Cuối cùng, năm người chọn ra đội hình Hoa Mộc Lan, Lữ Bố, Triệu Vân, Đại Kiều và Tiểu Kiều.
Tiêu Minh Hiên vừa bắt đầu đã trực tiếp ra lệnh: "Hoa Mộc Lan đường trên đơn tuyến phát triển, anh đường dưới đơn tuyến."
Thời Nhan có chút ngờ nghệch: "Vậy em đi đâu?"
Bình thường ở các trận cấp cao phụ trợ đều sẽ đi khắp nơi, có lúc phối hợp với đánh dã xâm lược dã khu theo cách đánh tiến công, cũng có đơn chiến đi giúp đồng đội mở rộng tầm nhìn, tạo thành cách đánh bảo hộ đồng đội, nhưng ý thức của các tuyển thủ phụ trợ tương đối mạnh, biết lúc nào nên đi ngồi xổm mai phục. Ít nhất Thời Nhan đi núp lùm quan sát, ý thức của cô đối với loại trận đấu cấp cao này hoàn toàn không có, cho cô chạy khắp nơi, nói không chừng còn tặng đầu người.
Tiêu Minh Hiên chỉ có thể nói: "Em mua một cái trang bị phụ trợ học thức bảo thạch, thích đi đâu thì đi, đừng đi qua ranh giới ở sông là được."
Thời Nhan: "............."
Nghĩ kỹ lại, cô vẫn quyết định đi đường trên giúp chị em.
Bản thân ngốc nghếch, có thể sẽ ảnh hưởng đến các đại thần, ít nhất chị em tốt sẽ không ghét bỏ cô.
Chính là khi Thời Nhan thao tác Đại Kiêu đi đến đường trên, kết quả, Phù Âm chưa nói gì, Thời Việt đã mở miệng: "Nhan Nhan em đi ra, đừng có tới đường trên ăn kinh tế của Hoa Mộc Lan."
Thời Nhan cả mặt mơ hồ: "Không ăn kinh tế?"
Lục Thanh Vũ thấy đồ đệ ngốc nghếch nhà mình cái gì cũng không hiểu, bèn cười giải thích: "Nếu em cùng đồng đội đi cùng sẽ phân phát bớt kinh nghiệm và kinh tế của đồng đội, không thuận lợi cho đồng đội nhanh chóng phát triển. Nếu không biết đi đâu, em qua chỗ anh này, trốn vào giữa lùm cây, thuận tiện quan sát anh thao tác Tiểu Kiều."
Phù trợ nên chơi thế nào, Thời Nhan thực sự cũng không rõ, trước đây lúc đánh thứ hạng cô chỉ biết cùng xạ thủ đi đường dưới, bảo hộ xạ thủ.
Mà trận này đội hình căn bản không có xạ thủ? Vậy cô nên đi đâu?
Trong lòng Thời Nhan có chút hoang mang, chỉ có thể theo lời sư phụ đi tới lùm cỏ gần sông mà yên lặng trốn vào.
Trung đơn Gia Cát Lượng đầu kỳ tương đối cường, theo lý thuyết mà nói, Tiểu Kiều đánh Gia Cát Lượng ở đầu kỳ căn bản không được, nhưng địa vị và thao tác kỹ thuật của Lục Thanh Vũ là nhất lưu trung đơn trong liên minh KPL, mỗi lần phóng kỹ năng đều đặc biệt chuẩn. Hắn luôn lợi dụng kỹ năng 1 có thể tiêu hao từ xa của Tiểu Kiều, tuy nói lượng máu cảu bản thân chỉ còn một nửa, nhưng cũng đánh cho Gia Cát Lượng mất nửa cây máu.
Đến lúc này, Gia Cát Lượng bởi vì nhanh chóng quét binh, trước mắt đạt tới cấp 4, hắn dùng kỹ năng 1 đánh qua, theo đó dùng kỹ năng 2 xông tới, quét ra bị động, cấp tốc đánh tàn Tiểu Kiều, sau đó khóa định mục tiêu phát đại chiêu---- chỉ cần dính đại chiêu, Tiểu Kiều chắc chắn chết.
