Chương 4: [ Thế Giới 1] Thiếu Gia Giả Trong Tiểu Thuyết Vườn Trường

Nguyên chủ Lâm Ngôn này là cao tam văn khoa sinh ban (33), Kim Minh cao trung bất đồng với bình thường cao trung, hai mươi ban đứng đầu là ban khoa học tự nhiên, mười ba ban sau là ban văn khoa, ấn toàn khôí xếp hạng theo thứ tự cấp bật mà phân ban.

Ban ( 33 ) chính là nơi tập trung học sinh yếu kém , thời gian trên lớp qua đi,tiếp theo là khoá học thể dục, ban ( 33 ) thanh ầm ĩ, các học sinh đầu tóc đủ màu, ăn mặc quần áo quái dị,tiết thể dục giữa giờ với các tiết học khác cũng không khác nhau là mấy.

Ngẫu nhiên có lão sư từ hành lang đi ngang qua, thấy một màn này sôi nổi nhíu mày, đáy mắt tràn ngập chán ghét.

Lâm Ngôn nhận được tin tức, là Mã ca lúc trước kêu hắn chạy nhanh tới rừng cây nhỏ tập hợp.

Rừng cây nhỏ ở vào trong nhà sân vận động bên cạnh, thời điểm Lâm Ngôn vội vàng đuổi tới, ba người khác đã đến đông đủ, đang ở nói chuyện. Hắn cái gì cũng chưa nghe thấy, chỉ có thể cẩn thận mà đi hỏi mặt mụn nam sinh cái thoạt nhìn dễ nói chuyện chút

Mặt mụn nam sinh kêu Trần Lãng, khoa học tự nhiên ban (20), nam sinh đi cùng Mã ca tên là Trương Nhất Minh hai người vẫn là học cùng một ban, khó trách ba người tới nhanh như vậy, thấy hắn hỏi, Trần Lãng nói: “Chu ca bọn họ trong ban có khoá bóng rổ, đang làm kiểm tra tại nhà sân vận động, nhiệm vụ của chúng ta chính là làm ai kia không thể đi học.”

Ai kia là chỉ ‘ Kỷ Vọng ’.

Chu ca chính là người đứng sau xem bọn họ là pháo hôi sai sử Nghe nói Chu ca và Kỷ Vọng học cùng một ban. Trần Lãng: “Đừng trách ta không cùng ngươi nói a, nhiệm vụ lần này không phải Chu ca giao đâu, là Mã ca tự chủ trương để lấy lòng Chu ca,nếu Chu ca vui vẻ đến lúc đó chúng ta liền có tiền thưởng, nhưng nếu như có sai sót thì 1 phân tiền cũng không có a, về sau có chuyện tốt Chu ca cũng sẽ không tìm chúng ta.....

Đây là chúng ta nắm bắt trước cơ hội,nếu ngươi còn lề mề như lần trước,lần sau sẽ không mang theo ngươi.”

Thoáng thấy Mã ca cùng Trương Nhất Minh như có như không nhìn lại đây, Lâm Ngôn trong lòng hiểu rõ, làm như căng thẳng nói: “Đừng đừng đừng, đừng không cho ta theo, ta biết ta xuất lực ít, các ngươi ăn thịt, có thể cho ta uống ngụm canh là được.”

Trần Lãng nháy mắt lộ ra ý cười, cùng bên kia hai cái nam sinh liếc nhau, nói: “Vậy xem lần biểu hiện này của ngươi, ta cũng không cùng ngươi cất giấu mà chỉ cho ngươi con đường sáng a, kế hoạch lần này của chúng ta có chút nguy hiểm, ngươi đến lúc đó phải nhanh hẹn chút, đừng trốn phía sau chúng ta.”

“Được, ta đều nghe mọi người sắp xếp.” Nói xong Trần Lãng chủ động dẫn hắn đến chỗ Mã ca cùng Trương Nhất Minh, vừa đi đến Lâm Ngôn liền ngửi được vị thuốc lá thấp kém cực nồng từ trên hai người bọn họ, làm Lâm Ngôn không khỏi thả chậm hô hấp.

Thật xú.

