Chương 3

Từ khi lên bốn tuổi, Thẩm Di đã được đưa vào võ quán để bắt đầu luyện võ. Đến năm mười sáu tuổi thì nổi danh, mười tám tuổi đã bước chân vào hàng ngũ cao thủ đứng đầu. Đến năm hai mươi ba tuổi, trong thế giới của mình, cậu đã không còn tìm ra đối thủ.

Không có đối thủ xứng tầm, đối với người như Thẩm Di mà nói, lại giống như một lời nguyền.

Cho đến khi cậu mở mắt ra, đến với thế giới xa lạ này.

Thế giới này, võ công cổ xưa và cơ giáp cùng tồn tại, môn phái nhiều vô số kể, tài phiệt mọc lên như nấm, mà đứng trên đỉnh cao quyền lực, lại là các tuyển thủ chuyên nghiệp trong Liên Minh Cơ Giáp.

Ở đây, tuyển thủ chuyên nghiệp có địa vị phi phàm, cũng đại diện cho trình độ chiến đấu cao nhất của võ giả cơ giáp. Họ lấy chiến đội là đơn vị, chém gϊếŧ tranh đấu trong giải đấu do Liên Minh Cơ Giáp tổ chức, chỉ để giành lấy ngôi vị quán quân.

Ngôi vị quán quân tượng trưng cho lợi ích và vinh dự to lớn đến nhường nào, Thẩm Di không quan tâm.

Điều cậu quan tâm là, làm thế nào mới có thể khiêu chiến cao thủ của thế giới này?

Thẩm Di vừa đi vừa suy nghĩ, đột nhiên, một giai điệu du dương khiến cậu dừng bước.

Cách đó không xa, trên một sân khấu tạm bợ, một người phụ nữ mặc trang phục hí kịch màu đỏ rực đang biểu diễn. Cô ta mặc áo bào thêu hình rắn đỏ, đầu đội mũ phượng đính đầy châu báu phức tạp, ngón tay khẽ nhấc một góc tay áo, làm động tác chỉ trăng, đôi môi đỏ mọng khẽ mở, giai điệu du dương, tươi sáng và lộng lẫy từ trong miệng truyền ra.

Thẩm Di chú ý đến cánh tay cô ta lộ ra ngoài, trắng mịn như sứ, không hề có lỗ chân lông, ở các khớp nối ẩn hiện đường nét kim loại. Cái trán dưới mũ phượng cũng có thể nhìn thấy một số dấu vết của đường nét.

Đây là một cyborg*.

(*)Cyborg chính là khái niệm dùng để chỉ những sinh vật tồn tại ở cả hai phần bao gồm phần sinh học chính là phần người và phân nhân tạo tức là phần máy.

Dưới sân khấu, vài thanh niên xỏ khuyên môi, chống ô, say sưa lắng nghe.

Có lẽ nhận thấy ánh mắt dò xét, nữ diễn viên hí kịch trên sân khấu nhìn về phía thiếu niên, nháy mắt một cái, đôi mắt quyến rũ như tơ phóng tới.

Ánh mắt Thẩm Di lướt qua cơ thể đối phương.

Không biết độ cứng của khớp nối cơ khí như thế nào, cậu không hiểu rõ về phương thức chiến đấu của thế giới này, có lẽ cơ thể của cyborg sẽ có vũ khí ẩn giấu khác. Để đề phòng, nên tấn công chi trên trước, sau đó dùng đòn đá chặn tấn công vào khớp để nhanh chóng khiến đối phương mất thăng bằng, cuối cùng dùng đao chém chết.

Nữ diễn viên hí kịch trên sân khấu bắt gặp ánh mắt dò xét của Thẩm Di, nụ cười trên mặt không khỏi cứng đờ.

Thiếu niên này... cho người ta cảm giác, thật nguy hiểm.

Thẩm Di thu hồi ánh mắt.

Đây quả thực là một thế giới đẹp đẽ, đèn neon, đèn laser, những tòa nhà cao tầng mang đậm nét cổ điển, những võ giả đeo đao mặc cơ giáp...

Còn có cao thủ khắp nơi.