Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Đa Thiên Địa

Chương 96: Thị trấn tự do

« Chương TrướcChương Tiếp »
Thượng Việt Giới.

Chính Tiên Bậc Thế Lực Cấp Cao - Vô Lạc Lâu - Chính Điện.

"Bẩm Lâu Chủ, đám Thiên Tư Phủ đúng như lời suy đoán của người, bọn chúng đã chiếm được toàn bộ Đông Việt Giới và...hủy diệt Địa Việt Giới...!" Một nữ tổng quản chạy vào cúi đầu chắp tay nói, trước mặt nàng chính là một nữ tử nhìn bề ngoài trẻ trung, dung mạo phải nói là tuyệt đỉnh, mỗi tội cơ thể không quá đầy đặn khá giống loli, nàng đeo một chiếc khăn mỏng trên mặt và quần áo đều bằng lụa mỏng... Nếu Lam Bảo có ở đây thì hắn sẽ giật mình bất ngờ vì vị Lâu Chủ này giống Vương Đông Thu 7 phần 10!.

"Địa Việt Giới bị phá hủy?!!" Vô Lạc Lâu Chủ lo lắng đứng bật dậy, ánh mắt nghiêm trọng:

"Vậy ngươi có tin tức về tiểu nha đầu Lạc Thu kia không?!"

Tổng quản cúi thấp đầu, lí nhí nói: "Lạc nhị tiểu thư đã mất tích kể từ một tháng trước, tiểu nữ đã nhờ một vài vị có Thiên Cơ Đạo cao cấp dò xét... kết quả bị phản phệ vì đẳng cấp còn quá thấp và tin tức được ngăn cách bởi luân hồi!"

"Luân hồi sao?..." Vô Lạc Lâu Chủ nhắm lại đôi mắt đẹp lại, rồi lại mở mắt ra. Ảo não bất lực thầm nghĩ: "Phụ thân người đã khác nghiệt với tiểu muội quá rồi... Thu nhi đã bị cuốn vào luân hồi... lành ít dữ nhiều...!"

"Thiên Tư Phủ à, các ngươi cứ đợi đó, chẳng qua các ngươi hơn bọn ta một Chính Tiên Viên Mãn mà thôi!" Rồi Vô Lạc Lâu Chủ đi vào trong thư phòng tìm hiểu về cái gọi là luân hồi kia...

"Lâu Chủ người có quá nhân từ không?" Từ trong đầu nữ tổng quản hiện lên một dòng suy nghĩ sau khi thấy Vô Lạc Lâu Chủ không nói gì về Thiên Tư Phủ hay âm mưu gì cả.

...

Lam Bảo vẫn ung dung dạo bước quanh ngọn núi toàn cỏ xanh trong 1 tuần, tu vi do hấp thụ liên tục Tiên Khí nên đã đột phá Phi Thân Viên Mãn...

Hắn liên tục dạo bước đi theo một hướng hắn đã chọn trên ngọn núi to lớn toàn cỏ này...

2 ngày sau...

Phía xa xa trước mặt hắn kia chính một thị trấn, không do môn phái hay tông môn hoặc quốc gia nào quản lý cả nên thường được gọi là thị trấn tự do.

Lam Bảo ung dung bước vào quán, trong này không chỉ có hắn che giấu dung mạo và khí tức mà còn có rất nhiều kẻ như vậy.

Mỗi tội Quỷ Bạch Nạ nhìn tuy đơn giản nhưng lại nhìn rất ưa mắt và không nhìn thấu cấp của nó khiến vô số kẻ xung quanh nổi lên thèm thuồng mà không dám manh động vì lỡ đυ.ng phải Ngọc Tiên hay thậm chí là Phách Tiên thì bỏ mệ.

...

*Quỷ Bạch Nạ: Một chiếc mặt nạ bạch sắc có hai quỷ sừng bạc sắc, không có mặt quỷ.

...

Lam Bảo cất bước vào một quán nhậu nhưng thực chất là một sòng bạc..

Hắn đi đến một bàn, trong tay không có Tiên Thạch thì dùng bảo vật...

"Ta đặt 5000 Tiên Thạch Tinh Phẩm, chắn!"

"9000 Tiên Thạch Tinh Phẩm, chắn!!"

"1000 Tiên Thạch Quân Phẩm, lẻ!!"

...

"300 Tiên Thạch Siêu Phẩm, lẻ!"

Toàn bộ người trong sòng bạc hít sâu nhìn lấy tên vừa mới đặt 300 Tiên Thạch Siêu Phẩm, hắn là một thanh niên cũng tầm 20 tuổi, mặc áo công tử, đằng sau có 4 người theo chân...tu vi Cực Tiên Cực Cấp tỏa ra xung quanh!

"Người này chơi lớn như vậy, ắt hẳn gia cảnh kinh khủng!"

"Chứ sao, hắn là nhi tử của Tứ Trưởng Lão Phong Hoàng Tông - Phách Tiên Bậc Thế Lực Cấp Trung đấy, tên là Phong Các!"

