Chương 14: Kem que 2

Chương 14: Kem que 2

Chịu chỉ dẫn của tầm mắt, Thẩm Đào ngẩng đầu nhìn một bên sân thể dục khác, Tạ Ương mới hoàn thành chạy 100 mét.

Thiếu niên bình ổn hơi thở, giơ tay ra dấu “bốn” với cô.

Thẩm Đào vừa định mở miệng, Từ Mộ đã nói: “Tôi muốn chạy gậy thứ tư.”

Cô đành phải mỉm cười gật đầu, chạy gậy thứ ba cũng được.

Bọn họ lại luyện tập giao gậy một lát, người phía trước cầm một đầu, người phía sau cầm đầu kia. Xuất phát chạy trước, không chạy ra khỏi phạm vi quy định, thông thường sẽ không có vấn đề gì.

Khi kết thúc huấn luyện lớp thể dục còn 10 phút nữa, Thẩm Đào chạy đi tìm Văn Hựu Song, thấy vẻ mặt cô ấy phẫn nộ ngồi trên ghế chỗ cửa phòng dụng cụ, cởi dây giày lại buộc vào, cứ cởi ra lại buộc.

Thẩm Đào ngồi bên cạnh cô ấy: “Rất khó sao? Rất xin lỗi. Vạn Trạch Ngữ nói không tham gia cũng không sao, đến lúc đó không thi là được.”

“Ai nói mình muốn bỏ thi, mình còn muốn lấy được thứ hạng cho anh ta xem!”

“Anh ta? Ai cơ?”

“Tống Nguyên Thanh!”

“Văn Hựu Song, sao cậu trêu chọc tới anh Nguyên Thanh thế?”

“Mình trêu chọc anh ta ư? Anh ta châm chọc mình khinh thường mình!”

Gương mặt Thẩm Đào âm u.

Tống Nguyên Thanh là học sinh lớp 12, mẹ Thẩm và mẹ Tống là bạn tốt, cho nên Thẩm Đào và Tống Nguyên Thanh quen biết nhau từ nhỏ. Tống Nguyên Thanh là người không để ý tới mọi chuyện nhất Thẩm Đào từng thấy từ nhỏ tới lớn, nói anh ta bắt nạt người khác Thẩm Đào sẽ không tin, huống chi là thùng thuốc nổ bên cạnh.

“Thôi được rồi. Đi thôi, đến quầy bán đồ ăn vặt! Mua kem cho cậu ăn.”

Thẩm Đào đứng ở cửa quầy bán đồ ăn vặt, nhìn Văn Hựu Song cầm kem que ăn rất vui vẻ, cảm thấy cô ấy nhất định quay đầu là quên chuyện chạy vượt rào.

Kết quả không ngờ tới mỗi ngày ăn cơm tối xong cô ấy đều kéo mình đến sân thể dục luyện chạy vượt rào, thầy Lưu hiếm khi thấy có học sinh nhiệt tình yêu thương môn thể dục như vậy, mỗi ngày đều dọn thanh lan can đợi bọn họ.

Nhưng mà dù sao Văn Hựu Song cũng là người kỳ lạ nhất trong đời Thẩm Đào, cô ấy luyện tập ba ngày cũng không có biện pháp dễ dàng vượt qua một lan can, cuối cùng quyết định chân chính “vượt qua” lan can, biến thành thầy Lưu dở khóc dở cười.

Thứ sáu, đại hội thể dục thể thao chính thức bắt đầu, mở đầu vẫn là hiệu trưởng đọc diễn văn rất dài, kết thúc xong mỗi lớp đi tới khán đài chỗ mình ngồi xuống, chờ mong bắt đầu hạng mục.

Hạng mục đầu tiên chính là chạy vượt rào của Văn Hựu Song, Thẩm Đào còn chưa kịp mở túi xách đầy đồ ăn vặt của mình, đã bị cô ấy kéo đến khu điểm danh.