Chương 39: Mạt thế (13)



Chapter 39: Mạt thế (13)


Sừng heo này nhìn qua trắng bóng như ngọc, xúc cảm giống như chim trả, còn tự mang công năng như lãnh khí, mà đầu nhọn cũng phi thường bén nhọn, chém sắt như chém bùn, nếu người không biết thật cũng tưởng sừng tê giác →_→

Cái sừng như vậy mọc ở trên thân một con heo thật đúng là lãng phí a, vừa nghĩ như vậy, Lê Thanh vừa dùng cái sừng heo này đem cắt thịt heo (…… ).

Vốn đang nghĩ đến bắt cá, bất quá hiện tại đống thịt heo này cũng đủ ăn một tháng, mấy người cũng sẽ không tiếp tục lãng phí đám động thực vật quý hiếm này.

Đem thịt heo bỏ vào ngăn có tác dụng giữ tươi trong không gian, Lê Thanh liền đem laptop đã sạc đầy pin ra chơi game offline, ở trong mạt thế như vậy mà nhàn nhã ngoạn trò chơi, thật sự là rất hưởng thụ XD

Lý Tiểu Hồng ở bên cạnh dùng sức hướng Lê Thanh mà đá lông nheo nửa ngày, cũng không thấy nàng kia phát thiện mà đem máy tính cấp cho mình ngoạn một chút, cuối cùng Lý Tiểu Hồng vẫn là tiến lên, ra vẻ cầu xin mà nói:

” « Đại hiệp đũa » tỷ tỷ, « đại hiệp đũa » đại nhân…… Tiểu Phương tỷ tỷ, Phương Phương tỷ tỷ, Lê Lê tỷ, cho ta ngoạn một chút thôi.”

Nói đến thì, Lý Tiểu Hồng cũng là một học sinh trung học, tuy rằng chưa phải là thiếu nữ nghiện net [1], nhưng là sự lệ thuộc vào máy tính vẫn rất mạnh, trước đó không thấy máy tính liền hoàn hảo, hiện tại vừa thấy đến máy tính liền kiềm chế không được.

*[1] nghiện net. Nguyên tác: võng ẩn (网瘾). Nghiện internet.

Lê Thanh lần đầu bị người khép nép mà cầu xin như vậy, nàng cắn chặt răng, nghĩ thầm rằng trong máy tính của mình còn có trò chơi song đấu, liền gật đầu nói: “Được rồi.”

Vì thế chờ Lạc Dao làm tốt đồ ăn đi ra, liền nhìn đến hai người đang ngoạn « song nhân q bản phao phao đường » [2].

*[2] song nhân q bản phao phao đường (双人 q 版泡泡堂). Một trò chơi song đấu, nhiệm vụ chính là đặt bom để hạ gục đối thủ. Bản Việt hóa từ VNG cho game Crazy Arcade của Nexon là 'Bom nước' (Boom).

Lạc Dao: “…… Các ngươi còn là học sinh tiểu học sao! !”

Hai người ngửi được mùi đồ ăn, đều đem máy tính ném qua một bên, tiến đến trước mặt Lạc Dao, hai mắt hau háu nhìn đến thịt heo trong đĩa.

Lạc Dao lắc lắc đuôi ngựa, đem đĩa đặt ở trên bàn, không hờn giận nói: “Lúc ta tân tân khổ khổ nấu cơm, các ngươi cư nhiên chỉ biết ngoạn trò chơi, thật sự là rất quá đáng!”

“Phi thường thực xin lỗi!” Lê Thanh thành khẩn giải thích: “Muốn ta làm cái gì đều có thể, phiền ngươi cho ta ăn thịt.”

Lý Tiểu Hồng cũng không tiết tháo mà nói: “Kêu Phương Phương tỷ làm cái gì đều có thể, cho ta ăn thịt đi.”

“Ngươi người này!” Lê Thanh tức giận mà cho Lý Tiểu Hồng một cái cốc đầu.

