Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Đã Thuộc Về Em Từ Bao Giờ?

Chương 50: Tình hình gì đây ?

« Chương TrướcChương Tiếp »
❄ĐÃ THUỘC VỀ EM TỪ BAO GIỜ ?❄
🖼️ Hình ảnh không hỗ trợ ở phiên bản này. Vui lòng xem trên Phiên bản đầy đủ
Sau khi thu dọn mọi thứ họ cùng nhau trở về thành phố để tiếp tục công việc. Những trải nghiệm khi được sống vài ngày ở làng quê đã mang đến cảm giác mới mẻ và yên bình cho ba chàng trai. Cuối cùng thì ai cũng về nhà nấy để nghỉ ngơi sau chuyến đi dài. Sắp xếp đồ đạc xong thì anh vội quay trở lại với công việc hằng ngày của mình ở nhà cô, nhìn anh phải làm việc vất vả lòng cô chưa bao giờ vui vẻ cả, cô luôn cố tỏ ra không quan tâm anh phải làm việc nhiều như thế nào nhưng càng ngày cô càng cảm thấy khó chịu khi anh phải làm nhiều việc. Ý nghĩ trả thù của cô dần tan biến khi anh đối với cô quá đỗi ân cần và ngọt ngào. Thục Tâm vốn là cô gái rất mềm lòng, trước giờ vô luôn như vậy, dù cô cố gắng thế nào thì bản chất con người vẫn không thể thay đổi. Hơn nữa, cô lại rất yêu anh...

❇❇❇❇❇❇❇❇❇❇❇❇❇



Cô đang chăm chú nhìn vào cuốn tài liệu toàn tiếng anh đọc hết trang này đến trang khác. Xong công việc anh bước vào phòng ngồi xuống cạnh khẽ nghiêng đầu nhìn xem cô đang đọc gì.

- Em học tiếng anh để kiểm tra sao ?

- Không phải, để ký hợp đồng.

- Hợp đồng ?

- Đối tác là người nước ngoài nên phải coi lại tiếng anh.

- Ngoại ngữ của em tốt mà không cần lo lắng quá.

- Em không quá giỏi giao tiếp mà đối tác lần này rất khó tính mà lại không biết chút gì về tiếng Việt...

- Vậy anh sẽ dạy em chịu không ?

- Anh dạy em ?

- Em không tin vào khả năng của anh sao ? Nếu anh không làm tổng giám đốc thì bây giờ anh đã là giáo viên tiếng anh không chừng._ Anh véo má cô.

- Nghe cũng thú vị thật. Em cho phép anh dạy em.

Anh đưa mặt đến sát mặt cô, hai mắt gần nhau rồi anh nũng nịu:

- Em cho phép anh dạy em nhưng anh có một điều kiện.

- Điều kiện gì ? _ Cô đỏ mặt nhìn anh.

- Điều kiện là...em phải...gọi anh bằng thầy.

- Anh mơ đi! Anh không dạy thì em nhờ chú Luận hay anh Kỳ dạy còn không em học trung tâm hay mướn người dạy. Thiếu gì cách...

- Chú Luận với Bá Kỳ còn có công việc của họ, em học ở mấy chỗ khác vừa tốn tiền mà lại bỏ qua một thầy giáo đẹp trai tận tình đang ở ngay bên cạnh em.

- Trai đẹp ở ngoài thiếu gì chứ! _ Cô nghênh mặt nhìn anh.

- Em mới nói gì! _ Ánh mắt anh bỗng dữ dằn thể hiện sự khó chịu.

- Anh nghe chưa rõ sao! Em nói ở ngoài thiếu gì người đẹp trai, anh không tin ngày mai em kiếm người đẹp không thua gì anh cho anh coi. _ Cô biết anh tức nên cố tình chọc thêm.

Anh không nói gì chỉ đưa mắt nhìn cô vài giây rồi cắn lấy môi cô hôn say đắm, anh mυ"ŧ lấy môi cô rồi đến lưỡi mặc cho cô cố đẩy anh ra.

- Anh làm trò gì vậy ? _ Cô cau mày nhìn anh.

- Để anh làm lại, làm tới khi nào em biết anh làm trò gì thì thôi! _ Anh đặt tay lên má cô rồi kề sát mặt.

Cô biết anh nói là làm nên vội lấy cuốn sách đang cầm trên tay dí vào mặt anh.

- Em biết anh làm gì rồi, em để anh dạy là được chứ gì!

Anh đưa tay kéo bàn tay đang ép sát mặt sách vào mặt anh xuống rồi mỉm cười tươi rói:

- Em phải gọi anh là thầy nha.

- Thầy thì thầy. Nếu đã là thầy thì hành động vừa rồi của anh đối với em được gọi là gì đây ta? Hình như là giở trò xằng bậy với học trò đó nhe! _ Cô ghìm giọng nhả ra từng chữ.
« Chương TrướcChương Tiếp »