Vệ Lăng Phong cùng Tô Tất thỏa thuận xong, kí giao ước, chuẩn bị thỉnh cầu hoàng đế hạ thánh chỉ ban hôn.
Có điều, chuyện tốt luôn bị người khác gây khó dễ, Tô Tình chính là một trong số đó.
Từ ngày bị Tô Tất giáo huấn, trên mặt nàng suýt bị lằn roi hủy dung, chẳng qua Tô Tất ra tay không nặng, nên vẫn có thể cứu chữa được, hơn nữa nghe nói sẹo cũng có thể biến mất.
Dù vậy, Tô Tình vẫn hận Tô Tất thấu xương.
Tuy rằng gia gia cùng phụ thân đều nói rằng nàng chắc chắn sẽ được chọn làm Ninh vương phi, nhưng bất luận thái độ của Ninh vương với Tô Tất như thế nào, vết sẹo vẫn là ở trên mặt mình, trong lòng Tô Tình vô cùng bất an.
Nàng nhất định phải đi làm một số việc để bản thân có thể cảm thấy an toàn hơn.
Mà chỉ có việc khiến Tô Tất không vui, mới có thể khiến nàng an tâm.
Vì vậy, nàng lại bắt đầu tính kế, chỉ sợ Tô Tất lại sắp gặp chuyện không may.
Nửa đường lại nhảy ra một tên Trình Giảo Kim (1) là Tô Tất, Tô Vũ cũng hận đến nghiến răng, vì vậy nàng ngầm gợi ý cho Tô Tình, Tô Tình ngu ngốc cứ như vậy bị lợi dụng.
Kế hoạch của các nàng rất đơn giản, nhưng đơn giản cũng có chỗ tốt của đơn giản, đó chính là đáng tin cậy.
Tô Tình mua chuộc một số lưu dân lữ khách, vào tửu lâu, quán trà, kỹ viện, tung tin đồn bất lợi với Tô Tất, rằng Tô Tất xấu xí bất kham, ngu dốt đần độn, cùng với nam nhân bên ngoài có quan hệ ám muội, thô lỗ đanh đá, còn đánh chết nha hoàn trước mặt mọi người, bịa ra một câu chuyện đặc sắc ly kỳ, giống như bản thân nàng đã từng trải qua vậy.
Người ở chợ vốn dĩ hiếu kỳ chuyện tình bên trong các gia đình giàu có, vì thế chuyện bát quái này tựa như một loại bệnh lây nhiễm, chưa đến một ngày đã lan truyền huyên náo khắp đế đô, trở thành chuyện cười cho thiên hạ.
Vì thế, Tô lục tiểu thư vốn không có tiếng tăm gì bị vứt vào trong xó, sau một ngày lại trở thành nữ nhân phóng túng dâʍ ɭσạи trong mắt mọi người.
Tô Tất vốn đang tu luyện trong Thanh Trúc viên, vẫn là Trần mama của Túy Tình Lâu sau khi biết được tin tức, liền tự mình đến đây, đem theo giấy báo được rải rác khắp nơi đưa cho Tô Tất, nàng mới biết việc này.
«Chủ tử, theo tin tức Túy Tình Lâu thu thập được, tin đồn này là do….»
«Là Tô Tình?» Tô Tình nắm chặt tờ giấy trong tay, nhếch miệng cười lạnh.
«Đúng, chính là Tứ tiểu thư của quý phủ.» Việc này làm cho Trần mama hơi khó xử.
«Túy Tình Lâu có thể trong một đêm đã tra ra nguồn gốc tin tức, quả là càng ngày càng có triển vọng.» Tô Tất nở một nụ cười nhạt, «Về phần Tô Tình…..»
Về phần Tô Tình, nàng đã có biện pháp đối phó.
«Nếu Tô Tình đã làm ra chuyện này, thì để tự cô ta thu dọn được rồi, ngươi chỉ cần làm như thế này….» Tô Tất thấp giọng phân phó cho Trần mama.
Trần mama nghe xong, mắt sáng lên, vỗ tay nói, «Chủ tử thật thông minh, chỉ cần một lời này truyền ra ngoài, bất luận là thật hay giả, khoảng thời gian từ nay về sau của Tô tứ tiểu thư, có lẽ không được dễ chịu lắm.»