Đúng vào lúc này, Tiểu Kiều vừa hay đạt tới cấp 4 đột nhiên chớp nháy một cái tiến vào lùm cỏ bên cạnh, làm Gia Cát Lượng nháy mắt mất đi tầm nhìn. Theo sau đó, Tiểu Kiều dùng kỹ năng 2 phản kích, xác định đúng vị trí Gia Cát Lượng làm hắn bị kích bay lên không trung, lại mở đại chiêu có tính phạm vi rộng, một hơi phản sát Gia Cát Lượng!
Thời Nhan tận mắt nhìn thấy một chuỗi thao tác này, phải nói là trợn mắt há mồm.
---- Tiểu Kiều do cô chơi, và Tiểu Kiều do Lục Thanh Vũ chơi, căn bản không phải một con tướng đi?
Thời Nhan cực kỳ bái phục mà đánh một hàng lên kênh cộng đồng: "666666!"
Kết quả vừa đánh xong, trong tầm mắt của cô xuất hiện một lão đầu đang cầm đèn l*иg--- chính là Lão Phu Tử!
Cô một cái phụ trợ đơn chiến với Lão Phu Tử, căn bản chính là trứng chọi đá. Thời Nhan trong lòng căng thẳng, rụt đầu muốn chạy, kết quả, cô vốn dĩ trốn trong lùm cây đối phương không phát hiện, vừa chạy ra ngoài, Lão Phu Tử liền nhìn thấy cô, quyết đoán quay đầu rút ra roi bắt trụ lấy cô, một đợt đòn mạnh lấy được đầu cô.
---- Lão Phu Tử kích sát Đại Kiều!
Thời Nhan chẳng biết ra sao lại tặng đầu người, chỉ là vừa mới đạt cấp 2, sau khi hồi sinh, cô chỉ có thể mặt dày đi đường trên cướp kinh nghiệm, dù sao Phù Âm cũng sẽ không để ý, còn chủ động bảo vệ cô.
***
Phù Âm ở trong trận vương giả cũng không dám tự tung tự tác, Minh thần bảo cô đi đường trên phát triển, cô chỉ có thể ở đường trên quét binh.
Thời Việt lại không chỉ ở quét quái, sau khi đạt tới cấp 4, anh lập tức đi bắt người.
Mục tiêu du tẩu lần này là đường dưới, vừa hay Lan Lăng Vương cũng tới đường dưới bắt người, song phương triển khai một trận giao tranh.
Bên mình có Lữ Bố và Triệu ân, đối phương lại có ba người Trương Phi, Tôn Thượng Hương và Lan Lăng Vương, hai đánh ba hiển nhiên yếu thế. Nhưng Tiêu Minh Hiên và Thời Việt phối hợp, không phải người chơi trên mạng có thể bì được---- Lữ Bố trực tiếp ấn đại chiêu, Triệu Vân theo sau ấn đại chiêu, đại chiêu của hai người tựa hồ không mưu mà hợp hoàn mỹ, liên tục kích bay khống chế, nháy mắt đánh đối phương ba người tàn.
Lục Thanh Vũ có khả năng chi viện và ý thức cũng là trình độ chuyên nghiệp, dù đang tàn máu, hắn cũng lập tức thao tác Tiểu Kiều chạy qua đường dưới, trực tiếp mở đại chiêu---
Double Kill! Triple Kill!
Âm thanh hệ thống liên tục vang lên bên tai, Tiểu Kiều một hơi lấy được ba mạng.
Thời Nhan không nhịn được khen: "Sư phụ thật lợi hại! Tiều Kiều do anh chơi, cùng Tiểu Kiều do em chơi cảm giác giống như hai người vậy!" vì sao Tiểu Kiều của cô giống như người giấy, bị người đυ.ng liền chết, mà Lục Thanh Vũ lại có thể dễ dàng lấy được tam sát?
Lục Thanh Vũ cười nói: "Như anh đã nói với em, chơi trung đơn, cần phải nắm bắt thời cơ chi viện tốt. Giống như vừa nãy, đối phương đường dưới toàn bộ đã tàn máu, anh mới đi qua, nếu như toàn bộ còn đầy máu, mà đồng đội lại tàn, anh cũng không cần đi qua, đi cũng chỉ tặng một mạng."
Thời Nhan lại phát một đống "666666".
