Edit:
Mr.Downer
Bộ phim tiếp theo của Thẩm Thư Kiệt xem như là diễn giống với bản sắc
(*), một trưởng tiệm cửa hàng đồ ngọt đã trợ giúp nữ chính rất nhiều, cậu ở nhà xem kịch bản một chút, sau đó nhờ quản gia tìm giúp mình một bộ đồ đầu bếp, muốn mặc vào cảm thụ một ít.
(*) Bản sắc biểu diễn: Đặc điểm tính cách diễn viên rất giống với đặc điểm tính cách nhân vật mình đóng.
Cậu đứng trong sân loay hoay với nguyên liệu làm bánh, quay đầu liền trông thấy Giang Hạo Phong đứng cách đó không xa nhìn mình, Thẩm Thư Kiệt vẫy tay với hắn, Giang Hạo Phong mới đi tới.
Thẩm Thư Kiệt thấy ánh mắt hắn nhìn mình có chút kỳ quái, cười hỏi: “Anh về lúc nào?”
“Một lúc rồi.”
“Em mặc như thế rất kỳ quặc sao?”
“Không có.”
“Bộ phim tiếp theo em diễn vai một trưởng tiệm cửa hàng đồ ngọt.” Thẩm Thư Kiệt tiếp tục động tác trên tay, “Em nướng chút bích quy này, anh có muốn ăn không?”
Giang Hạo Phong đút hai tay vào trong túi quần, không hề trả lời, cũng không cử động.
Thẩm Thư Kiệt có chút nghi hoặc: “Giang Hạo Phong, anh làm sao vậy?” Cậu cầm một cái bánh đi tới.
Giang thiếu gia lướt qua cái eo nhỏ bị tạp dề buộc quanh của cậu, cổ họng có chút phát khô.
“Rốt cuộc làm sao vậy?” Thẩm Thư Kiệt thấy hắn được đút bánh bích quy tới bên mép lại thờ ơ không động lòng, có chút bất an, hai tay cậu vòng quanh cổ Giang Hạo Phong, nhẹ nhàng hôn hắn một cái: “Làm sao thế? Xảy ra chuyện gì?”
Giang Hạo Phong đột nhiên rút hai tay ra khỏi túi quần, ôm chặt lấy eo của cậu, sau đó đẩy cả người cậu dựa vào trên bàn, một tay hắn chống bàn, một tay cởi bỏ tạp dề quanh hông của Thẩm Thư Kiệt, cậu nhìn thấy bộ dạng này của hắn mới thả lỏng một hơi: “Em còn tưởng xảy ra chuyện gì, anh muốn làm em thì sao không nói?”
Giang thiếu gia có chút không cao hứng hôn cái miệng của cậu: “Nhất định cần phải nói ra sao?”
“Anh không nói em làm sao biết chứ?”
Giang thiếu gia không quan tâm, nhưng chuyện này cũng không hề ảnh hưởng đến động tác trên tay của hắn, Giang Hạo Phong tháo tạp dề của Thẩm Thư Kiệt, rồi mới bắt đầu cởi khóa quần của cậu, sau đó đưa tay vào trong quần của cậu nhào nặn, Thẩm Thư Kiệt được hắn hầu hạ đến run chân, có chút không chống đỡ nổi: “Anh muốn làm em trên bàn ăn sao?”
Giang Hạo Phong đè ngã cả nửa người cậu trên bàn, sau đó lột quần của cậu xuống, để hai cái chân dài quấn quanh thắt lưng hắn, Thẩm Thư Kiệt cảm thấy hôm nay Giang Hạo Phong có chút kích động quá mức, hắn cởi trang phục đầu bếp dùng lưỡi liên tục liếʍ láp đầu v* của Thẩm Thư Kiệt, còn một tay không ngừng tuốt động dương v*t của cậu, Thẩm Thư Kiệt rêи ɾỉ không ngừng do bị kɧoáı ©ảʍ kí©h thí©ɧ, cậu thực sự không biết ngày hôm nay cái gì đã khiến cho Giang Hạo Phong trực tiếp giải quyết mình tại chỗ như vậy: “Giang… A Giang Hạo Phong, ngày hôm nay anh làm sao vậy…”
Động tác trên tay Giang thiếu gia càng lúc càng nhanh, động tác trong miệng cũng hoàn toàn không dừng lại, Thẩm Thư Kiệt cảm thấy chính mình sắp thất thủ ngay lập tức, cậu nâng mặt Giang Hạo Phong hôn hắn: “Giang Hạo Phong… Giang Hạo Phong chậm chút… A a… Em muốn bắn… Ưm chậm… Chút…”
Giang Hạo Phong không chút nào hạ thủ lưu tình, Thẩm Thư Kiệt chống đỡ kɧoáı ©ảʍ hắn mang lại, nhưng rốt cuộc vẫn bắn ra trong tay hắn, Giang thiếu gia coi tϊиɧ ɖϊ©h͙ trong tay như bôi trơn, từ từ đút vào hậu huyệt của Thẩm Thư Kiệt, cậu bị Giang Hạo Phong làm cho không còn một chút khí lực nào, chỉ có thể ôm lưng của hắn rêи ɾỉ: “A a… Đến cùng ngày hôm nay anh làm sao vậy… Giang Hạo Phong… Vào đi… Đừng lộng…”
Giang Hạo Phong mở khuy quần của mình, dương v*t thô to cảm thụ được hậu huyệt mềm mại, chậm rãi đâm vào, Thẩm Thư Kiệt ôm thật chặt lưng hắn, âm thanh mang theo tiếng khóc nghẹn ngào mơ hồ: “Ưm a… Quá… Quá lớn…”
Giang Hạo Phong mạnh mẽ đỉnh lộng thân thể của cậu, thanh âm hắn khàn khàn trầm thấp: “Thích không?”
“Thích… Ưm… Làm rất thoải mái… Ông xã thật lợi hại a a a…”
Giang Hạo Phong ôm cậu mãnh liệt va chạm một hồi, rốt cuộc cũng bắn vào trong thân thể cậu, cả người Thẩm Thư Kiệt bủn rủn ngồi liệt trên bàn, Giang Hạo Phong giúp cậu lau chùi một chút, sau đó bế ngang cậu lên đi vào trong phòng, Thẩm Thư Kiệt vô lực ôm lấy cổ của hắn: “Đến cùng là ngày hôm nay anh làm sao thế?”
Giang Hạo Phong cúi đầu hôn cậu một cái: “Trang phục đầu bếp rất đẹp mắt.”
Lần đầu tiên nhìn thấy em, đã muốn làm em như vậy.