Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Cửu Tinh

Chương 9: Mĩ Nhân - Lão Đầu

« Chương TrướcChương Tiếp »
Sáng hôm sau....

Cốc cốc cốc!

Đang ngủ thì bị tiếng gõ cửa đánh thức, Tĩnh lơ mơ ngồi dậy, khoác đại một cái áo rồi ra mở cửa...

Cạch!

Cánh cửa gỗ được đẩy ra, bên ngoài là Tiêu Linh và Chúc Phong đã chờ sẵn, có lẽ hôm nay là ngày nghỉ, hai người họ không mặc đồng phục, trông có vẻ như chuẩn bị đi đâu đó....

"A Tĩnh, hôm nay em dậy trễ?" Tiêu Linh kinh ngạc khi thấy bộ dạng còn ngái ngủ của Tĩnh, rốt cuộc xảy ra chuyện gì mà con sâu cuồn luyện tập này lại ngủ tới giờ này thế kia?

"A, tối qua em về trễ..." Bân quơ trả lời câu hỏi, Tĩnh tránh sang một bên ý muốn Tiêu Linh vào trong nhưng cô ấy lại nói muốn chờ ngoài này cùng với Chúc Phong... Không ngạc nhiên lắm, cô đóng nhẹ cánh cửa, bước vào bắt đầu vệ sinh cá nhân....

Đánh răng, rửa mặt, tắm một phát, sấy tóc rồi buộc tóc, hôm nay Tĩnh lại mặc một bộ đồ thể thao, quần đùi, áo phông trắng và đôi giày bốt cao cổ.... Một loli dễ thương hoạt bát ra đời!

Cầm chiếc kính mà Fry chế tạo bỏ vào túi áo, cô mở cửa đi ra ngoài....

"Huh? Nhanh thế?" Chúc Phong đứng bên ngoài thấy cô đi ra nhanh hơn dự kiến thì hơi giật mình... "Haha, em ấy lúc nào cũng nhanh như vậy..." Tiêu Linh cười nhẹ giải thích...

"Thế? Hai người hôm nay không đi học ạ?" Tĩnh thắc mắc hỏi...

"Ưm, ngày mai là học viện kết thúc chiêu sinh, ngày mốt sẽ tổ chức khai giảng năm học mới, buổi tối còn tổ chức tiệc chào mừng học viện La Hình sát nhập Học viện Lam La, bọn chị định hôm nay đi mua lễ phục, nên rủ em theo..." Tiêu Linh vừa đi vừa giải thích, cô hôm nay nhất định sẽ chọn một bộ lễ phục thật đẹp cho A Tĩnh mới được!

Ba người rời khỏi khu ký túc xá liền gặp Lăng Thần ở trước cổng...

"Yo! Lăng Thần!" Tĩnh giơ tay gọi thằng đệ mới của cô, Lăng Thần nghe gọi liền đi tới... "Chào buổi sáng, Tĩnh tỷ" cười cười chào bà chị trong quỷ ngoài người, cậu vẫn còn nhớ như in cảnh đêm qua bả đánh cho sắp sập cả sòng bạc, một con ác ma thực thụ!

"Ờ, chào" Tĩnh chào lại rồi đứng một bên để cho ba người kia giới thiệu với nhau....

Vừa đi vừa tán gẫu đến cổng chính học viện, Chúc Phong đã gọi sẵng một chiếc xe ngựa, bốn người kéo nhau lên xe, điểm đến là Trung Tâm Thương Mại....

Đi mất tầm 40 phút là đến nơi, Trung Tâm Thương Mại sầm uất, chỗ này trông khác hẳn Phố Ẩm thực, những tòa nhà cao cao, tông màu chính là màu xanh dương, có rất nhiều mặt hàng được bày bán, từ cửa hàng nhỏ đến những toà nhà cao, mỗi nơi đều bày bán những thứ khác nhau, giống như đây là nơi tập trung mọi thứ trên đời vậy....

Bước ra khỏi xe ngựa, bốn người nhanh chóng thu hút ánh mắt của những người xung quanh... Được rồi, bốn mĩ nhân với bốn loại khí chất khác nhau đi cùng một chỗ trên đường phố, không thể không thu hút người ta....

Tiêu Linh hôm nay thả tóc, mái tóc xanh nhạt rất hợp với bộ váy xòe đơn giản trắng tinh, đôi giày búp bê vàng kim và đôi mắt màu hồng ngọc.... Thiên thần!

Chúc Phong thì mặc áo phông xám, quần thể thao đen, giày bata bạc, mái tóc đen nhánh và đôi mắt xanh biếc.... Ác ma!

Lăng Thần thì vẫn như ngày nào, áo thun đen bên trong lớp áo khoác xanh sẫm, quần dài rộng thoải mái và đôi giày đen thui trông như giày sắt..... Mặt cậu cứ cười cười như ánh nắng.... Lừa người!

Và tiểu loli A Tĩnh dễ thương nhưng khó gần....

Ôi... Mĩ nhân ở đại lục này hình như không thiếu... Tĩnh cảm thán nhìn lại đám người bọn họ, tùy tiện vơ một nắm thì ra 3 người....

