Sau khi rời khỏi tinh hạm, Cain lo lắng mà nhìn về phía đồng bạn: “Có phải vừa rồi cậu xuống tay quá nặng hay không? Joseph phu nhân vậy mà lại có ý kiến với cậun.”
Kellog bất đắc dĩ mà nói: “Tôi cũng là lần đầu tiên tiếp xúc dẫn đường vừa mới thức tỉnh, không nghĩ tới thế giới tinh thần của cậu ấy lại yếu ớt như vậy.”
Theo lý thuyết, cho dù là dẫn đường cấp C cũng không nên suy nhược tinh thần nhanh như vậy mới đúng, Kellog vẫn cảm thấy có gì đó không thích hợp, nhưng đánh giá từ biểu hiện Dụ Nhiên, xác thật tìm không ra bất kì lỗ hổng nào. Chỉ có thể giải thích là năng lực thừa nhận tâm lý của thiếu niên này so với các dẫn đường khác yếu ớt hơn, lại vừa mới mất đi cha mẹ, dễ dàng bị mặt trái cảm xúc cắn nuốt.
“Hiện tại phải làm sao bây giờ?” Cain gãi gãi tóc: “Dụ Nhiên cũng không có hiềm nghi, chỉ có thể ấn ‘ ngoài ý muốn té lầu ’ tới kết án đi?”
Kellog tự hỏi một lát, làm ra quyết định: “Cứ như vậy đi, trở về viết một phần báo cáo điều tra gửi cho trưởng khoa.”
Cùng lúc đó, trong văn phòng của tòa nhà công ty mạch khoáng Norte, một nam nhân trẻ tuổi mặc sơ mi trắng đang thần sắc khẩn trương mà mở ra két sắt. Phía sau hắn, nam nhân trung niên mang mắt kính viền bạc, nhìn qua hào hoa phong nhã vẻ mặt không kiên nhẫn: “Nhanh lên, thừa dịp người của cục điều tra còn chưa có tra được trên đầu chúng ta, cầm đồ vật chạy nhanh đi!”
“Ngươi nói, Leonard chết thật sự là ngoài ý muốn sao?” -Nam nhân mặc sơ mi trắng từ két sắt lấy ra một cái rương, mở ra, trong rương tràn đầy tinh thạch màu đỏ, dưới ánh đèn chiếu xuống sáng quắc rực rỡ.
Tất cả công dân cùng xí nghiệp Liên Bang đều có chip trói định tài khoản, hệ thống chi trả điện tử bị ngân hàng trung ương giám thị, mỗi một khoản tiền nhỏ chảy về đâu đều vô cùng rõ ràng.
Số tiền lớn dù được chuyển vào tài khoản công ty hay tài khoản tư nhân đều rất dễ dàng bị ngân hàng theo dõi. Nhưng đồng tiền lén ở chợ đen đổi thành “Hồng tinh” này, dễ dàng mang theo không nói, cũng có thể tránh được ngân hàng giám sát.
Ánh mắt nam nhân đeo mắt kính tham lam mà đảo qua một cái rương hồng tinh quý giá, lạnh lùng nói: “Cái tên Leonard kia lòng tham không đáy, chết thì chết đi, còn có thể tiết kiệm cho chúng ta được không ít phiền toái! Căn cứ B73 đã không còn an toàn, về Thủ Đô Tinh trước lại nói.” Hắn từ trong tay đối phương tiếp nhận cái rương, nói: “Đừng dong dài, đi nhanh.”
Hai người một trước một sau rời khỏi tòa nhà, cưỡi xe huyền phù loại nhỏ, bay nhanh tới trạm không gian tinh cầu B73.
Trong tinh hạm Liệp Ưng, Dụ Nhiên nhìn thời gian trên đồng hồ điện tử trên tường, suy tư mà sờ sờ cằm —— phi thuyền tinh tế vận chuyển hành khách sẽ vào buổi chiều bốn giờ cất cánh, nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, người nào đó nên kẹp chặt cái đuôi chạy trốn rồi đi?
