Chương 105: Sứ Mệnh

Ba ngày sau.

Kim Vân Thành.

"Ê, ngươi nghe tin gì không? Phách Tiên Trung Cấp Thế Lực - Nhật Loạn Đường bị diệt rồi, đến cả một mảnh vụn người còn không thấy!"

"Tin chuẩn không vị đại ca này?"

"Ta thề nó chính xác thập phần, không đúng cả nhà ta mồ côi."

"Hai ngươi đang nói về Nhật Loạn Đường sao? Ta còn nghe nói có người nhìn thấy kẻ đã ra tay tru diệt toàn bộ Nhật Loạn Đường là Âm Thiên Tà mới nổi gần đây!"

"Vãi chưởng thật, hình như tu vi của hắn là Tiểu Ngọc Tiên. Ừ thì Ngọc Tiên cũng thuộc hàng cường giả tại Khuyết Nguyệt Giới này nhưng so với Phách Tiên quả thật khoảng cách như trời và đất!"

"Hừ, thủ đoạn, phong cách chiến đấu của hắn rất tà đạo, có khi trong lúc chiến đấu hắn còn sử dụng một chút tiểu xảo nào đó để gϊếŧ vị Đường Chủ kia..."

"Cái tên yêu nghiệt này cũng nên phải loại bỏ sớm!"

Lam Bảo đi dạo trong thành, khắp nơi đều là tiếng bàn tán về cái gì mà Nhật Loạn Đường, Âm Thiên Tà gì gì đó...

"Đờ mờ, Khuyết Nguyệt Giới này cũng có thiên tài khủng khϊếp đấy, tao mà gặp nó tao né luôn!" Lam Bảo vừa đi vừa nghĩ.

- Sứ Mệnh Cường Giả: Tập trung phát triển, loại bỏ các nhiệm vụ trước, Luyện Hồn Vũ cần cường giả. Theo như dự đoán thiên cơ của Google ngoài rìa vũ trụ, trong vòng 100-1000 năm nữa, các chủng tộc trong Công Nghệ Vũ có thể mở ra lớp ngăn cách vũ trụ để tiến ra ngoài vùng không gian đa vũ trụ. Với cái tham vọng đó, chủ nhân sẽ biết chuyện gì sẽ xảy ra nếu các chủng tộc đó tiếp cận các vũ trụ.

- Phần thưởng: Vô Thách...

- Thất bại: Chết.

Tiếng Google nhẹ vang bên tai hắn, ánh mắt hắn bắt đầu mở to ra, sau lớp mặt nạ lẩm bẩm:

"Phương Nhi, Vô Thách là cái gì?"

Phương Nhi hiện ra trước mặt hắn, đáp:

"Tên một cấp công pháp trên Đỉnh Vũ!"

"Giải thích rõ hơn đi!" Tim Lam Bảo đập nhanh hơn, chân tay bắt đầu run rẩy.

"Không nói thêm được!" Phương Nhi dần biến mất.

"Oat do phac!" Lam Bảo cũng không nói nhiều, nhanh chân kiếm một khách sạn.

...

Đêm đến...

Tại một khách sạn Lam Bảo vừa thuê.

Hắn vừa mở cửa phòng, một âm thanh máy móc lại vang lên.

- Sứ Mệnh Một - Ma Vật: Tại một ma cảnh vừa xuất hiện ở phía Tây Thánh Ma Giới, Huyễn Ma Hồn là thứ cần chủ nhân thu thập.

- Không làm hoặc thất bại: Chết.

Lam Bảo lại nghe thấy âm thanh của Google, quay sang đóng chặt cửa, hai mắt nhíu lại, trong lòng trao đổi với Phương Nhi...

"Phương Nhi, Thánh Ma Giới là nơi nào? Ta không biết đường!"

"Thánh Ma Giới là tên gọi đầy đủ của Ma Giới, bởi vì Thánh Ma Giới không chia thành Hạ - Trung - Thượng như Tổng Tiên Giới, đó là một thế giới duy nhất ở Ma Giới, kích thước khổng lồ. Có từ "Thánh" ở trong đấy là bởi vì nó cao cấp đến mức 1 phần 10 thế giới xuất hiện thánh khí, nhưng cường giả đỉnh cấp bên đó chưa biết cách hấp thụ thánh khí, bản đồ của cả Luyện Hồn Vũ sẽ được Google gửi cho ngươi!"

- Bản đồ của Luyện Hồn Vũ đã được gửi vào nhẫn G.

Lam Bảo nghe vậy, có chút tò mò lấy ra từ trong nhẫn một tờ giấy chất liệu vô cùng bền bỉ, bên trên vẽ bản đồ của Luyện Hồn Vũ

Lam Bảo ánh mắt sáng lại thêm sáng, Lục Nguyệt Trung Tiên Giới hắn đang ở thuộc cuối phía Nam Luyện Hồn Vũ, nếu có thể di chuyển từ đây xuống phía Đông Năm 50 tỷ năm ánh sáng thì có thể sang Cuồng Giới...

