Chương 7: Lãnh Địa Có Chuyện

Mối quan hệ của cô cùng với Sango và Kohaku cũng rất tốt. Đại đa số thời gian là ba người cùng nhau săn gϊếŧ yêu quái rồi rèn luyện cùng nhau, mặc dù chỉ là cô đứng một bên trông coi hai người họ. Với số tuổi hơn trăm này của cô, cô vẫn luôn nhớ rõ nên có đôi khi cô coi hai người họ thành hậu bối mà bảo vệ, nhưng vẫn có nhiều lúc ba người thân thiết như bạn bè lâu năm vậy.

Nhờ phòng tuyến kiên cường xung quanh làng diệt yêu này và khả năng vô cùng tốt của mọi người nên danh tiếng ngôi làng bên ngoài vô cùng cao.

Nhưng dạo gần đây, bản năng của một yêu quái mách bảo cô đang có thứ không tốt đẹp đang xảy ra. Cô có chút lo lắng cho phụ mẫu mình ở phương bắc.

Có đôi lúc cô sẽ dùng thần thức liên lạc cùng họ, hoặc thi thoảng cô sẽ tới ngôi làng từng gϊếŧ hồ ly mà lúc cô mới đặt chân tới làng diệt yêu này để câu thông với đám hồ ly đang tu luyện ở lãnh địa của phụ mẫu cô nghe ngóng chút tình huống.

Mà ngôi làng trước đây sát hại hồ ly, bây giờ nghe lời cô chỉ bảo lại thờ phụng chúng nó khiến công lực đám tiểu hồ ly kia đã trở nên thanh tịnh hơn rất nhiều. Chúng cũng trả ơn bằng cách phù hộ ngôi làng trở nên phồn vinh hơn rất nhiều.

Nhưng gần đây thần thức của cô không thể cùng cha mẹ câu thông. Cô cảm thấy điều mình nghi ngờ có khi đã xảy ra.

Yuma tính xuống ngôi làng kia để nghe ngóng chút thông tin.

“Yuma-san, chị tính đi đâu vậy?”

Kohaku nhìn cô, giọng có chút lo lắng. Cậu nhận ra con người cô vốn vô cùng bình tĩnh lặng lẽ nhưng không hiểu gần đây lại có chút khác thường.

“ Chị sẽ trở lại ngay, em không cần đi theo.”

Dứt lời, cô phi thân hướng ngôi làng kia mà đến.

Chẳng mấy chốc cô đã xuất hiện ở đây. Nơi đây thay đổi rất nhiều, người nhận ra cô bây giờ cũng chỉ có dăm ba người còn ở lại, đa số đã chuyển đi hoặc lấy chồng nơi xa. Những người nhận ra cô bây giờ cũng đều có chút địa vị trong làng này. Vừa thấy cô xuất hiện, vị trưởng làng là một phụ nhân lớn tuổi nhanh chóng tiến đến:



“Yuma-sama, ngài đã đến. Ngài muốn tới miếu hồ ly luôn chứ ạ?”

Cô gật đầu, đây cũng là mục đích của cô.

Ngôi miếu ở nơi lão hồ ly lúc trước bị cô gϊếŧ. Cô vừa vào trong, mọi người cũng chủ động thối lui ra xa.

Nhanh chóng có một tàn ảnh xuất ra từ bức tượng hồ ly được mọi người nơi đây thờ cúng.

“Yuma-sama, ngài cuối cùng cũng đã tới rồi.”

“Phương bắc xảy ra chuyện?”

“ Chúng tiểu nhân nhờ ngài mà được tích công đức cảm tạ ngài rất nhiều nhưng mà năng lực chúng tiểu nhân có hạn nên không thể dò la được thông tin từ đỉnh núi. Nhưng chân núi gần đây xuất hiện rất nhiều chủng loại hồ ly khác cùng yêu quái từ tam phương tiến đến. Bọn chúng đều truyền tai nhau có nguy hiểm xuất hiện. Hơn nữa vài ngày trước lãnh chúa cùng từng xuất hiện tại biên giới phía bắc...”

“Ta sẽ quay lại phía bắc. Tăng cường phòng thủ, cử người lêи đỉиɦ núi báo luôn cho ta...Nhanh nhất chục ngày nữa ta sẽ có mặt.”

“ Vâng, tiểu nhân đi làm ngay.”

Quả nhiên là có việc. Cô giờ không lo cho bản thân vì cô có linh lực cùng yêu lực vô cùng lớn. Tồn tại của cô như một điều phi lý nhưng lại vô cùng hài hòa. Cho dù sống trong thế giới nhân hay yêu cô đều có thể thoải mái đi ngang nhưng cha mẹ cô thì khác. Họ đã bỏ ra không ít yêu lực để cầu nhi tại 100 năm trước ở chỗ Mộc Linh. Năng lượng đó lại là thuần khiết nên rất khó lấy lại. Cô không yên tâm về họ.

Yuma quay lại làng diệt yêu nói trước một tiếng từ biệt với mọi người.

“Yuma-san, nếu không để Kohaku và tôi đi cùng cô.”