là không thể luyện thành Tam Vị Chân Hỏa.

Nhìn thấy đống lửa dần dần cháy to, Long vũ trong lòng dương dương tự đắc. Mình tuy là Hỏa Hệ dị năng chẳng ra gì, nhưng mà dùng để châm lửa thì không thành vấn đề.

Chỉ trong chốc lát, mùi thơm tràn ra tứ phía. Dưới tác dụng của ngọn lửa, bên ngoài con chim đã chảy ra dầu mỡ bóng vàng. Làm cho Long Vũ nuốt nước bọt ừng ực.

Lúc lửa cháy vừa phải, Long Vũ hạ xuống một chút. Mặc dù không có sử dụng bất cứ gia vị gì, nhưng hương vị cũng rất ổn.

Một lúc sau, chim trĩ đã được nướng xong. Long Vũ lẳng lặng cắn từng miếng. Đến khi ăn sạch toàn bộ một nửa mới có cảm giác giải quyết được cơn đói.

Long Vũ ợ một tiếng, mệt mỏi vươn vai. Hắn nghiêng đầu nhìn sang bên thiên sư xinh đẹp ngồi cách đó không xa, trong lòng âm thầm buồn cười, xem cô có thể chịu được tới khi nào.

Mã Hiểu Mai sớm đã để ý đến món chim nướng. Nhưng mà nàng ngại, xấu hổ không dám mở lời. Trong lúc Long Vũ ăn chim nướng, nàng cũng đã thèm nhỏ dãi.

Nhìn thấy Long Vũ như hổ đói ăn sạch một nửa, trong lòng nàng căng thẳng, âm thầm lo lắng. Hắn ăn như vậy, liệu có ăn toàn bộ con chim trĩ hay không?

Chạy suốt một đêm, Mã Hiểu Mai cũng đã đói không chịu được rồi. Nàng liếc mắt nhìn Long Vũ, phát hiện hắn đang xỉa răng. Hít sâu một hơi, thậm chí nàng có thể ngửi được mùi thịt nướng trong không khí.

Nhìn yết hầu của Mã Hiểu Mai liên tục nuốt nước bọt, Long Vũ liền nở nụ cười. Hắn đứng dậy đem nửa còn lại đến bên cạnh nữ thiên sư xinh đẹp, nở một nụ cười chân thật:

- Cho cô… Ăn lấy sức để tiếp tục lên đường..

Mã Hiểu Mai lập tức hai tay tiếp lấy thịt chim trĩ. Nàng hung hăng cắn một miếng lớn, không hề để ý đến hình tượng của mình.

Sau khi ăn xong, nàng lau váng mỡ dính trên miệng. Ngẩng đầu nhìn Long Vũ, lạnh lùng nói:

- Đừng nghĩ là tôi sẽ cám ơn anh. Lúc nãy tôi cũng đã cứu anh một mạng.

Long Vũ cười khổ một tiếng, không nói gì xoay người rời đi. Phụ nữ đôi khi đều nhỏ mọn như thế. Đừng nói là Mã Hiểu Mai, cho dù là Tuyết Cơ cũng có tính khí như vậy.

Tìm một tảng đá, Long Vũ ngồi xuống, ngưng thần tĩnh khí, chậm dãi phát động thiên sư kiếm quyết. Lợi dụng thời gian nghỉ ngơi này để tu luyện một lúc, hy vọng có thể làm cho La Lâm khôi phục trở lại.

Mã Hiểu Mai ăn hết nửa chim nướng, sau đó nhìn sang phía Long Vũ. Nàng phát hiện Long Vũ đang ngồi tu luyện. Thật là hết chỗ nói, người này thật là khờ, hay là đang giả ngu. Trong hoàn cảnh này lại có thể tu luyện, chẳng lẽ hắn không sợ trong lúc tu luyện bị mình quấy rầy mà tẩu hỏa nhập ma sao?

Thoáng do dự một chút, Mã Hiểu Mai ngồi trên một tảng đá cách hắn không xa. Cảnh giác nhìn xung quanh hộ pháp cho hắn.

Tuy rằng nàng đối với Long Vũ không có chút hảo cảm nào. Nhưng tình hình hai người lúc này coi như là đồng bệnh tương liên. Nếu như hắn có việc gì, một mình nàng ở đây cũng có chút khó khăn.

Hơn nữa, nàng cũng vừa được ăn món thịt chim nướng của Long Vũ, phát hiện ra anh chàng này tay nghề cũng khá. Bảo vệ cho hắn, sau này cũng tốt, ít nhất là không lo lắng cho cái bụng nữa.

Mã Hiểu Mai mặc dù là con gái, nhưng không biết nấu ăn. Nhất là chỗ này là nơi hoang dã, nàng lại càng không thể tự mình làm được cái gì để ăn cả.

Thực ra Long Vũ không ngốc, mà hắn chính là một người thông minh. Hắn chắc chắn Mã Hiểu Mai sẽ không mặc kệ mình, nên lúc này mới to gan tu luyện.

Mật độ linh khí tại Huyền Cảnh lớn hơn thế giới thật gấp mười lần. Hơn nữa, độ tinh khiết rất lớn, rất ít tạp chất, tốc độ tu luyện rất nhanh.
« Chương TrướcChương Tiếp »