Chương 85: Thú tu (1)

Theo Long Trần quát khẽ, trên nắm tay hiện ra hào quang màu xanh, ánh sáng lộng lẫy kia vừa xuất hiện, một luồng khí lưu khủng bố cũng kích xạ ra.

Thấy cảnh này, khuôn mặt Sở Dao hiện lên vẻ nhu tình, chiến kỹ kia, chính là chiến kỹ Nhân cấp thượng phẩm mà nàng dạy cho Long Trần.

Nhưng chiêu này ở trong tay Long Trần, lại hoàn toàn thay đổi, uy lực giống như khí thôn sơn hà, cho dù cách mấy chục trượng, cũng có thể làm cho người cảm nhận được áp lực khổng lồ.

- Liệt Phong Quyền.

Long Trần quát to, giống như kinh lôi nổ vang, nắm đấm mang theo kình phong gào thét, như muốn phá nát đại địa, còn mang theo khí thế quyết chí tiến lên.

Toàn trường kinh ngạc, Long Trần bùng nổ ra lực lượng, đã vượt xa tưởng tượng của mọi người, ở trong mắt bọn họ, Long Trần như một quái vật hình người vậy.

Đặc biệt là ở trong mắt Hoàng Thường, Long Trần giống như một Ma Quỷ đòi mạng, cú đấm kia tràn ngập thiên địa, đã khóa chặt khí cơ của hắn.

Này làm hắn hoảng hốt, vốn hắn cho rằng Long Trần chỉ là ỷ vào một chút kỳ ngộ, thân thể mới trở nên mạnh mẽ mà thôi.

Hắn là vũ khí mà Hạ Trường Phong bí mật bồi dưỡng, từ nhỏ đã giãy dụa ở biên giới tử vong, trải qua vô số sinh tử thử thách mới sống sót.

Hoàng Thường có kinh nghiệm chiến đấu cực kỳ khủng bố, cho nên coi như lúc trước Long Trần biểu hiện ra lực lượng mạnh mẽ như vậy, cũng không làm hắn để ở trong lòng, hắn nắm chắc dựa vào kinh nghiệm chiến đấu phong phú, có thể ung dung gϊếŧ chết Long Trần.

Nhưng cú đấm kia của Long Trần, lại khóa chặt khí cơ của hắn, căn bản không cách nào tránh né, chỉ có thể liều mạng.

Khóa chặt là một loại kỹ xảo tinh thần cực kỳ mạnh mẽ, thông qua lực lượng tinh thần, gia trì ở trên công kích, khiến cho đối phương không cách nào tránh né.

Bình thường năng lực như vậy, chỉ sẽ xuất hiện ở trên người tu sĩ cực kỳ mạnh mẽ, hoặc giống như Hoàng Thường, từ trong đống người chết bò ra, mới có khả năng nắm giữ.

Nhưng Long Trần chỉ là Tụ Khí thất trọng thiên lại có thể làm được, đây là tình huống vượt qua Hoàng Thường lý giải.



Long Trần cũng không cho hắn quá nhiều thời gian suy nghĩ, một quyền mang theo kình phong, cắt ra không khí, nhanh chóng đi đến trước mặt hắn.

Lúc này Hoàng Thường không còn dám ẩn giấu, hét lớn một tiếng, da dẻ cả người nổi lên huyết sắc, tinh lực khủng bố tràn ngập, toàn lực vung ra một quyền.

- Oanh.

Mọi người cảm giác cả quảng trường chấn động, sau đó một bóng người bị đánh bay, tàn nhẫn va vào ngọn giả sơn.

Giả sơn cao mấy trượng bị va sụp, đá vụn lăn xuống, mọi người nhìn Long Trần đứng giữa sân, lại nhìn giả sơn sụp đổ, tất cả đều rơi vào tĩnh mịch.

Hạ Trường Phong biến sắc, hắn không nghĩ tới Long Trần lại ẩn giấu sức chiến đấu kinh khủng như thế, này hoàn toàn ra ngoài dự liệu của hắn.

Không chỉ Hạ Trường Phong, Vệ Thương cũng cực kỳ khϊếp sợ, đồng thời trong mắt hiện lên vẻ tàn nhẫn.

Chiến lực của Long Trần mạnh mẽ như vậy, nếu để tông môn ở ngoại giới biết, thì nhất định sẽ được thu làm đệ tử.

Nếu có tông môn giúp đỡ, ai biết tương lai hắn sẽ trưởng thành tới trình độ nào? Không được, tuyệt đối không thể để cho hắn còn sống rời đi.

Trong lòng Vệ Thương đã sớm hận chết Long Trần, ngày hôm nay Long Trần để hắn mất hết mặt mũi, hiện tại hai người đã như nước với lửa.

Nếu để Long Trần trưởng thành, hắn còn có đường sống sao?

- Oanh.

Bỗng nhiên giả sơn nổ tung, đá vụn bay loạn, một bóng người chậm rãi từ bên trong đi ra.

Người kia chính là Hoàng Thường, bất quá lúc này Hoàng Thường rất chật vật, quần áo rách nát không thể tả, tóc tai bù xù.

Xuyên thấu qua tóc tai rối bời, mọi người có thể nhìn thấy, trên mặt Hoàng Thường che kín máu tươi, còn dọc theo gò má của hắn chảy xuống.



- Rất tốt, ngươi làm cho ta rất kinh ngạc.

Tuy Hoàng Thường bị thương, nhưng âm thanh lại tràn ngập bình tĩnh.

- Ngươi cũng để ta rất kinh ngạc.

Trong lòng Long Trần có cảm giác xấu, bất quá ở trên khí thế tuyệt đối không thể bị đối phương áp đảo.

Hoàng Thường cười nhạt, bất quá nụ cười kia xuất hiện ở trên gương mặt máu tươi đầm đìa, lại có vẻ cực kỳ âm u.

Hắn nhìn về phía Hạ Trường Phong, thấy Hạ Trường Phong gật đầu, Hoàng Thường liền cười ha hả.

- Long Trần, ngươi mạnh mẽ nằm ngoài dự liệu của ta, bất quá hôm nay ngươi khó thoát khỏi cái chết, hiện tại để ngươi xem một chút, cái gì mới là thực lực chân chính.

- Gào.

Hoàng Thường gào thét giống như dã thú, sau đó y phục trên người nổ tung, giống như hồ điệp trong gió, bay lả tả khắp nơi.

- A.

Mọi người phát ra tiếng thét kinh hãi, chỉ thấy cánh tay của Hoàng Thường to hơn trước gấp đôi, bị một lớp lông tơ màu vàng sẫm bao trùm, nhìn cực kỳ quỷ dị.

Làm cho người kinh hãi nhất là, khuôn mặt của Hoàng Thường vặn vẹo, miệng mọc răng nanh, bàn tay biến hình, móng tay vừa dài vừa sắc, giống như năm cái móc câu, hàn khí bức người.

Lúc này Hoàng Thường đã không còn hình người, mà giống như một quái vật, cả người toả ra khí tức cuồng bạo.

Thấy cảnh này, Vân Kỳ đại sư vẫn trấn định sắc mặt đại biến, bằng vào lịch duyệt của hắn, nhận ra thủ đoạn này cực kỳ đáng sợ.