Chương 2: Con vịt cao cấp
Loạn Thế Giai Nhân tuyệt đối có thể được xưng tụng là chốn ăn chơi nổi danh nhất thành phố T , đặc biệt dãy xe sport đỗ trước cổng luôn là những điểm sáng của thành thố T, có lẽ nước cộng hoà TQ có không ít thành phố có thực lực kinh tế tầm cỡ thế giới vượt qua thành phố T , nhưng không có thành phố nào có được nhiều cỗ xe thể thao đẹp mắt đến như vậy. Có lẽ, mức độ hưởng thụ đời sống vật chất, thành phố T là một tấm gương toả sáng.
Trong sàn nhảy, cả trai lẫn gái đã sớm ném đi tất cả các kiểu dáng lúc ban ngày, điên cuồng theo điệu nhạc vặn vẹo tứ chi, có thể thấy được cảm xúc phát tiết này.
Trong hoàn cảnh âm thanh ồn ào như vậy, Diệp Phong tuyệt đối là trường hợp đặc biệt. Ngửa đầu tu một hơi bia, Diệp Phong lại khôi phục bộ mặt lạnh lùng. Sau một ngày mệt nhọc, đám nam nữ có thể không kiêng nể gì tháo tấm mặt nạ xuống để phát tiết, nhưng hắn lại tìm không thấy con người chân chính của mình. Hắn từng là bác sĩ, là luật sư, là công tử nhà giàu, thậm chí là kỹ nam trong quán rượu, chỉ cần có thể giải quyết được mục tiêu, thân phận của hắn có thể hoàn toàn trong nháy mắt biến đổi.
Mà hiện tại, hắn chỉ là một thành phần trí thức nhỏ, xác thực mà nói là một nam PR* cả ngày trà trộn giữa đám nữ nhân, ngoại trừ thân thể ra, còn lại hết thảy đều là tiền vốn để chào mời khách hàng.
- Anh trai, mời tôi uống một ly được không?
Ánh đèn mờ ảo, một cô gái dáng người bốc lửa uốn éo vòng eo đi tới, hết sức quyến rũ đến gần. Tuy rằng cách ăn mặc của nàng hết sức tỏ ra thành thục, nhưng vốn am hiểu sâu tâm lý cùng sinh lý của nữ nhân, Diệp Phong rất nhanh đoán được số tuổi thật sự của nàng, không vượt quá 20 tuổi!
Buông chiếc ly trống rỗng trong tay, Diệp Phong mới ý thức được, biểu hiện của mình đã quá mức đặc biệt , ở loại địa phương này, một thân một mình uống rượu tuyệt đối là loại khác bình thường, trừ phi là một gã siêu cấp dở hơi, nếu không, hẳn phải là một gã cố tình tỏ vẻ, chờ nữ nhân chủ động tới cửa.
Diệp Phong lắc lắc chiếc ly trong tay, cười nói:
- Mời mỹ nữ uống rượu là cái thú lớn nhất của tôi , chỉ là… vài nhân dân tệ trong túi áo của tôi chỉ đủ cho vài cốc bia vừa rồi. Tôi hiện tại có thể nói là người cực nghèo.
- Tôi mời anh!
Cô gái không cam lòng nói:
- Vẫn là bia?
Diệp Phong gật gật đầu, đã sớm bỏ rượu vang cùng với rượu mạnh nhiều năm, cái loại cảm giác tìm kiếm sự kí©h thí©ɧ trước sau khi gϊếŧ người, một tháng trước hắn đã quyết tâm dứt bỏ. Bia đối với hắn hiện tại mà nói là thích hợp nhất, có điều , loại này cùng với đồ uống kết hợp thì tư vị cũng na ná giống rượu, loại người thích uống rượu, làm sao có thể nhẫn nhịn được cái cảm giác say men khi có người mời.
- Những cô gái trong nước đều giống như cô vậy sao?
Diệp Phong cầm ly rượu, nhấp một ngụm nói.
- Như thế nào? Anh mới từ nước ngoài trở về?
Cô gái nghi hoặc nói, những người từ nước ngoài trở về đối với cô gái chưa từng bước nửa bước ra khỏi biên giới như nàng có lực hấp dẫn không nhỏ. Phàm là có cái mác từ nước ngoài trở về , đều là có những hình dung đi cùng như trẻ tuổi đầy hứa hẹn, vị trí làm việc tốt, lương cao . Trong số đố các bạch mã hoàng tử đều càng ngày tuổi càng trẻ, vì vậy thanh niên từ nước ngoài trở về là mục tiêu thứ nhất lựa chọn người bạn đời của nàng.
- Đúng vậy, mới về nước chưa đến một tháng. Chỉ là, công việc ở nước ngoài của ta là rửa chén bát, thật sự chịu không nổi nữa mới trở về.
