Chương 1: Pháo hôi nam phụ thâm tình
“Rất xin lỗi, Lâm Phỉ.”
Cô gái nhìn người chàng trai trước mặt luôn im lặng sau khi mình từ chối lời tỏ tình và thông báo người yêu.
Người ngồi trước mặt cô có vẻ ngoài anh tuấn tú khí, cả người đều lộ ra khí chất nho nhã, cho dù rất khổ sở cũng vẫn nỗ lực duy trì sự thong dong khéo léo.
“Không sao hết.”
Lâm Phi vẫn duy trì nụ cười ôn nhu trên mặt, thấu kính phản quang che đậy hết mọi cảm xúc trong mắt anh, chỉ có thể nghe ra sự khổ sở từ tần suất rung động trong âm thanh.
“Chỉ cần cậu hạnh phúc là được, Tớ…Tớ chúc phúc cho cậu.”
Trong nháy mắt, cảm giác áy náy dâng trào trong lòng Chung Lạc Quỳnh, cô ta biết Lâm Phỉ thích mình từ bảy năm trước, từ trung học phổ thông đến đại học, cho dù cô Chung Lạc Quỳnh vui vẻ hay khổ sở thì đều có anh ở bên cạnh, nhưng cô ta vẫn chỉ coi anh là bạn tốt, không có bất kỳ tình yêu nam nữ nào.
Không thích thì phải cự tuyệt hoàn toàn, cô vì cự tuyệt tình yêu của Lâm Phỉ mà đã dứt khoát từ chối sau khi anh tỏ tình,
Sau đó cô ta nhìn thấy đôi mắt của Lâm Phỉ dần dần ảm đạm đi.
“Lâm Phỉ…”
“Cậu không cần phải áy náy, tớ không sao cả.”
Lâm Phỉ cố gắng cười một chút, sau đó anh cúi đầu sờ sờ túi lấy ra một điếu thuốc lá.
“Tớ nhớ rõ lúc trước cậu không hút thuốc lá.”
Ánh mắt Chung Lạc Quỳnh lóe lóe, có chút không thể tin tưởng nhìn điếu thuốc trong tay anh.
Lâm Phỉ sửng sốt, sau đó cười cười.
“Thật ra thỉnh thoảng tớ vẫn hút, nhưng mà do cậu không thích mùi thuốc nên tôi không hút trước mặt cậu.”
Lại là một đoạn thời gian dài im lặng, trong lòng Chung Lạc Quỳnh đã hiểu, cho dù cô ta nói cái gì đi nữa thì cũng sẽ chỉ khiến Lâm Phỉ càng thêm đau khổ mà thôi, Chung Lạc Quỳnh nói vài lời sau đó để anh ở lại im lặng ngồi một chút.
Sau khi cô ta rời đi vài phút, Lâm Phỉ vốn đang thương tâm muốn chết vì bị người mình thích cự tuyệt lại lấy kính xuống, sau đó lau đôi mắt có chút ướŧ áŧ của mình, một chút vẻ mặt bi thương cũng không có.
Sau khi không có kính mắt che đậy thì khuôn mặt vốn đã đẹp đẽ của Lâm Phỉ lại càng trở nên xuất chúng hơn, khuôn mặt tinh xảo hoàn toàn lộ ra bên ngoài, hơn nữa vì diễn kịch vừa nãy mà hốc mắt còn phiếm hồng, nhìn qua thì đây là một người đàn ông…Vừa xinh đẹp vừa yếu ớt.
“Nên kết thúc.”
Lâm Phỉ thả lỏng dựa vào ghế, vẻ mặt không còn ảm đạm mất mát mà tươi cười vui vẻ.
Anh không thích Chung Lạc Quỳnh, vừa rồi phải biểu hiện khổ sở trước mặt cô ta như vậy chẳng qua là vì để duy trì nhân thiết mà thôi.
Bảy năm trước, sau khi tử vong ngoài ý muốn thì Lâm Phỉ xuyên đến quyển tiểu thuyết tình yêu thiếu nữ này, cũng bắt được kịch bản nam phụ thâm tình yêu thích nữ chính, nhưng anh không có bất kỳ ý tưởng muốn thay đổi cốt truyện, Lâm Phỉ chỉ muốn đi theo hướng đúng của cốt truyện, chỉ cần chờ đến khi tình cảm của nam chính và nữ chính ổn định, cũng là lúc anh xuống sân khấu đóng máy. Khi đó, Lâm Phỉ có thể lựa chọn trở về thế giới cũ hoặc ở lại đây sinh sống.
Cho nên bảy năm nay, lúc nào Lâm Phỉ cũng phải duy trì nhân thiết si tình của mình, trời mưa thì đưa ô, thất tình đưa bả vai, nữ chính gọi đến thì đến bảo đi thì đi, ngoại trừ việc không thích nữ chính thì những mặt khác có thể nói là anh đã Lâm đến bước liếʍ cẩu rồi.
Liếʍ một lần, liếʍ đến tận bây giờ.
...Bây giờ Ariell có hỗ trợ nạp vàng qua p2p bằng cách chuyển khoản momo hoặc ngân hàng rẻ hơn nạp thẻ rất nhiều.
Bạn nào muốn nạp vàng thì ủng hộ mình nha, nếu có thắc mắc thì mọi người liên hệ số zalo 0522575986 ạ