«Có gan tổn thương người khác, thì phải có bản lĩnh chịu trách nhiệm, nàng ta không còn nhỏ nữa, nên chịu trách nhiệm về việc mình làm.» Khóe miệng Tô Tất cong lên, nở nụ cười trào phúng.
Cái mà họ gọi là tự làm bậy, không thể sống, chính là Tô Tình lúc này.
Có Trần mama can thiệp, lời đồn chẳng những không tìm được đầu mối, ngược lại càng lan càng rộng.
Trong khoảng thời gian ngắn, thanh danh của Tô phủ bị hủy hoại đến cực điểm, mãi đến lúc này, Tô Tình mới cảm thấy sự việc nghiêm trọng.
Bởi sau khi nàng ra ngoài, người khác không ngừng chỉ trỏ, bàn tán về nàng và Tô Tất, nói cái gì nếu đã là tỷ muội, thì nhất định là cá mè một lứa.
Tô lục tiểu thư cư xử quá quắt, với trình độ giáo dưỡng của Tô phủ, các vị tiểu thư khác chắc chắn cũng không tốt đẹp hơn là bao nhiêu.
Tô Tình nghe xong mấy lời này, tức đến thiếu chút nữa trợn trắng mắt ngã xuống đất.
Không chỉ người ngoài như vậy, ngay cả các vị tiểu thư thường xuyên qua lại với nàng cũng có phản ứng khác thường, các nàng đều xem nàng như bệnh dịch mà tránh xa, nói rằng người nhà bảo không được kết giao với các tiểu thư của Tô phủ.
Tô Tình cuối cùng cũng hiểu được cái gì gọi là tự nhấc đá đập vào chân mình.
Mãi đến lúc này nàng mới biết những lời đồn đó gây tổn thương lớn đến mức nào, thế nhưng tất cả đều đã muộn, nàng đã không có khả năng không chế được tin đồn.
Hơn nữa, lúc này lại xuất hiện một tin đồn mới, nói rằng người có quan hệ ám muội với nam nhân bên ngoài, thô lỗ đanh đá, còn đánh chết nha hoàn trước mặt mọi người, vân vân… thực ra đều là do Tô tứ tiểu thư gây nên, chẳng qua là nàng ta mua chuộc người khác, giá họa cho Tô lục tiểu thư mà thôi.
«Tô Tình! Ngươi nói cho ta biết, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì!» Mặt Tô lão thái gia xanh mét, giận dữ gầm lên.
Lời đồn huyên náo rầm rộ, thậm chí còn lan đến tai triều đình, mặc dù trước mặt vạn tuế gia không ai dám nói gì, nhưng sau khi bãi triều, những địch thủ không châm biếm thì cũng ăn nói lạnh nhạt, từng bước dồn ép, chất vấn khiến hắn á khẩu không trả lời được.
Tô Mục Triết hắn đời này chưa bao giờ bị mất mặt như vậy!
Tô Tình chưa từng thấy gia gia tức giận đến mức đó, lại thêm trong lòng có quỷ, nhất thời bị dọa đến sắc mặt tái nhợt.
«Ngươi có chịu nói hay không, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì!» Tô lão thái gia nổi giận đùng đùng, đập mạnh lên bàn một cái.
Chiếc bàn làm bằng gỗ hoàng hoa lê (2) lập tức hóa thành bụi phấn, phiêu tán trong không khí.
Tô Tình toàn thân run rẩy, nàng hiểu rõ, nếu như gia gia biết được những tin đồn này đều do mình truyền ra, chỉ sợ nàng cũng sẽ chung số phận hóa thành bụi mà tiêu tan trong gió.
Vì thế, nàng phốc một tiếng quỳ rạp xuống đất, khóc đến vô cùng thảm thương: «Gia gia, con cũng không biết chuyện gì đã xảy ra.. Chuyện này con mới là người bị hại, danh dự của con bị hủy hoại đến mức này, về sau phải làm thế nào đây….»
«Ngươi thực sự cái gì cũng không làm?» Tô lão thái gia lạnh lùng trừng mắt, cả người bao phủ bởi sát khí dày đặc.
