Chương 65: Phượng Minh Đăng Tiết (1)

Nội viện hoàng cung, trong thư phòng của Tứ hoàng tử, chỉ thấy Tứ hoàng tử tựa vào ghế mắt nhắm hờ, lẳng lặng nghe Man Hoang Hầu báo cáo.

- Chủ nhân, bên Trấn Viễn Hầu vẫn không có bất kỳ động tĩnh gì, đại quân thủy chung vẫn đóng giữ tại chỗ, về phần thư của chủ nhân cũng không có hồi âm.

Man Hoang Hầu cung kính nói.

Một lúc sau, Tứ hoàng tử chậm rãi mở mắt, trong hai mắt lộ ra một tia lạnh lùng nghiêm nghị, hừ lạnh nói:

- Đúng là người bảo thủ không biết sống chết, ta cho hắn nhiều thời gian như vậy, hắn không ngờ lại coi ta là quả hồng mềm.

- Long Thiên Khiếu này quả thật không thức thời, nhiều năm như vậy, vẫn không chịu quy thuận hoàng tử, thật sự đáng giận, tội đáng chết vạn lần.

Man Hoang Hầu oán hận nói.

Tứ hoàng tử nhìn Man Hoang Hầu, nói:

- Ta biết khúc mắc giữ ngươi và Long Thiên Khiếu, nếu không phải một quyền của hắn, ngươi chắc đã có cơ hội cực lớn tấn thăng Dịch Cân cảnh.

Nhưng sự cường đại của Long Thiên Khiếu không phải chỉ ở vũ lực của hắn, nếu không ta cũng sẽ không coi trọng hắn như vậy.

Đáng tiếc hắn quá cố chấp, không chịu để ta sử dụng, nếu đã không thể trở thành người của ta, vậy thì khiến hắn trở thành người chết đi.

Nghe thấy Tứ hoàng tử nói như vậy, Man Hoang Hầu mừng rỡ, vội vàng hỏi:

- Chủ nhân có thượng sách gì?

- Hiện tại vẫn chưa phải lúc đối phó hắn, có điều hắn cô phụ tâm huyết của ta nhiều năm như vậy, trước hết gϊếŧ chết nhi tử duy nhất của hắn đi, coi như là lấy chút lợi tức.

Tứ hoàng tử thản nhiên nói.

- Long Trần? Gϊếŧ thế nào?

Man Hoang Hầu có chút không hiểu.

Hiện giờ Long Trần chính là người của Luyện Dược Sư Công Hội, nghe đồn quan hệ của hắn và Vân Kỳ Đại Sư rất không tầm thường, cho dù hoàng thất cũng không dám đắc tội với Luyện Dược Sư Công Hội.

- Việc này ta đã an bài tốt rồi, ngươi không cần quan tâm, hiện tại ngươi bắt đầu tập trung tất cả lực lượng, chúng ta phải bắt đầu có động tác lớn, nhớ kỹ đừng dẫn tới bất kỳ dị động gì.

Tứ hoàng tử lạnh lùng nói.



- Vâng, chủ nhân yên tâm, thần nhất định sẽ làm thật cẩn thận.

Man Hoang Hầu vội vàng nói.

Hiện giờ thực lực của hắn chỉ là một Ngưng Huyết cảnh mà thôi, vũ lực cũng không xuất chúng, Tứ hoàng tử trọng dụng hắn như vậy. Một mặt là vì hắn trung thành và tận tâm, mặt khác là hắn làm việc vô cùng cẩn thận, nhiều năm như vậy trôi qua, trước giờ chưa từng để lộ điều gì.

Sau khi Man Hoang Hầu đi rồi, Tứ hoàng tử nhìn thư tịch trên bàn tới ngẩn người, một lúc mới thở dài một hơi.

- Long Thiên Khiếu à Long Thiên Khiếu, ngươi sao phải khổ vậy chứ, thành ý nhiều năm như vậy cũng không thể đả động ngươi, vậy thì đừng trách bản vương tâm ngoan thủ lạt.

...

- Ầm!

Trong cơ thể lại có một tiếng nổ vang, hai mắt Long Trần chậm rãi mở ra, trong hai mắt giống như tinh thần che giấu phong mang, lại giống như lợi nhận, khiến người ta không dám nhìn gần.

Nhìn trong đan điền, bảy khí toàn đang chậm rãi vận chuyển, trên mặt Long Trần hiện lên một tia hài lòng.

Bảy ngày đề thăng liền bốn cảnh giới, tốc độ này nói ra thì tuyệt đối sẽ hù chết một đống người, nhưng Long Trần vẫn có chút không hài lòng.

Vốn tưởng rằng theo khí toàn của tăng nhiều, tu luyện sẽ trở nên càng lúc càng nhanh mới đúng, nhưng hắn rất nhanh liền phát hiện, ý tưởng này là sai rồi.

Ngưng tụ khí toàn, càng tới về sau độ khó lại càng lớn, cần càng nhiều linh khí hơn, khí toàn thứ tư hắn chỉ dùng mất ba canh giờ, mà khí toàn thứ bảy lại dùng cả ba ngày.