Số mạng khai trận 3:0, ưu thế rất lớn.
Mà sở trường của Thời Việt chính là lăn cầu tuyết, theo một đợt đoàn chiến thắng lợi, anh lập tức liên hợp với Lữ Bố, Tiểu Kiều, đi khu dã đối diện quét sạch sẽ, thuận tay lấy luôn bạo quân ở nhánh sông, mang kinh tế cách biệt càng lớn.
Đại khía là ý thức của đối thủ quá lợi hại, người đối diện sau đó không dám ra khỏi phạm vi tháp phòng ngự, song phương không đυ.ng độ, lại thêm một đoạn thời gian.
Vào lúc trận đấu đến phút thứ 6, trên màn hình công khai xuất hiện yêu cầu truyền tống của Đại Kiều--- Là Đại Kiều mở đại chiêu triệu hoán đồng đội.
Trận pháp truyền tống của Đại Kiều đáng sợ nhất nằm ở chỗ này, cô có thể nháy mắt tập hợp tất cả các đồng đội, mà đối thủ không kịp tới chi viện, rất dễ hình thành cục diện ít đánh nhiều.
Quả nhiên, không đến 3 giây, Lữ Bố, Triệu Vân, Hoa Mộc Lan toàn bộ đều xuất hiện, Tiểu Kiều vừa quét xong khu dã lam cũng trực tiếp truyền tống đến đường giữa.
Sau đó mọi người nhất thời mơ hồ----
Vừa tới nơi Đại Kiều đã bị đối phương kích sát, cái này không có vấn đế, phụ trợ chết rồi, triệu hoán đồng đội phản đánh, vẫn có thể đánh thắng.
Nhưng tại sao vị trí truyền tống lại nằm dưới tháp phòng thủ?????
Bị truyền tống tập thể đến dưới tháp phòng thủ không nói, hơn nữa còn không có binh tuyến????
Tháp phòng ngự sẽ tự động công kích đối thủ tiến vào phạm vi, Đại Kiều vừa truyền tống, thực sự đã đem đồng đội từng cái đẩy vào hố lửa!
Lữ Bố và Triệu Vân vốn đang thiếu máu, sau khi tiến vào phạm vi tháp phòng ngự, Lữ Bố nháy mắt bị tháp đánh chết, Triệu Vân theo sau cũng bị đánh cho còn vài giọt, người chơi Gia Cát Lượng ý thức không tồi, lập tức mở đại chiêu đem Triệu Vân gϊếŧ chết.
Lão Phu Tử nhìn thấy, theo sau mở đại chiêu công kích, dùng roi quấn lấy Tiểu Kiều!
Tiểu Kiều bị quấn lấy, không có cách nào chạy ra khỏi tháp phòng ngự, rất nhanh cũng bị đánh cho tàn, Gia Cát Lượng lại một lần nữa mở đại chiêu thu đầu người.
Còn lại Hoa Mộc Lan cũng không thoát khỏi kiếp nạn, bị Gia Cát Lượng một đống chiêu bị động đánh chết.
------ Song sát, tam sát, tứ sát, ngũ sát!
Đối diện Gia Cát Lượng không ngừng quét mới đại chiêu, một hơi lấy ngũ sát!
Tỉ lệ từ 3:0, sau đoàn chiến nháy mắt biến thành 3:5, kinh tế cũng bị đối phương cướp lấy.
Thời Việt: "................."
Tiêu Minh Hiên: "..................."
Lục Thanh Vũ: "...................."
Ba dòng dấu chấm hiện ra ở bảng cộng đồng, ba vị đại thần hiển nhiên không nghĩ tới, lực sát thương của đồng đội heo cư nhiên có thể mạnh như vậy, trực tiếp đem cả ba truyền đến dưới tháp tặng đầu người?!
Tiêu Minh Hiên nhịn cười nói: "Nhan Nhan, lần truyền tống này của em, có chút giống như điệp viên dó đối phương phái tới nha?"
Thời Nhan: "....................."
Thời Việt chau mày nói: "Đem tất cả đồng đội truyền qua, cho đối phương Gia Cát Lượng ngũ sát, em đang đánh cái gì? Là cách đánh tự sát tập thể sao?"