Cô gái vừa mới nhấp ngụm rượu vang thiếu chút nữa phun ra , nam nhân biểu tính thờ ơ trước mặt không ngờ thích nói giỡn như vậy. Vừa rồi từ xa nhìn thấy tư thế hắn uống rượu cũng đã kết luận, anh chàng này tuyệt đối là người thường xuyên lui tới những quán bar. Không biết ở nước ngoài rửa chén bát một tháng có đủ cho hắn chi phí một đêm uống rượu hay không nữa.
- Anh thật là người rất thú vị, tôi cũng từng gặp qua không ít thanh niên về nước, họ luôn thổi phồng mình ở nước ngoài nào là thong dong, nào là rất có tiền đồ, chưa từng thấy qua có ai tự hạ thấp giá trị của mình như anh, xem ra truyền thống mỹ đức TQ anh còn chưa có quên, nam nhân khiêm tốn là rất tốt, tôi kính anh!
Cô gái vui đùa nói, tiếng chạm ly bị âm thanh điệu nhạc át đi không nghe thấy chút nào.
Diệp Phong nhất thời nhức đầu, bình thường mà nói, hắn tuyệt đối không để ý đến cùng với một mỹ nữ đẹp như thế này phát sinh quan hệ, cho dù lên giường cũng không phải không có khả năng, phải biết rằng hoa ngôn xảo ngữ không phải nữ nhân có thể thừa nhận, khi còn tại nước G, hắn từng dùng sáu loại ngôn ngữ đem sáu nữ nhân của 6 nước khác nhau lừa lên giường, từ đó điểm này có thể nhìn ra được.
Chỉ là hôm nay quả thật không tiện, bởi vì bên trong vẫn còn đang ngủ một nữ nhân không thể chọc.
- Cô không tin cũng không có biện pháp.
Diệp Phong cười khổ nói.
Nói thật ra, khi ở nước ngoài, hắn ngoại trừ gϊếŧ người ra còn lại thì cũng chẳng có một chút hành trang vào đời nào, lăn lộn chừng mười năm, ngay cả tấm bằng đại học ngoại quốc cũng không có, đến hiện tại, trong tay chỉ có mỗi cái giấy chứng nhận tốt nghiệp trung học cơ sở, ngày hôm qua còn không cẩn thận làm rơi vào nước. Bất quá hắn đối với cái gọi là văn bằng cảm thấy cũng chẳng có tác dụng gì, thứ hai, những tri thức hiện mà hắn có thì tờ giấy đơn giản này làm sao có thể thay thế. Nếu thực sự hắn muốn, cùng lắm thì phát ra cái Tử Thần thϊếp, nói Tử Thần Ảnh Phong hoàn lương , muốn có vài cái bằng cấp chơi cho biết, đến lúc đó không biết sẽ có bao nhiêu hiệu trưởng tranh nhau xếp hàng mang văn bằng bác sĩ, thạc sĩ đưa cho hắn, ai mà muốn vì tờ giấy dẫn đến đối nghịch với u linh sát thủ.
- Tên anh là gì?
Cô gái đã uống ly rượu cạn tới đáy, chợt nhớ tới hàn huyên nửa ngày vẫn chưa biết tên của nam nhân đang nói chuyện.
Diệp Phong cười cười, cô bé này mới tiếp xúc so với những cô gái nước ngoài có vẻ bạo dạn hơn, cái kiểu "không biết thẹn" chủ động làm quen hỏi tên người khác, còn ra vẻ chỉ có mình mới làm như vậy.
- Công việc của chúng tôi là không được cho biết tên.
Ánh mắt Diệp Phong loé ra một chút quỷ dị, chỉ là thoáng lướt qua.
- Lôi Phong sao? Tôi chỉ biết là có vị Lôi đại thúc từng làm những việc tốt không lưu lại danh tính, còn lại là chưa từng nghe qua có chức nghiệp nào lại có quy tắc kỳ quái như vậy.
Mỹ nữ khó hiểu nói.
- Có hai loại. Một là sát thủ, một là "con vịt".
- Ách ······
Mỹ nữ thật sự không thể nào đem hai loại chức nghiệp này liên hệ trên ngưòi nam nhân trước mắt, loại thứ nhất giống như chỉ có xuất hiện trong tiểu thuyết, loại thứ hai thì nàng chưa từng thấy qua, chỉ bằng vào khí chất đặc biệt trước mặt của nam nhân này liền có thể vứt xa ngay cái phạm trù "con vịt". Rõ ràng có thể nhìn được, một anh chàng với khí chất như vậy không chút nào giống như là kiếm cơm bằng cái "vốn tự có". truyện được lấy tại TruyenFull.vn
Chỉ là trong mắt Diệp Phong dần dần tăng thêm vẻ ám muội làm nội tâm cô gái rùng mình, vẻn vẹn chỉ cần loại ánh mắt này cũng đủ để cho không ít nữ nhân khó kiềm chế, xem ra hắn thật sự là có tiềm lực trở thành "con vịt".