Tô Tình gật đầu như giã tỏi, khóc đến mờ mịt, «Con thực sự không làm gì cả, hoàn toàn không liên quan đến con. Đúng rồi, nhất định là Tô Tất, chuyện này vốn là do nàng ta dựng lên, những lời đồn quá quắt nhắm vào nàng kia, là nàng muốn làm liên lụy đến Tô phủ vô tội chúng ta.»
Tô Nguyên Ly cũng tiến lên phía trước, cau mày nói: «Tình Nhi nói không sai, việc này chắc chắn là do nha đầu Tô Tất kia dựng lên, là nàng liên lụy đến Tình Nhi. Phụ thân, người phải làm chủ cho Tình Nhi.»
Tô lão thái gia hoàn hồn từ trong cơn tức giận, chắp tay sau lưng lạnh lùng phân phó: «Đi, đưa Tô Tất đến đây!»
Nhìn thấy một đám người như lang như sói khí thế hung hăng vọt vào, Tô Tất dường như đã sớm có chuẩn bị, đáy lòng nàng liên tục cười lạnh, mặt không biến sắc nói, «Không cần động thủ, ta đi với các ngươi.»
Đám hộ vệ vốn nghĩ rằng phải cưỡng chế kéo Tô Tất đi, nhưng lại bị khí thế của nàng làm cho kinh sợ, khi bừng tỉnh thì đã thấy Tô Tất dẫn đầu đi trước.
Từ lúc đem tỷ đệ hai người họ ném vào trong xó, người trong Tô phủ hầu như không ai chú ý tới các nàng nữa, cũng chưa từng thấy qua diện mạo của Tô Tất khi lớn lên.
Nên lúc Tô Tất xuất hiện, mọi người lập tức đều bị làm cho kinh sợ, ngưng thần nín thở, hít sâu một hơi, trước mặt là một tuyệt thế giai nhân mà họ chưa từng gặp qua.
Trong giây phút Tô lão thái gia nhìn thấy Tô Tất, mắt hắn trừng lớn, chẳng qua khả năng che giấu của hắn quá tốt, rất nhanh đã trấn tĩnh lại.
Suy nghĩ trong đầu hắn chuyện động liên tục.
Trong nháy mắt đã có chủ ý.
Với dung mạo và tính cách của Tình nhi, nàng gả vào Ninh vương phủ chưa hẳn đã được Ninh vương sủng ái.
Thế nhưng, Tô Tất mỹ mạo như vậy, đưa nàng vào Ninh vương phủ làm thị thϊếp, như vậy chẳng phải Ninh vương vẫn là chỗ dựa vững chắc cho Tô phủ sao?
————————–
Chú giải:
(1) Trình Giảo Kim: (589-665)tự Tri Tiết,là một công thần khai quốc của nhà Đường . Trình Giảo Kim là bạn thân của Tần Thúc Bảo từ thuở nhỏ.Khi ra trận ông sử dụng rìu làm vũ khí.Khi đánh nhau,3 búa đầu thì rất mạnh nhưng đến búa thứ 4 thì không được như vậy nữa.Ông tham gia khởi nghĩa ở Ngõa Cương và làm vua ở đó 3 năm.Khi Lý Mật lên làm vua một thời gian thì ông không phục nên cùng với Tần Thúc Bảo,La Thành sang Lạc Dương cùng Vương Thế Sung và Đan Hùng Tín(vốn là tướng cũ cuaNgõa Cương đã bỏ đi trước đó).Từ Mậu Công sau khi hàng Đường đã giã dạng sang Lạc Dương chiêu hàng 3 người,Giảo Kim và Thúc Bảo theo về còn La Thành thì đang bệnh nên không đi được bất đắc dĩ phải hàng Vương Thế Sung.Ông theo Lý Thế Dân đánh dẹp các phản vương khác.Khi về triều dc phong làm chức Tổng binh.
Tên ông sau này tượng trưng cho kẻ phá bĩnh, gây rối, cản đường.
(2) Gỗ hoàng hoa lê: Ở Việt Nam có tên là gỗ sưa, là một loại gỗ quý hiếm của Trung Quốc. Vì loài cây này sinh trưởng rất chậm. Để có thể trở thành một cây cho gỗ tốt, thời gian sinh trưởng phải mất hàng trăm năm. Nguồn nguyên liệu hiếm hoi, nên giá cả cao trên trời.