Sau khi hai người đau khổ cầu xin, Lạc Dao rốt cục cũng mở lòng từ bi mà cho phép các nàng ăn cơm, ba người liền cùng nhau động đũa.

Lê Thanh cắn một ngụm thịt, nước mắt thiếu chút nữa liền từ trong mắt chảy ra, ôm mặt hạnh phúc mà nói:

“Thật sự là rất hạnh phúc……”

Thịt này không biết có phải là do hấp thu linh khí trong không gian hay không, ăn vào miệng cư nhiên liền lập tức tan ra, thập phần mỹ vị. Khiến Lê Thanh đã vài ngày cũng chưa ăn chút gì, liền cảm giác chính mình nhất thời được trọng sinh.

“Ta cảm thấy chính mình quả thực có thể ăn được cả một cái đầu heo!” Lý Tiểu Hồng kích động mà nói.

“Được rồi.” Lạc Dao so với các nàng vẫn có điểm tốt hơn, đã sớm ăn xong rồi, “Đúng rồi, tiểu Hồng, trước đó, ở trên xe ngươi đã nói tên thật của ngươi không phải tên này……”

Cả thân mình Lý Tiểu Hồng cứng đờ, đem bát cơm phóng tới trên bàn, giận dữ nói: “Đúng vậy, kỳ thật đây cũng không phải tên thật của ta, ta trước đó lo lắng các ngươi là người xấu, cho nên liền nói ra bút danh bình thường mà ta vẫn dùng để sáng tác.”

Lê Thanh: “……” Vừa định nói ba mẹ của ngươi có lẽ không có gu thưởng thức cái đẹp, không nghĩ tới là bản thân ngươi có gu thưởng thức thô tục như vậy ! ! Bút danh này là đi viết nông thôn văn học sao ! !

“Không nghĩ tới tiểu Hồng ngươi trước kia còn có viết văn a.” Lạc Dao có chút cảm thấy hứng thú hỏi: “Đã viết những gì rồi ?”

Lê Thanh nhận thấy, Lý Tiểu Hồng là học sinh cấp hai nên nhất định đều là viết vườn trường Mary Sue, đại loại《 băng sơn giáo thảo luyến thượng ngã 》《hỏa bạo cao phú suất ái thượng ngã 》《thanh lãnh giáo hoa đan luyến ngã 》《đặc công trọng sinh giáo viên phao suất ca 》hẳn là loại văn như vậy →_→ khoan đã nào, hai bản sau cùng hình như là có chút không đúng nha ! ! [3]

*[3] băng sơn giáo thảo luyến thượng ngã (冰山校草恋上我): hot boy lạnh lùng đã yêu ta

hỏa bạo cao phú suất ái thượng ngã (火爆高富帅爱上我): đại thiếu gia bá đạo đã yêu ta.

thanh lãnh giáo hoa đan luyến ngã (清冷校花单恋我): hot girl ngây thơ lạnh lùng yêu đơn phương ta.

đặc công trọng sinh giáo viên phao suất ca (特工重生校园泡帅哥): đặc công trọng sinh thành thầy giáo hot boy.

Lý Tiểu Hồng có chút ngượng ngùng nói: “Ta cũng không biết có nên nói ra hay không……”

“Không quan hệ.” Lạc Dao mỉm cười nói: “Chúng ta sẽ không chê cười ngươi.” Thật ra những gì Lạc Dao đoán cùng Lê Thanh không sai biệt lắm, bất quá bởi vì trang web xem văn bất đồng, Lạc Dao cảm thấy được Lý Tiểu Hồng viết đại khái là 'thanh xuân đau đớn văn', đại loại là 《vĩnh viễn bất hội vong kí na cá hạ thiên 》《tại học giáo đích thao trường thượng 》《hữu cá nhân tằng kinh 》《bị ngã bàn tấu liễu nhất đốn 》…… [4]

Không, mấy cái tựa đề này lại càng không thích hợp ! !

