Chương 18: Khác biệt chiều cao 3

Chương 18: Khác biệt chiều cao 3

“Mình không uống nước của cô ta, mình chỉ vặn nắp chai rồi trả lại cô ta thôi.”

“Nếu như từ chối ngay tại chỗ không phải quá không phong độ sao?”

“Đừng khóc, nhìn mình đi.”

“Mình nghĩ cậu không ở đó, vòng cuối cùng đều từ bỏ, nếu không mình nhất định nhảy cao hơn học sinh thể thao kia.”

“Sao lại hay khóc như vậy?”

Khiến người ta mềm lòng tới rối tung rối mù.

Thẩm Đào dùng tay áo lau nước mắt, sau đó kéo khóa túi xách lên để sang một bên: “Đưa di động của cậu cho mình.”

Tạ Ương mở khóa đưa tới, Thẩm Đào mở bluetooth điện thoại, gửi bức ảnh kia cho anh.

“Mình ở bên ngoài không chen vào được, nên chỉ chụp một bức, cậu xem đi.”

Tạ Ương nhìn mình trong ảnh chụp, trong tầm mắt cô chỉ có mình, cảm giác này thật tốt.

“Cậu nấp chỗ nào thế? Mình nhìn rất nhiều lần đều không tìm thấy cậu.”

“Vóc dáng thấp còn ở bên ngoài đương nhiên không thấy! Vóc dáng thấp như vậy mà!”

Sau khi khóc vì che giấu yếu ớt mà lập tức xù lông, quen dùng chiêu này. Cô nhóc này thật là.

“Ai dám nói cậu thấp? Cậu còn có thể cao lên nữa.”

“Mình đều đã một năm không cao lên được. Cậu cũng không được tăng lên tiếp!”

“Vì sao mình cũng không thể cao thêm?”

“Chênh lệch nhiều lắm…”

Giọng nói càng ngày càng nhỏ, mặt cũng đỏ hơn. Đơn giản là muốn cô càng đỏ hơn, Tạ Ương nghĩ.

“Vì sao lại để ý chênh lệch chiều cao giữa hai chúng ta? Hửm?”

Vành tai Thẩm Đào đều đã đỏ lên.

“Nước dừa nhân lúc nóng uống đi, mình đi lên đánh bài với bọn họ.”

Rút tay về, lại đùa tiếp cô sẽ khóc mất.

Văn Hựu Song làm ra vẻ ho khan hai tiếng: “Chị Đào, mình ngửi thấy mùi chua của tình yêu.”

“Chua cái đầu cậu ý!” Thẩm Đào bùng nổ.

Tin nhắn.

[Anh Nguyên Thanh: Thẩm Đào, có tiện cho anh số QQ của bạn em không?]

“Chị Song, mình ngửi được mùi thuốc súng chiến tranh.”

Thẩm Đào dùng khuỷu tay huých nhẹ Văn Hựu Song, đưa di động cho cô ấy xem, nhìn cô ấy ước gì có thể chọc màn hình điện thoại của mình gửi tin về.

[Số QQ của bà cô này là xxxx? Mong viết tin nhắn xin lỗi 800 chữ, nếu không không thêm bạn.]

Tống Nguyên Thanh ở bên kia vươn tay che miệng, tránh tiếng cười vang lên trong tiết tự học. Sau đó bắt đầu viết tin nhắn áy náy.



Thực ra Thẩm Đào không có nhiều hứng thú với các hạng mục buổi chiều, so với chạy khắp nơi cô càng nguyện ý ở trên khán đài ăn đồ ăn vặt đọc sách. Nhưng mà không chịu nổi Văn Hựu Song muốn xem, nên cô đi cùng.

Văn Hựu Song hưng phấn đi xem soái ca, khi đám bạn nữ cùng tuổi còn thích bạn nam hơi gầy, Văn Hựu Song đã bắt đầu thích bạn nam cường tráng có cơ bụng.

“Cậu xem, người kia có cơ bụng!”