Quyển 8 – Chương 4: Nương nương lau sạch vết máu trên cổ đi

Lý Hỗ chẳng thèm nghe Liễu Yên thanh minh, chỉ một mạch đấm đá bà ta, đến khi đánh đến mức bà ta bất tỉnh mới thở dốc mà dừng lại.

Trong cơn tức giận đến mờ mắt, Lý Hỗ nhìn sang Tang Điềm, "Hài lòng rồi chứ?"

Buồn cười thật, làm như thể là nàng ép buộc vậy.

Nghĩ cũng đúng là nàng ép buộc, nhưng nàng đâu có nói hắn phải đánh người!

"Lý đại nhân, một màn kịch hay."

Một giọng nói trầm thấp đột ngột vang lên từ cửa, tất cả mọi người quay về phía phát ra âm thanh.

Chỉ thấy một nam tử tuyệt sắc trong trang phục hoạn quan đứng ở cửa, ánh mắt lãnh đạm quét qua mọi người trong sân.

Từ Tử Hiệt dù mặc y phục hoạn quan nhưng khí chất vẫn khác thường, chàng sở hữu đôi mắt hồ ly mê hoặc lòng người, nơi đuôi mắt có một vệt đỏ hồng quyến rũ. Mái tóc dài như thác được búi lên bằng một cây trâm ngọc, dung mạo thanh lãnh tuấn tú khiến tất cả nữ nhân trong sân không ai là không đỏ mặt.

Thấy người tới là Từ Tử Hiệt, Lý Hỗ lập tức thay đổi bộ dạng hung bạo lúc nãy, cúi người cung kính tiến lên, "Từ tổng quản đích thân đến đón, thật khiến tiểu nữ hổ thẹn, con bé sẽ chuẩn bị xong ngay thôi, mong ngài bỏ qua."

Từ Tử Hiệt không đáp lại ông ta mà chỉ đưa ánh mắt về phía Tang Điềm.

Khoảnh khắc đối diện, Tang Điềm cảm giác trái tim mình như bị cuốn đi mất.

Từ Tử Hiệt chậm rãi bước lại gần.

Khi chàng tiến đến gần hơn, Tang Điềm thậm chí có thể ngửi thấy mùi trầm hương thoang thoảng trong không khí.

Chỉ còn cách nàng một bước, Từ Tử Hiệt dừng lại, chàng vươn bàn tay thon dài, từ từ gỡ cây trâm mà Tang Điềm đang cầm.

"Nương nương xinh đẹp như vậy, đừng làm chuyện gì tổn hại đến dung nhan của mình."

Từ Tử Hiệt lấy từ trong tay áo ra một chiếc khăn tay thêu hoa sen, đưa về phía nàng.

"Nương nương lau sạch vết máu trên cổ đi, nếu Hoàng thượng nhìn thấy chắc chắn sẽ không vui."

Để thể hiện vẻ ngạo mạn của mình, Tang Điềm hừ một tiếng, giật lấy khăn từ tay Từ Tử Hiệt rồi vung tay bỏ đi.

Vừa thấy Tang Điềm bước vào trong, Lý Hỗ lập tức thở phào nhẹ nhõm.

Từ đầu đến cuối, Từ Tử Hiệt không liếc nhìn ông ta một lần, điều này khiến Lý Hỗ vô cùng khó chịu.

Ông ta thầm nghĩ, chỉ cần Tang Điềm được sủng ái trong hậu cung, nhất định ông ta sẽ bắt tên thái giám chết tiệt này phải trả giá vì thái độ vô lễ hôm nay.

Lần này, khi các cung nữ chải tóc trang điểm cho Tang Điềm, không ai dám lơ là, làm rất cẩn thận, sợ làm nàng đau.