*[4] vĩnh viễn bất hội vong kí na cá hạ thiên (永远不会忘记那个夏天) : vĩnh viễn cũng không quên mùa hè năm đó.

tại học giáo đích thao trường thượng ( 在学校的操场上): trên sân thể dục .

hữu cá nhân tằng kinh 有个人曾经: đã từng có một người.

bị ngã bàn tấu liễu nhất đốn被我胖揍了一顿: bị ta đẩy ngã.

Lạc Dao trong vô thức hình như đã đem 4 cái tựa … (?) ( Editor )

Lý Tiểu Hồng nói: “Kỳ thật ta cũng chỉ viết một chút « nữ cường văn » mà thôi, bất quá cảm thấy trên mạng đều là một đống huyền huyễn trạch đấu, ta liền lập chí muốn viết những gì khác với bọn họ, vì thế ta liền viết một quyển đặc công trọng sinh đến nông thôn, ngày đầu tiên trọng sinh liền một hơi gϊếŧ ba mươi đầu heo cùng hơn mười đầu ngưu, khiến toàn bộ mọi người trong thôn vạn phần khϊếp sợ, sau đó được bầu làm bí thư chi bộ với số phiếu bầu tuyệt đối, cuối cùng cưới vợ, trở thành cao phú suất.”

“Ta tốt xấu cũng đã viết một trăm vạn chữ a, cư nhiên không ai xem.” Lý Tiểu Hồng thập phần thất bại, ” Đề tài này rõ ràng là rất mới mẻ mà.”

Đây làm sao lại là mới mẻ a! ! Này rõ ràng là tìm kiếm cái lạ, quả nhiên ngươi lấy bút danh này là đúng rồi ! Giúp độc giả thành công né tránh _(:з)∠)_

Lạc Dao thấp giọng nói: “Quả nhiên vẫn còn rất trẻ trâu.”

Lê Thanh: “…… Chúng ta nói sang chuyện khác đi, tỷ như nói tên thật của ngươi ?”

Lý Tiểu Hồng liền ngẩng đầu, ấp úng nói: “Hảo, được rồi. Kỳ thật tên thật của ta là….. Hiên viên ngân hà.”

Lạc Dao trái lương tâm mà khen: “Thật sự là tên hay a. Phi thường khí phách.”

Lê Thanh: “Ha ha ha ha ha ha ta vẫn nên gọi ngươi là tiểu Hồng đi.”

Lý Tiểu Hồng giận dữ nói: “Cho nên nói, gọi ta bằng tên tiếng Anh mới đúng ! !”

Sau khi cơm nước xong xuôi, mọi người ăn chơi hưởng lạc suốt mấy ngày, kết quả, người của an toàn khu lại bức các nàng đi ra ngoài làm việc →_→

Dù sao, thật vất vả mới có hai dị năng giả, cư nhiên mỗi ngày đều lưu lại ở nhà ngủ ngon! ! Cũng quá lãng phí tài nguyên đi.

Mấy ngày nay Lê Thanh đem tất cả tinh hạch đều cho Lý Tiểu Hồng cùng Lạc Dao, thành công khiến dị năng của các nàng thăng cấp không ít.

Mấy người vài lần đi ra ngoài làm nhiệm vụ cho an toàn khu, mỗi lần đều là lông tóc không tổn hao gì, cũng mang về đến không ít chiến lợi phẩm, dần dần thanh danh đã lan rộng khắp an toàn khu.

Tất cả mọi người biết có một đội dị năng giả gọi là 'tinh hà ', bên trong có một người có thể sử dụng lôi điện đốt cháy một đám lớn xác sống- một nữ dị năng giả thuộc lôi hệ, còn có một người dùng vô số hỏa cầu đốt nướng xác sống, uy lực có thể so với dị năng giả Cao Soái. Cuối cùng, chính là có một lão mụ tử biết nấu cơm.

Lê Thanh: ” Không thể nào, ta mới không phải lão mụ tử nấu cơm ! !”

Lạc Dao cười lạnh, “Nấu cơm chính là ta, ý của ngươi là ta là lão mụ tử sao ?”