Thời Nhan: "........................"
Bị anh trai và Minh thần nói cho đỏ mặt hồng tai, Thời Nhan lập tức xin lỗi: "Thật xin lỗi, em phóng kỹ năng không chuẩn, em vốn nghĩ đặt trong lùm cỏ."
Lục Thanh Vũ cười nhẹ an ủi: "Không sao, ai cũng có lúc trượt tay, lần sau chú ý là tốt rồi."
Trong lòng Thời Nhan dâng lên vài phần ấm áp--- vẫn là sư phụ tốt, biết thay cô nói chuyện, anh trai nhà mình lúc nào cũng chỉ biết cười nhạo cô!
Đáng tiếc, tiếp sau đó, Đại Kiều như cũ sai lầm không dứt.
Đánh đoàn bạo quân ngoài khu dã, ba vị đại thần phối hợp hoàn mỹ, đánh thành 0:3, đối diện chỉ còn lại Lão Phu Tử và Lan Lăng Vương. Lan Lăng Vương chỉ còn vài giọt máu tháo chạy, Tiêu Minh Hiên thao tác Lữ Bố cấp tốc truy kích, kết quả mắt thấy đối phương sắp bị đánh chết, Đại Kiều lại ở trước mặt anh phóng một cái pháp trận quay về, trực tiếp đem Lữ Bố truyền về nhà.
Tiêu Minh Hiên cả người có chút mơ hồ, không khỏi cười nói: "Em thật biết cứu tử bồ thương nha!"
Thời Nhan: "................"
Cô vốn cảm thấy Lữ Bố tàn máu, cần phải về nhà bổ máu, vậy nên hảo tâm phóng một cái pháp trận truyền tống, muốn mang Lữ Bố phóng về nhà. Kết quả, vị trí không nắm chắc, đã trước đem Lữ Bố đưa về, ngược lại cứu sống Lan Lăng Vương đang tàn máu!
Thực sự đúng là "cứu tử bồ thường truyền tống trận".
Đoàn chiến mặt sau, lại lần nữa xuất hiện vấn đề.
Ba vị đại thần phi thường chấn động phát hiện, lúc đánh đoàn, bọn họ không chỉ tránh đi công kích của đối phương, mà còn tránh đi pháp trận truyền tống do Đại Kiều nhà mình đặt loạn.
Lực sát thương của Đại Kiều, so với đối phương còn mạnh hơn!
Vào lúc bọn họ không muốn về nhà, cô ngược lại truyền bọn họ về căn cứ, cái cảm giác này thực sự bức rức đến chết đi được.
Tiêu Minh Hiên bị truyền về một lần, Thời Việt bị truyền về một lần, Lục Thanh Vũ đang mở đại chiêu truy người đây, kết quả cũng bị truyền về nhà một lần.
Ba người không hẹn mà cùng nghĩ: Trận sau, xin đừng chơi Đại Kiều nữa, sự quan tâm của em thực sự khiến người ta không dám nhận!
***
Trên mạng Đại Kiều hàng hố nhiều như lông bò, ví như, bạn rõ ràng một kỹ năng có thể thu được đầu của đối thủ, kết quả bị Đại Kiều đặt pháp trận truyền tống ở dưới chân, nháy mắt truyền về căn cứ, đây chính là pháp trận truyền tống "cứu tử bồ thương"--- hố được đồng đội, cứu được đối thủ.
Lại ví như, bạn đang ở quét binh, Đại Kiều đột nhiên gọi đi đoàn chiến, bạn truyền tống qua liền phát hiện, cô cư nhiên đặt bạn vào vòng vây của đối thủ, đây chính là pháp trận truyền tống "tự sát tập thể" --- Đại Kiều triệu hoán bạn, cùng nhau đi chết.
Có một loại quan tâm gọi là "sự quan tâm của Đại Kiều", đồng đội "được" cô quan tâm, đơn giản chính là khóc không ra nước mắt.
Mà sự quan tâm của Đại Kiều Thời Nhan, làm cho ba vị đại thần thể nghiệm được cái gì mới gọi là "lực sát thương của hố hàng Đại Kiều".
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~(^_^)~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Đại Kiều của Thời Nhan vượt cả mong đợi của mọi người =))))