Dụ Nhiên sửa sang lại quần áo một chút, đi ra cửa tìm Joseph phu nhân.
Ánh mắt thiếu niên vốn bình tĩnh, biểu tình trên mặt ngay khoảnh khắc bước ra khỏi của lập tức thay đổi. Trên mặt cậu một bộ dáng “Bệnh nặng mới khỏi” suy yếu, trong ánh mắt cũng tràn đầy bất an.
Joseph phu nhân đang ở đại sảnh cùng Moore nói chuyện phiếm, sau khi thấy Dụ Nhiên, vội vàng quan tâm mà đã đi tới: “Nhiên Nhiên, con sao rồi? Đầu còn đau không?”
Dụ Nhiên nhỏ giọng nói: “Con ngủ một giấc, khá hơn nhiều. Hiện tại thế giới tinh thần rất ổn định, cảm ơn các ngài giúp ta.”
Joseph phu nhân cười xoa xoa đầu cậu: “Khách khí cái gì, con không có việc gì là được. Con mới vừa thức tỉnh, còn không biết kỹ xảo khống chế tinh thần lực, đợi sau khi đi Thánh Sở, lão sư sẽ dạy con thành lập lá chắn tinh thần, về sau con liền biết nên bảo hộ mình như thế nào.”
Dụ Nhiên gật gật đầu, nói: “Đúng rồi, người của cục điều tra đi rồi sao?”
Tựa hồ là nghĩ tới đám con bướm khủng bố kia xâm lấn thế giới tinh thần, sắc mặt thiếu niên không khỏi trở nên tái nhợt.
Moore hòa nhã nói: “Yên tâm, bọn họ đã đi rồi, cũng giải trừ phong tỏa căn cứ.”
Dụ Nhiên hơi hơi nhẹ nhàng thở ra, nhìn về phía Joseph phu nhân: “Chúng ta đây có thể xuất phát đi Thủ Đô Tinh sao?”
Joseph phu nhân lo lắng mà nhìn cậu: “Hiện tại liền xuất phát sao? Con muốn ở lại nghỉ ngơi một chút hay không?”
Dụ Nhiên lắc đầu: “Không cần nghỉ ngơi, con mới vừa ngủ một giấc, tinh thần đã tốt hớn rất nhiều. Hơn nữa, con lưu tại trên tinh hạm sẽ quấy rầy tướng quân bọn họ công tác đi.”
Tiếng bước chân quen thuộc tới gần, theo sát, bên tai truyền đến thanh âm lính gác tuổi trẻ trầm thấp dễ nghe: “Quấy rầy thì cũng không đến mức. Bất quá, cậu xác thật nên mau chóng đi đưa tin tới hiệp hội. Tôi phái hai người hộ tống các cậu, miễn cho trên đường xảy ra cái gì ngoài ý muốn.”
Dụ Nhiên quay đầu lại, đối diện đôi mắt thâm thúy của Lục Tắc Hiên.
Cái tên lính gác nhạy bén này, hoài nghi với cậu tựa hồ có chút giảm bớt? Ít nhất lần này không có tự mình đi theo cậu.
Phi thuyền chở Joseph phu nhân lại đây có vòng hoa của hiệp hội dẫn đường bên trên, không có người nào dám trực tiếp đắc tội hiệp hội dẫn đường. Nhưng vì phòng ngừa chuyện ngoài ý muốn, phái hai cái lính gác sức chiến đấu rất mạnh hộ tống, cũng có tình có lý.
Lục Tắc Hiên quay đầu lại nói với thủ hạ: “Hai người các ngươi bảo vệ tốt phu nhân cùng Dụ Nhiên, đưa bọn họ an toàn hộ tống đến hiệp hội dẫn đường.”
“Vâng, đội trưởng!” -Hai tên lính gác cao lớn lập tức giống như hộ pháp đứng ở một trái một phải bên cạnh Joseph phu nhân.
