Chương 10

Ánh mắt của Ứng Như Ký dừng ở trên mặt cô một hồi lâu, cuối cùng cũng không nói gì mà chỉ xoay người đi về phía thang máy.

Tiếng bước chân lộc cộc nghe có vẻ nhanh nhẹn đi theo sát sau anh, không có chút cảm giác hư ảo hay lảo đảo của người uống say sẽ có.

Thang máy đến tầng ngầm 2, cửa mở ra, một tay Ứng Như Ký nhét túi, đi nhanh về phía vị trí dừng xe.

Diệp Thanh Đường cảm nhận được sự bối rối trong tiếng bước chân của anh thì lập tức sung sướиɠ thôi rồi.

Ứng Như Ký ấn chìa khóa xe một cái, đèn của một chiếc xe ở phía hơi xa xa chợt lóe lên.

Anh đi qua kéo cửa ghế sau ra, giữ ở cửa rồi quay đầu lại nhìn một cái, ý bảo Diệp Thanh Đường lên xe.

Diệp Thanh Đường cười nói “Cảm ơn”.

Xe SUV rất cao, lúc cô giẫm lên bàn đạp thì cũng tự nhiên mà tì tay lên vai anh.

Diệp Thanh Đường vừa ngồi vào thì thấy ngay Ứng Như Ký đẩy tay về, anh muốn đóng cửa xe lại.

Cô lập tức cười ra tiếng, trông rất vô tội: “Anh sợ tôi à?”

Động tác của Ứng Như Ký tạm dừng lại một chốc, như là hạ quyết tâm vậy, lại kéo cửa xe ra, lên xe.

Diệp Thanh Đường dịch sang bên cạnh để ra một chỗ trống, người anh tỏa ra một mùi rượu nhàn nhạt, lẫn thêm mùi khói, nếu không quan sát sai thì Ứng Như Ký không có thói quen hút thuốc, có lẽ là bị dính ở tiệc rượu vừa nãy.

Bàn tay của Ứng Như Ký nhẹ xoa thái dương một chút, giọng điệu khá bằng phẳng: “Nói đi.”

Diệp Thanh Đường làm ra dáng vẻ có hơi kinh ngạc: “Nói gì?”

“Cô muốn làm gì.”

Diệp Thanh Đường dựa về đằng sau, điệu bộ rất lơ là, cô cười cực kỳ thản nhiên: “Bên cạnh anh, gần đây có thiếu người không?”

Lời cô muốn nói, cuối cùng cũng không thoát khỏi dự liệu của anh.

Ứng Như Ký cố gắng nói khéo léo: “Công việc của tôi rất bận, không rảnh suy xét chuyện cá nhân.”

“Công việc bận thì không phải lại càng phải cần hơn ư? Hay là, diễn đạt của tôi làm cho người ta hiểu lầm.” Diệp Thanh Đường không ngại, càng nói trực tiếp hơn: “Người mà tôi bảo ấy, là chỉ sεメ partner*. Tôi rất chuyên nghiệp, chuyên nghiệp là chỉ, tôi chỉ biết xuất hiện ở trường hợp đúng đắn.”

*Bạn tình là những người tham gia vào các hoạt động tìиɧ ɖu͙© với nhau. Bạn tình hay còn gọi là đối tác tìиɧ ɖu͙© có thể chỉ bất kỳ về số lượng người, giới tính, quan hệ tìиɧ ɖu͙©, hoặc khuynh hướng tìиɧ ɖu͙©

Ứng Như Ký cảm thấy đau đầu.

Chỉ có cô Diệp mới có bản lĩnh như vậy, có thể miêu tả chuyện này như là đàm phán làm ăn.

Ứng Như Ký đành lại nói: “Có lẽ cô Diệp không hiểu biết về tôi lắm.”

“…… Cũng không cần hiểu biết nhiều quá chứ? Cũng đâu phải là muốn yêu đương. Chuyện chơi một chút, tích cực quá lại thành bó tay bó chân.”

Ứng Như Ký đã từng hỏi một người bạn là nữ, có phải mặt của anh là mặt của một tên tra nam không.

Rất kỳ lạ, được người ta đến gần, mười lần thì có chín lần là hẹn đi nhà nghỉ, anh như vậy không giống một thí sinh thích hợp để chọn có một mối quan hệ ổn định thân mật à?

Người bạn nữ kia nói, đúng thế, dáng vẻ không những rất tra, mà còn còn khiến cho lòng người tự nguyện cảm thấy, bị anh trap một chút như vậy, thật ra cũng chẳng sao cả, ngủ một lần không lỗ, ngủ hai lần lãi không ít.

Trước mắt, hình như anh lại rơi vào khuôn mẫu bị trông mặt mà bắt hình dong rồi.

Anh có thể nói gì đây, gần như là chỉ có thể bất đắc dĩ mà thở dài một hơi ở trong lòng, sau đó cười cười: “Vậy à? Sợ cô không chơi nổi.”

Trong quá khứ, cơ bản là chỉ cần nói ra những lời này thì đối phương sẽ thức thời mà từ bỏ.

Nhưng người trước mắt, ánh mắt kia lại còn sáng thêm: “Người trưởng thành phải có trách nhiệm của người trưởng thành, tuân thủ quy tắc trò chơi, đã đánh cuộc thì phải chịu thua rồi.”

Nói xong, đột nhiên sát lại gần, hơi thở có hơi nóng phất quá gò má anh, mùi rượu nhàn nhạt pha lẫn hương thơm cỏ cây nhiệt đới, mái tóc dài xoã tung trượt từ đằng sau qua vai xuống đằng trước, chất thành đống ở trên chiếc áo cúp ngực màu đen, chầm chập lên xuống theo hô hấp.

“Muốn vào cuộc không?” Cô cười cười mà mời gọi.

Ứng Như Ký ngừng thở một chốc, ánh mắt không chút dấu vết mà dời đi, chỉ dừng lại ở chỗ giữa hai bên lông mày của cô.

Giọng điệu của anh vẫn bình tĩnh như trước: “Cô Diệp, cô là con gái của tổng giám đốc Diệp. Suy xét từ việc tiện tiến hành công việc, tôi không hy vọng sẽ có mối quan hệ trở nên phức tạp với cô, xin lỗi.”

.