Tinh cầu Tháp Mạc nằm ở khu vực rìa biên giới của tinh vực Liên Bang, là một quả tinh cầu hoang phế mà ai ai cũng biết, tuy nói là nhân loại có thể tồn tại ở trên bề mặt, nhưng tinh cầu này cũng không có nguồn nước, không có đồ ăn, trong không khí còn tràn ngập khí độc, so với hoàn cảnh dơ dáy bẩn thỉu ở tinh cầu phế thải thì còn không bằng, ngay cả Trùng tộc cũng không cảm thấy có hứng thú với nơi này.
Ai cũng không ngờ dưới lòng đất ngầm của tinh cầu Tháp Mạc lại là một thế giới hoàn toàn khác. Sau khi thâm nhập vào lòng đất, ta sẽ lập tức nhìn thấy một cảnh tượng giống hệt như một vòm hang động rộng lớn, nhưng chẳng qua nó cũng có rất nhiều điểm bất đồng; nhóm thực vật mang sắc tím không cần dựa vào ánh sáng mặt trời cũng có thể cung cấp nguồn dưỡng khí dồi dào, những bông hoa nhỏ trắng tinh đang nở rộ, trên vách đá phủ kín tinh thể đá quý màu lam trong suốt sáng lấp lánh, tản ra ánh huỳnh quang nhàn nhạt, cũng chiếu sáng khoảng không gian tối đen như mực ở dưới lòng đất.
Bên ngoài là cái nóng cháy thiêu đốt, dưới lòng đất lại là nhiệt độ dễ chịu cho con người, bên cạnh còn có một cái hồ lớn không rõ hình dạng, mặt nước màu xanh băng cực kỳ thanh tịnh, thậm chí bên trong còn có cả một hệ sinh thái cá bơi tôm nhỏ.
Ngu Thư Ninh ngồi ở bên hồ, cái đuôi màu trắng bạc rũ ở trong nước, tùy ý lắc lư khuấy động mặt hồ. Trên đầu cậu mang vương miện trân châu do Ân Vô Vọng làm, từ xa nhìn lại thật giống như một loài thủy yêu muốn câu đi linh hồn của người khác, có lúc lại tựa như một loài tinh linh nơi tiên cảnh xa xôi.
Trên đường tới đây, có vài lúc bọn họ gặp phải Trùng tộc, đều là người đàn ông điều khiển cơ giáp ra ngoài chiến đấu, đánh đuổi hết bọn chúng đi.
Ngu Thư Ninh lại ở trong phòng điều khiển bắn lén. Thị lực của cậu vốn ưu việt, có thể nhìn thấy Trùng tộc từ khoảng cách rất xa, còn có thể dùng tinh thần lực làm cho Trùng tộc nội chiến. Dưới sự phối hợp của hai người, bọn họ có thể nói là dễ dàng đi tới tinh cầu Tháp Mạc.
Ân Vô Vọng ở bên cạnh sửa sang cơ giáp, hình như còn đang cải tiến với nâng cấp gì đó, Ngu Thư Ninh liền ngồi ở bên hồ xem thiết bị đầu cuối.
Nơi này mặc dù là dưới lòng đất, nhưng thần kỳ là lại có tín hiệu. Không thể không nói bên khối truyền thông và báo chí của Liên Bang làm việc rất không tệ, cho dù là xa xôi tận biên cảnh cũng có thể thu được tất cả tin tức mới nhất trong nháy mắt.
Ví dụ như chuyện đội quân Đông bộ gặp phải trận phục kích của Trùng tộc, có một bộ phận Trùng tộc đã len lỏi vào quân đội, nhưng thượng tướng Thịnh Minh đã rất nhanh ra lệnh triệu tập nhân mã, ngăn chặn đại quân Trùng tộc ở phòng tuyến biên giới, tình hình chiến dịch ở trận này tranh đấu cực kỳ thảm thiết, nhân loại cùng với Trùng tộc đều phải chịu thương vong nặng nề, hơn nữa thượng tướng Thịnh Minh còn bị thương.
Còn có quân phản loạn cùng với đội quân Tây bộ đang chiến đấu đến lưỡng bại câu thương*, bởi vì biên cảnh báo nguy, hai phe hiện tại đang nghị hòa, quyết định trước tiên nhất trí đối ngoại, lấy việc bảo hộ sự tồn tục của nhân loại làm trọng yếu.
(*lưỡng bại câu thương: cả hai bên cùng phải chịu tổn thất.)
Tiểu nhân ngư lúc mới nhìn thấy cảnh tượng tựa như mộng ảo ở dưới lòng đất của tinh cầu Tháp Mạc đã kinh ngạc đến mức miệng cũng không khép lại được. Bên ngoài là địa ngục, bên trong là thiên đường, vậy mà cả hai điều ấy lại đang cùng tồn tại trong một không gian rộng lớn này đây, đúng thật là vũ trụ quỷ phủ thần công*.
(*quỷ phủ thần công: chế tác tài tình, sắc sảo, điêu luyện.)
Cơ thể của Ngu Thư Ninh thích ứng cực kỳ tốt với nơi này. Nhân ngư vốn dĩ nên sinh sống ở nơi đáy biển sâu thẳm âm u không thấy ánh sáng, và trong gen của Ngu Thư Ninh cũng không có tính hướng sáng, bất quá Ngu Thư Ninh tốt xấu gì cũng đã có mười mấy năm làm nhân loại, ở chỗ này chờ một thời gian ngắn còn được, nhưng ở lâu thì không thể chịu nổi, cũng may là Ân Vô Vọng chỉ tới nơi này để lấy nguồn năng lượng thôi.
Để phi thuyền di chuyển, cơ giáp vận hành thì đều cần có nguồn năng lượng. Trước đó Ân Vô Vọng đã mua một ít ở tinh cầu Pamela, nhưng thứ này không cần ngại lấy quá nhiều, bởi vì về sau nếu như bọn họ muốn đi chu du khắp nơi, có càng nhiều nguồn năng lượng thì càng tốt.
Những khối tinh thạch màu lam xinh đẹp kia chính là một loại đá năng lượng, hơn nữa còn là đá năng lượng cấp S quý hiếm nhất, chỉ cần một khối nhỏ thôi là đã có thể dùng trong một khoảng thời gian rất dài, giá cả thì trên trời, số lượng thì khan hiếm, vậy mà dưới lòng đất này lại có lượng tài nguyên khoáng sản dồi dào đến vậy.