Vừa rồi hắn phản ứng rất hợp tâm ý của bọn họ, Mã ca khó được có kiên nhẫn, hướng hắn lặp lại một lần kế hoạch: “Lúc này thời gian thể dục giữa giờ còn chưa kết thúc, giáo viên đều ở sân thể dục, chúng ta lẻn vào phòng thay quần áo,tìm được quần áo cũng giày của Kỷ Vọng làm chút chuyện, cần thiết có hai người trông chừng, hai người đi vào hành động, ai đi vào đây?”

Hắn ánh mắt như có như không rơi xuống người Lâm Ngôn. Lâm Ngôn nhưng cũng hiểu ra mấy người này tham lam như vậy vì cái gì muốn kêu hắn đến để phân một chén canh.

Thì ra là muốn cho hắn đi vào trong a.

Lần trước ở tòa nhà thực nghiệm, trời tối đen, bốn bề vắng lặng nên khi Kỷ Vọng bước vào liền giống như bắt ba ba trong rọ tính nguy hiểm khá thấp. Nhưng hôm nay không giống vậy, hôm nay là ban ngày lại ở sân vận động còn có giáo viên trực ban, khả năng bị phát hiện rất cao.

Làm chuyện xấu là một việc, còn khi bị phát hiện sẽ phải nghe thuyết giáo còn bị mời phụ huynh đó lại là một việc khác. Loại thời điểm này thì tiểu lâu la không cha không mẹ như Lâm Ngôn là thích hợp lấy ra làm lá chắn nhất. Mã ca nghĩ đến lần hành động trước của, sợ hắn sẽ lm hư việc vì thế lại an bài đứa gan lớn chút Trương Nhất Minh cùng hắn đi vào vừa làm trợ thủ cũng vừa làm giám thị hắn.

Sợ Lâm Ngôn lâm trận bỏ chạy.



Ngắn ngủn vài giây, Lâm Ngôn đã nhìn rõ vấn đề, Mã ca an bài cũng rất hợp ý hắn, hắn gật đầu: “Mã ca, ta đi thôi!”

“Ngươi được không?”

“Để ta thử xem, lần trước đều do ta kéo chân mọi người, lần này ta cũng nên chứng minh một chút thực lực đi.” Lâm Ngôn nói. Mã ca vừa lòng, hướng Trương Nhất Minh gật gật đầu, Trương Nhất Minh lập tức từ trong quần áo lấy ra hai cái đồ vật, thần thần bí bí đưa cho Lâm Ngôn một cái. “Cầm,” hắn ngữ khí căng chặt, “Cẩn thận một chút, đừng để người khác phát hiện.”

Lâm Ngôn khóe mắt run rẩy, vô ngữ nhìn cái kéo nhỏ trên tay

. …… Còn mẹ nó là kéo nhỏ dùng để cắt giấy.

Thật là dùng để cắt giấy vệ sinh còn không đứt nữa.

Đi ở cuối cùng Trần Lãng tựa hồ nhìn ra suy nghĩ của hắn, nhỏ giọng giải thích hai câu: “Hôm nay việc này là nhất thời nghĩ ra, Mã ca vốn dĩ dự định đi mua cái tốt hơn nhưng ngươi thấy đó,không có thời gian a……”

Đã hiểu.

Vị Mã ca này là không muốn bỏ ra một mao tiền nào đây mà.

Lâm Ngôn trên mặt làm ra cảm kích cười: “Ta hiểu, đây đều là Mã ca đối ta tín nhiệm.”

Trần Lãng thở phào nhẹ nhõm, không cần phải nhiều lời nữa, mang theo hắn đuổi kịp Mã ca cùng Trương Nhất Minh nện bước.

Trong nhà sân vận động được bật điều hoà ổn định là 24°, khí lạnh phả vào mặt, ánh đèn sáng tỏ, trên sàn nhà bằng gỗ vứt những thứ linh tinh như bình nước, khăn lông, bóng rổ cùng với những dụng cụ thể thao khác, trong không khí nồng nặc mùi hỗn tạp.

Lâm Ngôn bị huân đến có chút choáng váng đầu, Mã ca cũng chau mày, trong miệng không kiên nhẫn lẩm bẩm câu: “Cmn, đàn Alpha này……”

Trần lãng cùng Trương Nhất Minh cũng khó chịu đỡ vách tường.

Có ý gì?

Alpha?