"Khoan đã, cái quần què gì mà Cuồng Giới? Ta đang tìm đường sang Thánh Ma Giới mà?! À mà sao Cuồng Giới có mấy đốm xanh đốm đỏ thế này?!"

Phương Nhi bĩu môi giải thích:

"Cuồng Giới là nơi tu sĩ kiêng kỵ vào nhất, một khi bước vào, linh hồn ngươi sẽ chịu ảnh hưởng không gian nơi đó và bắt đầu trở nên điên cuồng mất kiểm soát, cuồng sát mọi vật sống nhìn thấy. Nếu có thể cứu ra, cần ít nhất nhất trăm năm để linh hồn trở lại bình thường. Đặc biệt, theo bản đồ mà Google cung cấp, các đốm đỏ chính là nơi có tiên thú Tiểu Đế Tiên Thú đến Thiên Đế Tiên Thú đang điên cuồng, còn những chấm xanh chính là những nơi không chịu ảnh hưởng không gian Cuồng Giới, có thể gọi là Vùng Xanh hay Vùng An Toàn.."

Lam Bảo ngồi lên giường suy nghĩ một hồi, liền nghĩ ra một cách...

Truyền Tống Trận.

Trước hết, tiến ra Nguyệt Sa Thành thuê truyền tống trận đã, mà phải nghỉ ngơi trước mai đi sau.

ẦM!!

"Cái đéo gì thế!"

"Vãi l, là Đoạt Thành Bang!!!"

Bên ngoài bỗng nhiên vang lên một tiếng nổ lớn và âm thanh giật mình của mọi người truyền khắp Kim Vân Thành.

Lam Bảo trong phòng nhíu mày, người ở khách sạn này cũng đã mở cửa chạy ra xem xét, Đoạt Thành Bang này hắn có nghe qua trong khoảng thời gian tìm nơi có người sống. Đây là một đám cướp cao cấp tại Khuyết Nguyệt Giới với danh tiếng khá là to, tổng số 14 toà thành thực lực yếu đến trung đều bị bọn hắn cướp..

"Đúng lúc thiệt chứ!" Lam Bảo trong đầu nghĩ, rút một tấm truyền tống phù ra, như lại nghĩ ra một điều gì đó, cất truyền tống phù lại.

Đi kiếm xu thôi..

Tinh Tú Ngọc Kiếm hiện ra trước mắt, không chần chừ hắn liền cầm lấy rồi chạy ra khỏi khách sạn...

Bên ngoài, quân lính của Kim Vân Thành theo lệnh thành chủ cùng kết ấn cung cấp lực lượng cho trận pháp hộ thành.

Ầm! Rầm Rầm!! ...

Vô số luồng công kích tiên lực, thậm chí cả Tiên Thuật Xuyên Phá cũng được bắn ra.

Bỗng nhiên đằng sau trận pháp cách xa cổng thành mở ra một khe hở, một phần quân lính theo lệnh thành chủ liền di tản người dân.

"Tên kia, đứng đó ngắm nghía cái gì?! Mau rời khỏi đây, không cái mạng nhỏ của ngươi cũng toi." Một tên lính thấy Lam Bảo đứng dựa trên một gốc cây liền nói to.

Rắc rắc...

Trận pháp hộ thành có dấu hiệu nứt.

"Người dân đã di tản hết chưa?" Thành Chủ Kim Vân Thành truyền âm cho tên lính vừa nói với Lam Bảo.

"Bẩm, 9 phần 10 rồi ạ!"

"Tốt!"

Tên lính nhìn sang Lam Bảo, nói: "Ngươi muốn chết à mà sao cứ ở đây? Đi đi!"

Hắn mỉm cười vết nứt của trận pháp ngày càng to, Tinh Tú Ngọc Kiếm loé lên một cái...

Vụt!

Tên lính đứng đó mà ngây cả người: "Á đù."

...

Rắc rắc... Ầm RẦM!!!

Trận pháp hộ thành hoàn toàn bị vỡ, một nửa đoàn người Đoạt Thành Bang cũng thừa thế xông vào, ước chừng 5 nghìn người, tiên lực công kích xuất hiện khắp nơi..

Roẹt... Phập phập phập...!

Kim Vân Thành Chủ với một thương mạnh mẽ quét ngang lấy đi vô số đầu người Đoạt Thành Bang, tu vi Cực Ngọc Tiên mạnh mẽ toả ra xung quanh ép mấy trăm người Đoạt Thành Bang đang lao đến không thể động đậy..

