Chương 5

Thân thể Mạnh Ngu yếu mềm, hoa huyệt cô chặt khít, lối âʍ đa͙σ như có vô số giác mυ"ŧ, mυ"ŧ chặt lấy dươиɠ ѵậŧ của Mạnh Thời Yến, hắn chỉ biết gắng gượng đưa đẩy dươиɠ ѵậŧ, nhưng càng như vậy thì lại càng không thể di chuyển được.

Mạnh Ngu bị hắn đột nhiên cắm đi vào, thân thể theo bản năng mà làm ra phản ứng, hoa huyệt co chặt lại, kẹp lấy dươиɠ ѵậŧ nóng bỏng của Mạnh Thời Yến, bên trong hoa huyệt nhỏ hẹp, không cách nào để hắn đưa đẩy.

Mạnh Thời Yến đã bị tìиɧ ɖu͙© bao phủ lý trí, dươиɠ ѵậŧ được hoa huyệt hút lấy, da đầu tê dại, càng quan trọng hơn đó chính là kɧoáı ©ảʍ được hợp lại sau thời gian dài tách biệt, rốt cuộc thì nơi riêng tư của hai người đã gặp lại nhau.

Mạnh Thời Yến đưa tay đánh vào mông cô, “Bang.”

Bàn tay to của hắn đánh vào cánh mông đang vểnh lên của cô, Mạnh Ngu bị đánh mà sinh ra phản ứng, cô cực kỳ chán ghét sự nhạy cảm này của thân thể mình, bị Mạnh Thời Yến đánh mà còn có thể chảy ra dâʍ ɖị©ɧ.

Âm thanh trầm thấp của Mạnh Thời Yến thì thầm bên tai cô, hơi thở nhẹ nhàng như lông chim tùy tiện chọc ngứa vành tai, “Thả lỏng chút đi em, bằng không lát nữa sẽ đau đó.”

Mạnh Ngu sức lực nhỏ, bị hắn lăn lộn đến mức không còn thể phản kháng được nữa, huống hồ chi cô phản kháng cũng không có tác dụng, cô giương mắt trừng Mạnh Thời Yến, thế nhưng cô thật sự không biết, đuôi mắt cô hơi nhếch lên, mặt mày tràn ngập nét phong tình, việc cô tưởng là trừng mắt hóa ra lại chính là sự tán tỉnh.

Mạnh Thời Yến nắm lấy bầu vυ" đang run run của cô, bầu vυ" trắng nõn bị nam nhân nhào nặn, nhũ thịt như chảy ra từ khe hở giữa các ngón tay, vừa da^ʍ mĩ vừa động lòng người.

Hắn nâng chân của Mạnh Ngu đặt lên trên eo mình, bắt đầu chậm rãi đưa đẩy hông, Mạnh Ngu bắt lấy cánh tay hắn, móng tay khảm vào da thịt, cô cắn môi, “Ưm…”

Mạnh Ngu cắn môi, đem tiếng rêи ɾỉ đã tràn tới bên miệng ép đi xuống, cô thật sự rất tức.

Mạnh Thời Yến lại tới trêu chọc cô, rõ ràng là anh em cùng cha khác mẹ, hắn lại làm ra chuyện này với cô.

Mạnh Ngu bị thao cho xương cốt phải tan thành từng mảnh, hai chân cô đung đưa ở vòng eo hắn, cặp chân mảnh khảnh trắng sáng dưới ánh đèn.

Dươиɠ ѵậŧ thô dài của Mạnh Thời Yến từng cái đỉnh lộng đi vào, đâm thủng tầng tầng nếp gấp bên trong, nghiền ép mị thịt của cô, cực đại qυყ đầυ đè ép lên chỗ sâu bên trong hoa huyệt, nơi hoa huyệt cô vô cùng ấm áp lại ẩm ướt, Mạnh Thời Yến vô cùng luyến tiếc khi rời khỏi nơi này.

Dươиɠ ѵậŧ thọc vào rút ra, Mạnh Ngu chỉ có thể thống khổ nhíu mày, năm ngón tay mảnh khảnh nắm chặt lấy ga trải giường, ý muốn giảm bớt kɧoáı ©ảʍ và sự hổ thẹn.

Cô cũng không định hưởng thụ, chỉ là phản ứng của thân thể là không thể lừa người, Mạnh Ngu bị thao đến chảy nước không ngừng, thân thể cô rất là thành thực.

Mạnh Thời Yến nỗ lực ra vào, nhưng miệng cô lại giống như bị dán kín, một tiếng rên cũng không phát ra, Mạnh Thời Yến đưa tay xuống gia nhập, đem hai chân cô banh thành chữ M, hắn chỉ cần cúi đầu liền có thể thấy được hạ thể của hai người đang dán sát vào nhau.

Dươиɠ ѵậŧ màu đỏ tím của hắn cắm trong hoa huyệt phấn nộn của cô, hoa huyệt của cô quá nhỏ, thật sự không thể hiểu được tại sao nó có thể thừa nhận được sự công lược từ Mạnh Thời Yến.

Hai ngón tay của hắn khép lại, đè ép lên tiểu âm hạch đỏ thắm hơi nhô lên nơi hoa huyệt.

Mạnh Ngu được hắn sờ đến thoải mái, nơi đó như phát ngứa, đến cả đầu ngón chân cũng phải tê dại, hơn nữa cảm giác tê dại này thoáng chốc xuất hiện thoáng chốc biến mất.

Cứ lặp đi lặp lại đã thật sự khiến cô cảm thấy mình bị Mạnh Thời Yến tra tấn không nhẹ, hắn đi vào càng lúc càng sâu, càng thêm dùng sức xoa bóp âm đế, Mạnh Ngu cảm thấy bản thân dường như đang ở trên tầng mây cao, rồi lại từ chỗ cao đó bị người đẩy xuống, tốc độ tim đập cũng trở nên nhanh hơn.

Mạnh Thời Yến cười cười, cố ý xoa đến càng thêm dùng sức, “Thoải mái không? Sao không nói tiếng nào?”

“Ưm…”

Mạnh Ngu vẫn không như hắn mong muốn, chỉ nhàn nhạt bật ra vài tiếng, thanh âm không lớn, giống như một con mèo nhỏ ở ven đường được người ôm lấy, từ cái miệng nhỏ chỉ có vài tiếng rêи ɾỉ.

Mạnh Thời Yến vừa đâm đi vào, vừa xoa bóp tiểu âm hạch của cô, “Đừng đè nén bản thân, kêu ra đi em.”

Ngữ khí của hắn thực bình thản, chỉ là động tác trên tay lại không buông tha người, nơi hoa huyệt cô thật sự rất ngứa, dường như có một sợi lông chim đang phất qua phất lại nơi hoa huyệt.

Cuối cùng lý trí cô đã tan vỡ, theo bản năng mà bật lên thành tiếng “A…A…anh ơi…”