Dưới đáy lòng nhanh chóng tìm tòi tin tức liên quan,Lâm Ngôn nhớ tới đây là cái abo thế giới, lúc trước tại tiếp thu nhiệm vụ hắn liền được phổ cập tri thức, Alpha tin tức tố ở thế giới này là vũ khí cực kỳ có tính công kích, đối Omega, beta đều có tác dụng kinh hãi, Omega, beta nào không cảm nhận được Alpha tin tức tố thì bị xem là người khuyết tật. Kỷ Vọng là Alpha, tự nhiên ở phòng thay đồ dành cho Alpha, cũng chính là nơi dày đặc Alpha tin tức tố trong toàn trường.

Mấy người bọn họ đều là beta, vẫn là beta tầng chót nhất của trường học, một khi hít vào quá nhiều Alpha tin tức tố, thân thể sẽ sinh ra phản ứng ghê tởm, choáng váng, nôn mửa. Lại nghiêm trọng chút khả năng sẽ trực tiếp lên cơn sốc.



Nên đây cũng là nguyên nhân chủ yếu vì sao Mã ca kêu hắn đi làm. Nghi hoặc cuối cùng cũng được giải đáp, Lâm Ngôn giả bộ khó chịu, đi ở cuối đội ngũ.

Đi trên hành lang đến phòng thay đồ có máy lọc không khi đang hoạt động làm tin tức tố tan đi rất nhiều, áp lực được giảm Mã ca lên tinh thần, thúc giục bọn họ: “Đều chạy nhanh, tốc chiến tốc thắng!”

Phía sau lưng bị đột nhiên đẩy, Lâm Ngôn không kịp phòng ngừa bị đẩy đến đằng trước, hắn quay đầu lại, chỉ nhìn thấy Trần Lãng chột dạ, không dám cùng hắn đối diện mặt.

Trương Nhất Minh đi theo hắn phía sau, Mã ca cùng Trần Lãng đã, đứng ở tại chỗ trông chừng.

Hai bên hành lang phòng thay đồ được phân biệt theo từng ban mỗi năm ban sẽ sài chung một gian phòng. “Ngươi đi đâu vậy?”

Trương Nhất Minh bỗng nhiên gọi lại hắn, “ qua đây!” Lâm Ngôn lập tức xoay người, ngữ khí thập phần suy yếu nói: “…… Thực xin lỗi Trương ca, ta còn có chút choáng.”

Trương Nhất Minh không nghi ngờ, nhanh chóng đẩy ra cửa phòng. Máy lọc không khi trong phòng thay đồ càng tiên tiến, lọc khí thật nhanh, hương vị không sặc người như trên hành lang, hắn đi vào xem thẻ tên trên tủ đựng đồ ,

Lâm Ngôn theo sát sau đó, ánh mắt xẹt qua thẻ tên - cao tam ( 11-15 ban ) Alpha phòng thay đồ.

Phòng thay đồ bố cục thực bình thường, tủ đồ được thẳng sát vào tường góc bên phải tủ thì dán tên học sinh và số ban

Cao tam ( 11 ) ban Lý Văn Tú

Cao tam ( 12 ) ban Tề Quảng

……

Cao tam ( 14 ) ban Lưu Việt Duy

……

Cao tam ( 14 ) ban Kỷ Vọng “Tìm được rồi,” Trương Nhất Minh thở phào một hơi, mở ra tủ quần áo ,lại nhắc nhở một lần Lâm Ngôn: “Trong chốc lát hai ta phân công, đem áo Kỷ Vọng cắt, ta cắt cái áo hắn thường mặc, ngươi cắt cái dự phòng đi, đừng động vào quần cùng giày.” Hắn vừa nói vừa kéo tủ ra, sau đó giọng đột nhiên im bặt.

Phòng thay quần áo ánh đèn sáng tỏ, hai bộ đồ trong tủ của Kỷ Vọng lúc này rậm rạp bò đầy sâu lông đang mấp máy, còn có con sên bò trên thường phục của Kỷ Vọng bị ánh sáng bất ngờ lm hoảng sợ mà vặn vẹo thân thể phun ra mùi ra mùi tanh hôi. ( tui cũng sợ mấy con này lắm,huhu)

“Chi chi”

“Kỉ kỉ”

Chúng nó thét chói tai.