"Tiên Thuật Hủy Diệt - Tử Tâm!" Một âm thanh vang lên, bên phía Đoạt Thành Bang cũng có một thanh niên với tu vi Cực Ngọc Tiên chèn ép với uy áp của Kim Vân Thành Chủ, tay hắn phóng tiên lực, miệng hắn niệm khẩu quyết.

Với lực lượng của thanh niên này đã tạo nên một trái tim khổng lồ trên không trung, trái tim bắt đầu đập. Những tiếng "thình thịch..thình thịch" tạo nên một làn sóng tiên lực và sóng xung kích quét sạch những thứ xung quanh, ngay cả những kẻ yếu dính vào loại sóng này liền thổ huyết mà chết, linh hồn tan tành, khói bụi khắp nơi.

Kim Vân Thành Chủ hừ một tiếng, phi thân lên cao, dùng tiên lực tạo ra vô số hư ảnh trường thương ném về phía trái tim khổng lồ.

Phập Phập Phập Phập...

ẦM!!!

Trái tim khổng lồ không chịu nổi lực lượng của của Kim Vân Thành Chủ liền nổ rồi tan thành tiên lực...

Bên dưới hai phe đang giao chiến rất căng thẳng, nhưng khi dư âm của Tiên Thuật Hủy Diệt bị hủy làm bọn hắn bay đi tứ phía.

Trong đám đông, một thanh niên như được dịch chuyển khắp nơi, Tinh Tú Ngọc Kiếm được mở 5 phần loé sáng, bạch y tung bay, cứ một giây là 1-3 đầu người Đoạt Thành Bang rơi xuống...

Quân lính của Kim Vân Thành cũng như được sự trợ giúp của người thần bí, tinh thần liến như được tăng thêm phần nào chiến ý, điên cuồng gϊếŧ địch...

"Chết thật!" Thanh niên với tu vi Cực Ngọc Tiên nhíu mày, liền lao xuống một gϊếŧ chết tên bạch y kia.

Nào ngờ Kim Vân Thành Chủ lao đến ngăn cản hẳn đến gần thanh niên bạch y kia, trong lòng thành chủ vừa vui mừng vừa tăng thêm sát ý, có cao thủ này trợ giúp, còn lo gì quân lính ở dưới.

"Ngươi...!" Thanh niên Cực Ngọc Tiên lấy ra một thanh đao lao vào Kim Vân Thành Chủ như muốn đánh bật hắn ra vậy.

Lam Bảo ở dưới điên cuồng dùng Vô Cực Tốc Biến cùng một nhát kiếm toàn lực, khiến nhiều người Đoạt Thành Bang bắt đầu sinh ra hoảng sợ...

"Đoàn trưởng cứu mạng aaaa!" Một tên của Đoạt Thành Bang hét to.

Xoẹt!

Vừa nói xong, đầu của hắn rơi xuống đất, máu tươi từ cổ phun tung toé.

Lam Bảo tiếp tục lao đến mục tiêu tiếp theo, bỗng nhiên...

Bụp!

"Hự..." Lam Bảo hộc máu, người vừa đánh hắn...rất...rất mạnh...

Ầm!

Hắn bị đấm bay đâm vỡ một toà nhà, xương cốt vỡ vụn, máu tươi đầy miệng.

Kẻ vừa đánh hắn là cường giả Địa Ngọc Tiên!

"Phó Bang Chủ!" Tất cả người của Đoạt Thành Bang như uống phải chất kí©h thí©ɧ, liền có chiến ý trở lại.

"Đờ cờ mờ!" Trong đầu Lam Bảo hiện lên suy nghĩ, cơ thể như sắp ngất đi, hắn nâng tay lẹ lấy từ nhẫn G vài viên đan dược trị thương, thu liễm khí tức như đã ngỏm, nằm yên rồi đưa đan lên miệng nuốt.

"Khà khà, nay đông vui quá ha!" Bên trên nóc nhà nào đó, một giọng nói tà tà dị dị vang lên.

Lam Bảo đang nằm trong đống đổ nát nghe thấy âm thanh này thì bắt đầu cẩn thận.

...

Giọng nói này thu hút rất nhiều người quay qua, đó là một thanh niên chưa nhìn rõ mặt, mặc hắc tử y, tay cầm một cây đàn hình thù kỳ lạ, đặc biệt đôi mắt có con ngươi màu đỏ máu hơi phát sáng có thể thấy từ xa...

"Ngươi là..." Kim Vân Thành Chủ lên tiếng, thanh niên kia đánh một tiếng đàn, vô số xác chết bắt đầu kêu "rắc rắc" đứng dậy, ánh mắt vô hồn nhìn đám người Đoạt Thành Bang và Kim Vân Thành làm bọn hắn rùng mình.

Tất cả mọi người nhìn thấy cảnh này liền biết đây là ai...

Âm Thiên Tà - Tiếu Ngụy Thiên.

Âm thanh của hắn lại vang lên...

"Gϊếŧ hết cho ta..."

...

...