Joseph phu nhân không có cự tuyệt đề nghị của Lục Tắc Hiên, cười nói: “Vậy cảm ơn tướng quân.”
“Không cần cảm ơ.”
Joseph phu nhân lại chuyển lời: “Tư liệu dẫn đường ta đưa cho cậu, cậu ít nhất cũng nghiêm túc nhìn một cái, nói không chừng liền có người hợp tâm ý đâu? Liền tính ta không vội, phụ thân cậu cũng sốt ruột.”
Lục Tắc Hiên bất đắc dĩ: “…… Phụ thân bên kia tôi sẽ đi nói, sẽ không nhọc ngài lo lắng.”
Moore ở bên cạnh nhịn cười. vẻ mặt Dụ Nhiên mờ mịt, tựa hồ không nghe hiểu bọn họ đang nói cái gì.
Joseph phu nhân mang theo Dụ Nhiên rời đi tinh hạm Liệp Ưng, bước lên phi thuyền hiệp hội dẫn đường.
Bà đem Dụ Nhiên gọi vào phòng nghỉ ngồi xuống, lấy tới vài bàn điểm tâm tinh xảo, cười tủm tỉm nói: “Ăn trước chút đồ vật đi, con khẳng định đói bụng.”
Giữa trưa Dụ Nhiên ngủ một giấc khôi phục tinh thần lực, xác thật không ăn cơm trưa, bụng có chút đói. Cậu không khách khí mà lấy dao nĩa, bắt đầu ăn điểm tâm trên bàn.
Joseph phu nhân thấy bộ dáng thiếu niên cúi đầu ngoan ngoãn ăn, đáy mắt hiện lên một tia thần sắc ôn nhu từ ái: “Ăn nhiều một chút, đừng bị đói, không đủ thì trong tủ lạnh còn có.”
Dụ Nhiên tổng cảm thấy bà đem mình làm con nít mà nuôi, đáy lòng không khỏi dâng lên một tia ấm áp khó có được.
Bà vẫn là giống với trước kia, đặc biệt giữ gìn dẫn đường tuổi nhỏ.
Dụ Nhiên thực mau liền ăn xong mâm đồ ăn.
Đúng lúc này, bên tai đột nhiên vang lên máy móc âm: “Đã tới trạm không gian B73, thỉnh tất cả phi thuyền đến hạ xuống sân bay, tiếp thu kiểm tra an toàn.”
Dụ Nhiên tò mò mà nhìn ra ngoài cửa sổ, trạm không gian là nơi mỗi chiếc phi thuyền nhất định phải đi qua, mọi người cần phải ở chỗ này tiếp thu kiểm an, có tự đăng ký, quân bộ phi thuyền giống “chiến đội Liệp Ưng” chấp hành khẩn cấp nhiệm vụ như vậy có thể trực tiếp thông hành. Dẫn đường hiệp hội thuộc về dân gian tổ chức, còn không có quyền lực nhảy qua trạm không gian an kiểm.
Bên trái cách đó không xa, một con phi thuyền tinh tế vận chuyển hành đủ để cất chứa hơn một ngàn người khách đang ngừng ở nơi đó.
Chiếc phi thuyền này ngày thường hành khách không nhiều lắm, hôm nay lại phá lệ chen chúc, đám người đăng ký xếp thành một cái hàng dài. Hiển nhiên, căn cứ tao ngộ tinh thú tập kích, dân chúng hơi có chút chút điều kiện kinh tế đều muốn thoát đi địa phương không an toàn này, trên mặt mọi người tràn đầy khẩn trương sợ hãi.
Có hai cái nam nhân cao lớn một thân tây trang dẫn theo cái rương đi thông đạo vip, bên người còn đi theo không ít lính gác hộ vệ.
Dụ Nhiên thấy bọn họ, trong mắt hiện lên một tia lạnh lẽo.