- Chỉ có điều, ta chỉ bán nghệ chứ không bán thân!
Diệp Phong lại tung thêm một quả bom nặng ký.
-! ?
Cô gái ngạc nhiên, lời như thế có khác gì mấy cái chiêu bài kỹ viện vẫn thường rêu rao , nghe cái loại thanh âm khàn khàn đầy nam tính này thật không thể thích ứng. Trên người hàng loạt da gà nổi lên. Không khỏi thầm nghĩ nam nhân này có phải là thật hay không tô vàng nạm ngọc bên ngoài, quả nhiên cái gọi là "con vịt" là làm cái công việc dơ bẩn đó.
- Anh đúng là thích nói giỡn ! Ha hả..
Cô gái cố ép mình không tin tưởng, nhưng là mới vừa rồi biểu tình còn có chút ám muội, hiện tại không ngờ còn kèm theo cả khí chất da^ʍ tà, ánh mắt gần như tận xương không nhìn y phục trên người nàng, cọ xát trên cả da cả thịt. Người trước mặt biểu tình mới vừa rồi còn vô cùng thờ ơ, nghiễm nhiên biến thành một gã cực phẩm sắc lang chỉ muốn leo lên phụ nữ. Chuyển biến này thật sự so với trinh tiết liệt nữ bỗng dưng biến thành thiếu phụ dâʍ đãиɠ còn đáng sợ nhiều hơn.
"Vui đùa chung quy là vui đùa, tuy rằng hôm nay không thể tiến triển thêm bước nào, nhưng cũng không thể phá hỏng đường lui."
Diệp Phong thậm chí có điểm chờ mong phát sinh điểm gì đó cùng với cô bé này. Thật sự mà bị mỹ nhân này coi như "con vịt", sau này đừng hòng mà nghĩ đến chuyện tốt gì.
- Ta đúng là ăn cơm của nữ nhân, nhưng còn chưa tới mức bán đứng thân thể.
Diệp Phong lạnh nhạt cười nói, vẻ mặt sắc lang đã hoàn toàn biến mất. Cầm trong tay tấm danh thϊếp đưa tới trước mặt cô gái.
Cô gái đối với biến chuyển nghiêm túc của nam nhân trước mặt giật mình không nhỏ, tuy là đã từng gặp không ít nam nhân cũng đoán không ra nam nhân ở trước mắt rốt cuộc là thần thánh phương nào, thậm chí mơ hồ đoán hắn là diễn viên truyền hình nào đó hoặc là sinh viên loại giỏi của trường điện ảnh hoặc là diễn viên có thiên phú cực tốt còn chưa nổi tiếng.
Đưa tay tiếp nhận tấm danh thϊếp, dưới ánh sáng mờ ảo vẫn còn thấy rõ mặt trên của tấm danh thϊếp viết: Hương Tạ hiên, bộ phận PR, Diệp Phong.
- PR? Nguyên lai là con vịt cao cấp…
Biểu tình cô gái lộ ra nét thư thái, khóe miệng cong lên một nụ cười ám muội.
………………….
(*) PR : Pucblic Relations : Quan hệ công chúng
PR là một hệ thống các nguyên tắc và hoạt động có liên hệ hữu cơ, nhất quán nhằm xây dựng: Một hình ảnh(Image), một quan điểm(Perception), một ấn tượng lâu dài(Long term impression), lòng tin(Belief, trust), thói quen sử dụng (Using habit).
PR là một quá trình thông tin 2 chiều (hay đa chiều). Các chuyên viên PR không phải chỉ đưa ra thông tin trên đối tượng của mình mà còn phải lắng nghe và nắm bắt được tâm lý, ý kiến của cộng đồng, dự đoán được các phản ứng có thể, qua đó tiếp tụcc xây dựng chiến lược PR phù hợp. Để thành công trong công tác PR thì tất cả các hoạt động phải được hướng tới một nhóm đối tượng cụ thể và phải tập trung vào một chủ thể nhất định. Một hoạt động PR tốt là hoạt động khiến đối tượng hiểu và đánh giá đúng một cách tích cực bản chất của chủ thể của hoạt động đó. PR chuyên nghiệp hoàn toàn không phải là một hoạt động mị dân vì một trong những tiêu chuẩn đầu tiên của PR là tiêu chuẩn đạo đức. Nguyên tắc cơ bản của PR là thông tin đúng đối tượng, đúng chỗ, đúng lúc, đúng cách bằng phương tiện phù hợp.