Lê Thanh vội nói: “Không không không…… Ngươi chính là đội trưởng của chúng ta, như thế nào lại xem như là lão mụ tử được…… Được rồi, ta là lão mụ tử.”

Lê Thanh quả thực là thất bại a, rõ ràng đã đem độ hảo cảm của Lạc Dao tăng lên đến 99, cư nhiên cảm giác hai người ở chung vẫn là bộ dáng trước kia.

“Các ngươi đừng ồn ào.” Lý Tiểu Hồng gϊếŧ nhiều xác sống như vậy, cũng so với trước kia thành thục không ít, nàng chống đầu nói: “Cấp bậc nhiệm vụ hiện tại là cao nhất, cấp S, nghe nói là muốn chúng ta đi bảo hộ một đám người quay về S thị lấy tư liệu cơ mật, phần thưởng là rất nhiều điểm tích lũy.”

“Không quan hệ đi.” Lê Thanh nói: “Dù sao chúng ta là từ S thị tới, nơi đó chúng ta rất quen thuộc.”

“Trọng điểm không phải chỗ này.” Lý Tiểu Hồng nói: “Trọng điểm là, đối tượng phải bảo vệ là Lãnh Ngạo Tuyết tỷ tỷ, cùng nhau tiếp nhận nhiệm vụ này còn có Cao Soái ca ca.”

“Eh……” Lê Thanh nói: “Vậy nhận đi.” Nếu là đề cập đến nữ phối cùng nam chủ, đây đại khái hẳn là đầu mối đi.

Lạc Dao ánh mắt lạnh lùng, “Ngươi đây không phải là đối Lãnh Ngạo Tuyết kia có ý a?”

“Mới không phải a! !” Lê Thanh phản bác nói: “Ta chính là dị tính luyến.”

Lý Tiểu Hồng: “…… ! ! ?”

Lạc Dao: “……”

Lý Tiểu Hồng: “……”

Lạc Dao: “…………”

“Các ngươi vì cái gì lại dùng loại ánh mắt này nhìn ta?” Lê Thanh nói: “Chẳng lẽ ta không giống dị tính luyến sao ?”

“Ngươi là dị tính luyến, thế giới này cũng sẽ không có bách hợp cùng đam mỹ.” Lý Tiểu Hồng nói.

“Ngươi cùng lắm là nữ sinh cấp 2 ! Mới không có tư cách nói ta!”

Lý Tiểu Hồng nhẹ giọng nói thầm nói: “Thật sự là một kẻ ngốc vô tri a.”

“Tốt lắm, ngươi đã đối nàng không có ý gì, vậy nhận nhiệm vụ này đi.” Lạc Dao mỉm cười sờ sờ tóc của Lê Thanh.

******

Rất nhanh, ngày làm nhiệm vụ cũng đã đến, nói đến thì nhà của Lãnh Ngạo Tuyết thật đúng là rất có bối cảnh, lại đến trên một chiếc siêu xe.

Lãnh Ngạo Tuyết hiện tại nhìn qua cùng trước đó cũng không có gì khác, chính là sắc mặt có chút trắng bệch, nàng mặc một thân trang phục leo núi ngắn gọn, diện vô biểu tình mà đứng ở trước xe.

Bên cạnh Lãnh Ngạo Tuyết cư nhiên có Vương Minh Minh đang đứng, Vương Minh Minh bây giờ một bộ tra nam đường làm quan rộng mở, cư nhiên còn mang kính râm, Lê Thanh còn tưởng rằng hắn đã sớm bị Lãnh Ngạo Tuyết gϊếŧ chết, không nghĩ đến cư nhiên còn sống đến hiện tại.

Bên cạnh Vương Minh Minh còn có một mỹ thiếu niên mảnh khảnh, dung mạo của hắn cùng Lãnh Ngạo Tuyết có vài phần tương tự, phi thường xinh đẹp, đang có chút bẽn lẽn mà tránh ở phía sau Vương Minh Minh.