Joseph phu nhân lúc này đang nhìn ngoài cửa sổ: “Thật trùng hợp a, phi thuyền vận chuyển hành khách cũng là thời gian này cất cánh, người nhiều như vậy sao?”
Dụ Nhiên giải thích nói: “Nơi này của chúng con quá hẻo lánh, mỗi tháng chỉ có một chuyến phi thuyền đi Thủ Đô Tinh tinh tế. Hôm nay người nhiều như vậy, có thể là bởi vì căn cứ gặp phải tập kích, mọi người đều cảm thấy nơi này không quá an toàn, muốn đi địa phương khác tránh một chút đi.”
Joseph phu nhân thở dài: “Cũng đúng, nơi này xác thật không an toàn. Đừng sợ, con cùng ta đi Thủ Đô Tinh thì tốt rồi.”
Đột nhiên, Dụ Nhiên tựa hồ ở trong đám người nhìn thấy một hình bóng quen thuộc, hắn kích động mà chỉ vào đối phương nói: “Kevin cũng ở bên kia, ta có thể đi chào hỏi hắn một cái sao?”
Thấy Joseph phu nhân mặt mang nghi hoặc, Dụ Nhiên theo sát giải thích: “Kevin là bằng hữu tốt nhất từ nhỏ cùng nhau lớn lên cùng con.”
Thánh Sở là quản lý dạng phong bế, Dụ Nhiên đi Thánh Sở học tập liền không thể cùng người nhà bằng hữu gặp mặt.
Nếu ở trạm không gian gặp bằng hữu tốt nhất, chào hỏi một cái cũng là nên làm. Joseph phu nhân săn sóc mà nói: “Đi thôi. Dù sao chờ trạm không gian cho đi còn muốn một đoạn thời gian, con đi theo bằng hữu con cáo biệt, cho con 10 phút có thể chứ?”
Dụ Nhiên vui vẻ mà đứng lên: “Cảm ơn phu nhân, vậy là đủ rồi!”
Joseph phu nhân nhìn về phía hai cái lính gác phía sau: “Hai người các cậu, bảo vệ tốt Nhiên Nhiên.”
“Vâng, phu nhân.”
Dụ Nhiên từ phi thuyền xuống dưới, bước nhanh đi hướng đám người, phất tay với một thiếu niên trong đám người hô: “Kevin!”
Tóc quăn thiếu niên nhìn đến phía sau mình, tựa hồ sửng sốt một chút, theo sát kích động mà đi tới phía cậu: “Dụ Nhiên? Sao cậu lại ở chỗ này?”
Dụ Nhiên nói: “Tớ cũng phải đi Thủ Đô Tinh. Đúng rồi, sau khi tốt nghiệp cậu đi làm gì? Đã lâu không gặp cậu.”
“Tớ đi theo ba mẹ tớ làm buôn bán ……”
Đám người chen chúc làm trạm không gian vốn là không lớn có vẻ có chút hỗn loạn, thanh âm chung quanh cũng thập phần ồn ào.
Hai nam nhân ăn mặc tây trang, bởi vì đi thông đạo vip cho khách quý, sắp bước lên phi thuyền tinh tế trước.
Không có người thấy được, hai xúc tua màu đỏ tinh tế như tơ lấy tốc độ tia chớp ở dưới chân mọi người bò sát. Chúng nó thực mau liền đuổi theo hai cái nam nhân kia, linh hoạt mà cuốn lấy mắt cá chân hai người, sau đó theo bọn họ thân thể nhanh chóng leo lên đến sau cổ.
Cái gáy cùng xương cổ đột nhiên truyền đến đau đớn như kim đâm, hai người chỉ cảm thấy trong đầu “Ong” một tiếng, dưới chân vừa trượt thiếu chút nữa té ngã.
Đau đớn lướt qua trong chớp mắt, hai người cũng không có nghĩ nhiều, dẫn theo cái rương nhanh chóng mà bước lên phi thuyền, đi vào khoang hạng nhất xa hoa.