Tương đương với tổng thời gian hao phí cho ba khí toàn trước, có điều khiến Long Trần vui sướиɠ là, sau khi đến Tụ Khí thất trọng thiên, hắn mới phát hiện, kinh lạc của mình càng trở nên chắc chắn hơn.

Có điều vẫn không thể thi triển chiến kỹ Khai Thiên, điều này khiến Long Trần không những không chán nản, ngược lại còn hưng phấn hơn, điều này chứng tỏ Khai Thiên là một chiêu chiến kỹ cực kỳ cường đại, một viên đan dược rác rưởi đổi lấy một quyển chiến kỹ cao cấp, nhìn thế nào cũng có lời.

Vốn Long Trần muốn thông qua cường giả Ngưng Huyết cảnh trông coi Chiến Kỹ Các đó tiếp tục dùng đan dược đổi lấy chút chiến kỹ cao cấp.

Nhưng hiện giờ có Phá Phong Quyền và Hỏa Vân Chưởng Sở Dao dạy cho hắn là đủ rồi, hai cái đều là chiến kỹ Nhân cấp cao cấp, chỉ sợ chỉ có Chiến Kỹ Các tầng thứ ba mới có thể tìm được, chắc ngay cả người trông coi Chiến Kỹ Các cũng không có tư cách học được.

Chiến kỹ không phải càng nhiều càng tốt, võ giả bình thường không tới lúc vạn bất đắc dĩ thì sẽ không sử dụng chiến kỹ.

Bởi vì chiến kỹ sẽ tiêu hao linh khí rất lớn, võ giả Tụ Khí cảnh bình thường chỉ có thể thôi phát một lần chiến kỹ Nhân cấp hạ cấp.

Một lần thôi phát xong, linh khí còn lại căn bản không đủ để thôi phát lần thứ hai, cho nên nếu không thể làm được một chiêu chế địch thì trên cơ bản sẽ không đi lãng phí linh khí quý giá.



Càng là chiến kỹ cao cấp, linh khí tiêu hao càng lớn, bình thường mà nói, chiến kỹ Nhân cấp cao cấp là để cường giả Ngưng Huyết cảnh sử dụng.

Chỉ có bọn họ mới có linh khí hùng hồn, mới có thể chống đỡ được tiêu hao khủng bố như vậy, có điều Long Trần thì khác.

Linh khí của hắn được chứa đựng trong Phong Phủ Tinh, Long Trần đã thử qua rồi, với linh khí trước mắt của hắn, có thể thôi động bảy lần chiến kỹ Nhân cấp cao cấp.

Có điều nếu sử dụng chiến kỹ siêu cấp, cũng chính là thôi động linh khí của Phong Phủ Tinh tiến vào khí toàn rồi thi triển, linh khí của hắn chỉ đủ thôi phát một lần.

Lần thứ hai dù mệt chết cũng không thôi phát được, nhưng hiện tại Long Trần vẫn không thể ngưng tụ viên tinh thứ hai, bởi vì ghi chép trên Cửu Tinh Bá Thể Quyết chỉ có viên tinh thứ nhất, khi trở thành một viên tinh thần chân chính mới có thể ngưng tụ tinh thứ hai.

Nhưng Long Trần hiện tại cũng không biết cái gì gọi là một viên tinh thần chân chính, cũng không biết Hóa Tinh Cửu Biến trong ký ức đó rốt cuộc là chỉ cái gì, đúng là càng lúc càng hồ đồ, cho nên chỉ có thể bất đắc dĩ tiếp tục ngưng tụ khí toàn.

- Thiếu gia, ta có thể vào không?

Ngoài cửa truyền đến thanh âm trong trẻo của Bảo Nhi.

- Vào đi.

Khi Bảo Nhi tiến vào, trong tay cầm mấy bộ quần áo, cười nói:

- Thiếu gia, hôm nay là Phượng Minh Đăng Tiết, phu nhân lệnh cho ta tới giúp ngươi rửa mặt chải đầu trang điểm một phen.

Nói xong bảo Long Trần ngồi xuống rửa mặt chải đầu cho hắn, Long Trần cười nói:

- Việc gì phải long trọng như vậy?

- Hì hì, phu nhân nói, thiếu gia cũng sắp mười sáu tuổi rồi, nên đến tuổi kết hôn rồi, bảo ta để ngươi ăn mặc đẹp một chút, vạn nhất có tiểu thư nhà nào nhìn trúng, hì hì... Ngươi biết mà.

Bảo Nhi cười hì hì nói.

- Không thể nào, lão nương gấp như vậy à?

Long Trần không khỏi không biết nói gì, đám người Vu Mập người ta đã mười bảy mười tám rồi, bọn họ còn chưa kết hôn.

- Đương nhiên là sốt ruột rồi, ta mong được bế cháu lắm rồi.

Nói xong, Long phu nhân bước vào, nhìn Long Trần nói:

- Chuyện của Mộng Kỳ có thể là từ từ sẽ đến, có thể là một mục tiêu trường kỳ.