Đúng vậy, hắn chính là tình nhân của Vương Minh Minh, kẻ gọi là Bạch Liên Hoa _(:з)∠)_

Mấy người bọn Lê Thanh cùng Lãnh Ngạo Tuyết đánh cái tiếp đón, Lãnh Ngạo Tuyết đả khởi tinh thần lộ ra một nụ cười, xem ra bộ dáng của nàng gần đây có vẻ không tốt.

Chỉ chốc lát sau nam chủ cũng đến đây, lúc này hắn chỉ mang theo một tiểu đệ, chính là Lệ Quân →_→

“Thật sự là duyên phận a.” Cao Soái kinh hỉ nhìn Lê Thanh, “Tiểu Phương, không nghĩ tới cư nhiên lại gặp ngươi ở đây.”

Lê Thanh có lệ mà cười vài tiếng, “Đúng vậy a, ha ha ha ha, thực khéo a.”

“Mục tiêu chính là S thị, ngoại ô, chỗ xxx đúng không.” Cao Soái lại mở ra bản đồ nhìn nhìn, sau đó đối mọi người nói: “Lên xe đi.”

Ghế trên chiếc xe này so với chiếc xe lúc trước nhiều hơn rất nhiều, Cao Soái cùng Lệ Quân ngồi ở hàng ghế thứ nhất; Lê Thanh, Lạc Dao và Lý Tiểu Hồng ngồi ở hàng ghế thứ hai, mà Lãnh Ngạo Tuyết ngồi ở hàng ghế cuối cùng bên cửa sổ, 'đại gia' Vương Minh Minh thì ngồi ở dãy giữa, Bạch Liên Hoa cùng hắn một bộ thập phần thân mật.

Lý Tiểu Hồng không khỏi cảm thán nói: “Trên xe này, đại khái chỉ có một mình ta là người bình thường.”

Lê Thanh: “Ta hảo muốn buồn nôn a, ta thật sự hảo muốn buồn nôn a! ! Ngươi lại còn nói chính mình là người bình thường!”

Lý Tiểu Hồng: “……”

Lý Tiểu Hồng biện giải: “Không, câu vừa rồi ta nói chính là xét về mặt thủ hướng, về phần huyết mạch và vân vân, các ngươi thì làm sao có thể so sánh được với một thiên tài có ma lực như ta.”

Xe liền như vậy chạy ra khỏi an toàn khu, Cao Soái cũng cùng Lê Thanh các nàng giảng giải nhiệm vụ lần này.

Nguyên lai nhà Lãnh Ngạo Tuyết ở mặt ngoài nói là kinh doanh bất động sản, kỳ thật Lãnh gia là dựa vào nuôi heo mà làm giàu, nhưng nuôi heo nghe vào tai thì rất không khốc huyễn, cho nên vẫn không có nói ra bên ngoài.

Khoa học gia ở « B thị an toàn khu » đã nghiên cứu ra, nguyên lai lần này mạt thế bùng nổ đều bởi vì thịt heo do Lãnh gia chăn nuôi có lẫn vào vi khuẩn ngoài hành tinh.

Trang trại nuôi heo của Lãnh gia được xây ở vùng ngoại ô S thị, bán ra toàn thế giới, bởi vì các loại lý do rất không khoa học, liền ngay cả châu Phi cũng có người mua thịt heo của Lãnh gia, cho nên toàn thế giới không hẹn mà cùng bạo phát tận thế.

Khoa học gia muốn tìm ra phương pháp có thể khiến xác sống biến trở về người bình thường (…… ), cũng chỉ có đi đến trang trại ở S thị mà bắt sống một con heo trở về mới được.

Lê Thanh: “……” Tác giả của cuốn văn này có nghiêm túc không đây ? Giải thích cũng như không ! Mạt thế bùng nổ cư nhiên là bởi vì thịt lợn…… Rất hại não đi ! !

Hơn nữa thịt heo vì cái gì lại lẫn vào vi khuẩn ngoài hành tinh a, không buồn nói tiếp _(:з)∠)_