Trong đám người trạm không gian, Dụ Nhiên lưu luyến không rời mà ôm Kevin một chút, nói: “Chiếu cố tốt bản thân, có cơ hội tớ lại đến xem cậu.”
Kevin phất tay với cậu: “Tốt, hẹn gặp lại Dụ Nhiên!”
Cùng bạn tốt từ biệt, Dụ Nhiên đi theo hai cái lính gác cùng nhau về tới phi thuyền.
Thấy biểu tình cậu hạ xuống, Joseph phu nhân mỉm cười an ủi nói: “Đừng lo lắng, sau khi tốt nghiệp từ Thánh Sở, con liền có thể cùng người nhà bằng hữu gặp mặt bình thường. Thánh Sở sở dĩ dùng phương thúc dạy học phong bế, cũng là vì bảo hộ các con. Rốt cuộc dẫn đường mới vừa thức tỉnh sẽ không thể khống chế tinh thần lực, thế giới tinh thần thực dễ dàng bị thương.”
Dụ Nhiên gật đầu: “Con biết rồi.”
Joseph phu nhân nói: “Chúng ta xuất phát đi, trạm không gian đã cho đi.”
Phi thuyền của hiệp hội dẫn đường có giấy thông hành tinh tế, sau khi trạm không gian cho đi, phi thuyền thực mau liền bay lên trời cao, rời đi tinh cầu B73.
Chiếc phi thuyền này tuy rằng thể tích nhỏ, nhưng tài liệu chế tạo cực kì tiên tiến, lại có kỹ thuật bước nhảy không gian nhanh nhất tinh tế, tinh cầu B73ở chòm sao Norma, khoảng cách tới Thủ Đô Tinh không tính quá xa, chỉ dùng nửa giờ, bọn họ liền đến hạ xuống trạm không gian Thủ Đô Tinh.
Mà lúc này, ở trạm không gian B73, phi thuyền khổng lồ tinh tế vận chuyển hành khách mới vừa cất cánh.
Trong phòng xép vip xa hoa, nam nhân mang mắt kính cùng nam nhân sơ mi trắng mở ra một lọ rượu vang đỏ muốn chúc mừng quá trình thoát đi thuận lợi, đột nhiên, trong não họ, giống như có một dải lụa thắt chặt bộ óc họ.
Hai người hoảng sợ mà ôm lấy đầu, muốn kêu cứu mạng, lại phát hiện dây thanh của mình tựa như là bị cắt rớt, phát không ra thanh âm.
Bên trong thế giới inh thần xuất hiện một con Cửu Vĩ Hồ thật lớn.
Chín cái đuôi hồ ly phóng lên cao, giống như ngọn lửa hừng hực thiêu đốt, tròng mắt màu đỏ của nó lạnh băng lẳng lặng nhìn xuống lâu đài dưới chân.
Tòa lâu đài kia chính là thế giới tinh thần lính gác cấp B. Nguyên bản lâu đài khổng lồ ở trước mặt Cửu Vĩ Hồ cư nhiên có vẻ vô cùng nhỏ bé. Nó nhìn tòa lâu đài kia, giống như nhìn món đồ chơi của tiểu hài tử.
Màu đỏ ngọn lửa bắt đầu điên cuồng lan tràn, trong nháy mắt, quỷ dị ngọn lửa kia giống như hồng thủy đem lâu đài hoàn toàn cắn nuốt.
Trong đầu mỗi một cây thần kinh đều như là bị ngọn lửa đốt cháy!
Đau nhức khiến người sống không bằng chết.
“A a a —— a a ——”
Tiếng thét chói tai không ngừng vang lên trong óc nam nhân, mà trong phòng lại an tĩnh đến không có bất luận thanh âm nào.
Đó là tiếng hò hét thống khổ đến từ thế giới tinh thần. Trừ bỏ chính bọn họ, không ai có thể đủ nghe được.