Chương 25: Sao thế?

"Anh không hiểu chứ gì? Ai thích tôi không quan trọng, quan trọng là..., hiện tại tập đoàn Đế Hào đã tìm tới tôi rồi, tuy tôi không biết vì sao họ bỗng tìm tới tôi, nhưng người nhà của tôi cũng không biết kia mài!"

Hả?

"Vậy ý cô là sao?”

Khà khà!

Tô Nhiên lại cười to lần nữa.

"ý của tôi rất đơn giản, tùy tiện tìm một người giả vờ, nói anh ta là con của ông chủ tập đoàn Đế Hào, hoặc là họ hàng gì đó không được sao?”

Cái gì? Tìm một người giả? Giả vờ???

Diệp Cửu Trung không còn gì để nói.

"Đúng vậy!"

"Anh suy nghĩ mà xem, dù sao người nhà họ Tô bây giờ đều mơ màng, ai mà biết tại sao tập đoàn Đế Hào tìm tới tôi, bao gồm cả bác cả nham hiểm của tôi nữa, vì lẽ đó, nếu tôi nói là công tử của tập đoàn Đế Hào Thiếu coi trọng tôi, bọn họ cũng không dám không tin!"

'Tô Nhiên thông minh nói.

Diệp Cửu Trung nghe xong thì cười khổ.

Cô nhóc này, vì để thoát khỏi Triệu Thiểu Phong của tập đoàn Trung Hảimà nhọc lòng thật đấy!

'Thậm chí ngay cả chuyện giả mạo mà cũng nghĩ ra được. Nhưng mà quả thật ý tưởng nàykhông tệ.

Dù sao bên tập đoàn Trung Hải so với lão Chu của tập đoàn Đế Hào thì đâu cùng cấp bậc!

"Nhưng mà, có một vấn đề nữa." Diệp Cửu Trung đột nhiên nói. "Cái gì?" Tô Nhiên vội hỏi.

"Vấn đề chính là, Chu Thế Hào lại không có con trai!" Diệp Cửu Trung ăn ngay nói thật.

Hả?

"Sao mà anh biết?"

Tô Nhiên kinh ngạc nhìn về phía Diệp Cửu Trung.

Diệp Cửu Trung sờ cằm rồi nói: "Tôi đoán đấy."

Tô Nhiên cũng không tìm hiểu sâu, cô đứng đó nhíu chặt mày.

Một lát sau, cô đột nhiên đảo mắt một hồi: "Không có con trai thì có thể tạo ra con trai mài"

Cái gì? "Tạo ra con trai?"

"Đúng vậy! Không phải bây giờ thịnh hành con trai nuôi, con gái nuôi sao? Tôi chỉ cần nói, con nuôi của Chu Thế Hào thích tôi thôi, không được sao?"

Diệp Cửu Trung: ".. "

"Nhưng mà, cô đi đâu để tìm con trai nuôi của Chu Thế Hào chứ?"

.. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.

Truyện nhanh hơn cả mấy chục chương.. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé

'Tô Nhiên vung tay lên nói: "Cái này không đơn giản quá à, tôi tìm tạm một diễn viên tạm thời trong đoàn kịch của Giang Thành, nhờ anh ta hỗ trợ diễn kịch là được thôi?”

Tôi... Phì!!

Diệp Cửu Trung lại phì cười lần nữa.

Tìm một người đóng giả con trai nuôi?

Chỉ có cô nhóc này mới có thể nghĩ ra được.

"Ha ha, cứ quyết định vậy đi!"

"Dù sao người nhà họ Tô cũng chưa từng tiếp xúc với đại gia bậc nhất Giang

Thành này! Vì lẽ đó, cho dù tôi tùy tiện tìm một diễn viên tạm thời đi chăng nữa, bọn họ cũng không biết thật giả!"

"Ha ha ha ha! Tiểu Trung Trung à, anh thấy chị đây thông minh không?”

Tô Nhiên hưng phấn nói.

Diệp Cửu Trung lắc đầu cười khổ.

"Đúng rồi! Tìm một diễn viên thôi! Hơn nữa, diễn viên này nhất định phải đẹp trai, phải có khí chất có nội hàm, như vậy mới có thể phù hợp với hình tượng con nuôi của tập đoàn Đế Hào trăm tỉ chứ!"

Tô Nhiên thầm nói.

Diệp Cửu Trung không suy nghĩ gì nhiều, anh đứng dậy chuẩn bị đi lấy nước.

Ngay lúc anh lướt qua bên cạnh Tô Nhiên, Tô Nhiên nhìn thấy hình tượng cao. †o hoàn mỹ của Diệp Cửu Trung cùng với khí chất quân lâm trên người anh, nhất thời đôi mắt cô lóe lên.

"Tiểu Trung Trung à, anh đứng lại đó!"

Diệp Cửu Trung sững sờ, anh hơi nghiêng mặt: "Sao thế?"

"Trời ơi!"

"Đúng là mắt mù rồi, trước mặt tôi có một diễn viên tạm thời xuất chúng như vậy, tôi còn định đi tìm đoàn làm phim làm gì? Tôi ngốc quá!" Tô Nhiên vừa đứng lên, đôi mắt đánh giá Diệp Cửu Trung một hồi, vừa võ lên trán mình.

"Gô có ý gì?"

Diệp Cửu Trung nhìn ánh mắt của cô, buột miệng hỏi.

"Ha ha Tiểu Trung Trung à, anh đó! Bắt đầu từ bây giờ, anh chính là diễn viên tạm thời mà tôi thuê!”

"Bắt đầu từ bây giờ, tôi muốn anh trở thành con nuôi của Chu Thế Hào!!"