Mà, bỏ chuyện này qua một bên, hôm nay cô có kế hoạch khác nên phải tìm cách tách ra vả lại....

Tĩnh thì thầm với Chúc Phong bên cạnh "Phong ca cố lên! Ta phải đi đây!" Nháy mắt tinh nghịch với anh chàng đã sớm đỏ mặt.. hehe, đừng tưởng anh qua được mắt tui!

Nhân đám đông mà kéo Lăng Thần tách khỏi hai người kia, để bọn họ cái không gian riêng cũng tốt, còn bây giờ thì....

"Đi ăn sáng nào!" Hai người lại dịch chuyển tới Phố Ẩm thực, đi vào một cái nhà hàng và ăn một bữa.... Lăng Thần giới thiệu cho cô một loại bánh đặc sản của đất nước này, đương nhiên là nó rất ngon....

"Được rồi, bây giờ đi đòi lại bản khế ước của cậu nào..." Tĩnh tay cầm miếng bánh rời khỏi nhà hàng, Lăng Thần cảm thấy bản thân vừa làm một việc gì đó rất... ừm...đáng sợ... Kiểu như mua cái bánh kia cho Tĩnh? Giờ thì hay rồi, chắc chắn bà này sẽ ăn cả ngày cho coi...

Đêm qua hai người họ đã làm quen được với một lão bất tử cấp SS trong sòng bạc, ổng thua tiền Tĩnh nên hứa sẽ bảo hộ cô trong vòng nửa năm để khỏi trả tiền, đương nhiên cô sẽ đồng ý, Ma Đạo sĩ cấp SS, không phải tùy tiện là có thể gặp đâu...

Đến điểm hẹn với lão đầu, ổng đã ngồi chờ từ lúc nào....

"Nhóc! Bên này!" Lão ta đầu tóc bạc phơ nhưng lại không có râu, bộ đồ thì vá chấp đủ chỗ, trông chẳng khác gì ăn mày...

"A, lão tiền bối, ông tới sớm nhỉ?" Tĩnh không nghĩ rằng ông lão này lại nhận ra cô nhanh như vậy, mà thôi kệ, người ta đã thuộc một đẳng cấp sức mạnh rất cao rồi, nhận ra là bình thường..... Cô và Lăng Thần bước tới cái ghế dài ông lão đang ngồi, ổng đứng lên cười tủm tỉm...

"Thế hôm nay ta phải làm gì đây?" Ông lão nhìn thấy con nhóc đã thắng sạch tiền của mình mà không khỏi nể phục, trẻ con thời nay đáng sợ thật, đêm qua nó hình như gián tiếp làm phá sản mấy cái bang hội nhỏ nhỉ....

Tĩnh để Lăng Thần kể lại chuyện muốn đi đòi lại bản khế ước, nghe xong chuyện lão đầu tức tím mặt, ông hiểu người đời tàn nhẫn thế nào nhưng con cái mà cũng đối xử như vậy thì thật đáng chết.... Người ta nói hổ không ăn thịt con, hai kẻ đó còn thua một con súc sinh....

"Ta hiểu rồi! Mà, hình như chúng ta chưa có giới thiệu với nhau nhỉ?" Lão đột nhiên nhớ tới một chuyện rất quan trọng, đó là chưa có giới thiệu bản thân....

"Ta là Hồ Ngọc, Ma pháp sư Ma Đạo sĩ cấp SS, haha, rất vui được làm quen với ngươi, tiểu thần bài!!" Lão nói khá là lớn làm cho người đi đường giật mình nhìn lại một chút, rồi sau đó tránh xa xa.... Ma Đạo sĩ cấp SS đó, không phải chỗ nào cũng có đâu!

"Tĩnh, Ma pháp sư Ma Đạo sĩ cấp B, rất hân hạnh!" Tĩnh cũng nở nụ cười đáp trả, sau đó lại gặm một miếng bánh nhai nhai....

"Tôi là Lăng Thần, Thuật sư Ma Đạo sĩ cấp B, đàn em của Tĩnh tỷ, mong ông giúp đỡ lần này!" Lăng Thần hơi cúi người lễ phép chào hỏi..

Hồ Ngọc khá là thích thái độ của cậu, nhưng ông cũng không chán ghét thái độ của Tĩnh bởi vì nhỏ đã thắng ông, vả lại... Dòng máu đang chảy trong người con bé đó.... Bẩm sinh đã không cúi đầu trước ai rồi.....

"Vậy... Lăng Thần, dẫn đường nào!" Cuối cùng cũng ăn hết cái bánh cực ngon, Tĩnh vui vẻ muốn đi quậy phá một trận....

*Haizzz, cái bản tính trẻ con xuất hiện rồi...* Lăng Thần thở dài trong lòng, đi trước đẫn đường tới Nghi gia, một gia tộc thuộc dòng dõi quý tộc.... Cứ nghĩ rằng chuyện lấy lại bản khế ước là điều không thể nhưng bây giờ đã có lão đầu Hồ Ngọc giúp đỡ, cậu có chút hi vọng rồi a....
« Chương TrướcChương Tiếp »