Vô số tiếng xì xào bàn tán vang lên, kẻ có hiểu biết nói cho những kẻ chưa biết. Tên được gọi là Phong Các này lấy ra một lam phiến ra vẻ công tử, nói:

"Bổn công tử nay có hứng thú với cái trò này, ai dám đặt lại ta... chết!"

"Ta đặt một Ngọc Bảo Nhất Cấp - Kim Sát Tĩnh Châm, chẵn!"

Tất cả mọi người lại bắt đầu hít thở không sâu, kẻ nào to gan vậy chứ? Lại còn hàng khủng nữa!

Toàn bộ đều nhìn qua, đây là một thanh niên cao gần m9, đeo mặt nạ chỉ để lộ hai con mắt như ánh sao, bên trên mặt nạ lại có thên 2 cái sừng màu bạc, mái tóc cắt ngắn không giống với bất cứ tu sĩ nào để tóc dài...

"Kẻ này là ai? Nhìn lạ vcl!" Tất cả mọi người đều hiện lên một suy nghĩ rồi lại nhìn xuống cây kim châm hắn vừa đưa ra khiến vô số người hít thở không sâu, ánh mắt đỏ ngầu dần hiện lên vẻ tham lam rồi lắng xuống.

Phong Các cũng phải mất một thời gian lấy lại bình tĩnh, biết đây là một người chắc là của một thế lực nào đó mới tùy tiện lấy ra Ngọc Bảo như vậy!

Bất quá hắn cũng không phải loại người kiêng nể ai vì có bối cảnh, nói:

"Ngươi dám chơi sao?" Ánh mắt hắn lạnh lẽo.

Lam Bảo bên này thì chỉ nhún vai, nhếch mép nói: "Sao lại không nhỉ?"

"Được lắm, mở đi!" Phong Các nói lớn.

Một người với tay đến bắt đầu từ từ mở chiếc bát đang úp kia ra..

Lam Bảo vẫn nhếch mép ở đấy, theo Google thì đây sẽ là số chắn.

Người mở kia dần mở hết ra..

Xúc xắc đầu tiên là số 3

Xúc xắc thứ hai là số 4

Phong Các cười gằn, khıêυ khí©h nhìn lấy Lam Bảo.

Xúc xắc thứ ba là số 1.

Phong Các quay lại nhìn thì cứng mặt lại, còn Lam Bảo đi thu hết tất cả các Tiên Thạch của những người đặt cược, miệng cười không ngớt. Hắn thu lại Kim Sát Tĩnh Châm rồi nhẹ nhàng nháy mắt rời kiêu căng đi trước sự cay cú của Phong Các..

"Tổ cha nhà nó!" Phong Các lẩm bẩm chửi thề, rồi ánh mắt lại lạnh lẽo:

"Bốn người các ngươi theo sát tên đó, bằng mọi giá gϊếŧ hắn rồi đoạt Kim Sát Tĩnh Châm về đây!"

"Rõ!"

Cả quán nhậu nhìn hành động của Lam Bảo làm cho cay mắt chứ đừng nói gì Phong Các.

...

Lam Bảo vừa ra khỏi quán nhậu, ngay lặp tức đạp Vô Cực Tốc Biến như bay vào trong rừng, vừa lướt vừa chửi thề:

"Đậu mẹ nó, chuồn lẹ!"

"Mi nói đậu mẹ ai cơ?" Từ sau lưng Lam Bảo xuất hiện bốn tên Cực Tiên cười gằn.

"Ôi địch mệ tiên lực thật bá đạo!" Lam Bảo dừng lại cười cười khıêυ khí©h như đang xem bọn này làm trò trống gì.

"Thằng chó!!!" Cả bốn tên rút đao ra lao như chớp về phía Lam Bảo, đây là khu rừng hoang, ra tay sẽ không bị sao cả.

Từ tay Lam Bảo xuất hiện một tấm phù chú khiến cả bốn Cực Tiên Cực Cấp cấp tốc quay xe...

Cực Cấp Quân Phẩm Phù Chú - Bạo La Phù!

Lam Bảo bóp nát một tấm rồi ném mạnh về đám Cực Tiên đang chuẩn bị thế công thì quay xe...

Bùm!

Chim bay tán loạn, cả khu rừng còn nghe thấy tiếng nổ, bốn tên Cực Tiên mỗi đứa nằm một góc. Người thì nằm úp chổng mổng lên trời, người thì văng lên ngất tại chỗ trên cây, thằng thì cắm háng vào gốc cây, đứa còn lại cắm đầu xuống đất, tất cả mặt đen như đít nồi, quần áo rách mông.

Lam Bảo cười "hế hế hế" rồi xoa xoa hai tay lấy đi hết nhẫn trữ vật của bốn tên, tay bóp nát thêm Cực Cấp Quân Phẩm Phù Chú - Truyền Tống Cực Phù dịch chuyển đi hơn 3 vạn dặm.

Hai tấm phù này tiêu hơn 2 triệu xu!

"Ngonn!"

Chỉ còn một chút tiếng cười của Lam Bảo vọng lại quanh khu rừng.

...

...
« Chương TrướcChương Tiếp »