Chương 48: Báo thù không để qua đêm (2)

- Người của Đại Hạ Quốc?

Mũ của Người đó vừa rơi ra, để lộ một búi tóc cực kỳ cổ quái, giống như bánh quai chẻo dựng thẳng lên, chẳng trách mũ của hắn lại quái dị như vậy.

Búi tóc đó chính là dấu hiệu của Đại Hạ Quốc, có điều chỉ có người thân phận cao quý mới để búi tóc như vậy.

Trong nhất thời mọi người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, cảm thấy hình như hôm nay gây ra đại họa rồi, Đại Hạ và Phượng Minh, hai nước giao hảo, hành vi như vậy sẽ ảnh hưởng đến bang giao, tội danh vô cùng nghiêm trọng.

Long Trần nhìn mi chữ bát lăn lộn trên mặt đất, sự bực dọc trong lòng cũng giảm bớt đi một chút, đưa trường tiên cho A Man, nói:

- Hắn đánh ngươi một roi, ngươi hiện giờ đánh lại.

- Đánh người? Ta không dám.

A Man có chút do dự nói.

Mặt Long Trần sầm xuống:

- Lời ta nói mà ngươi cũng không nghe à?

- Ta. . . Ta đánh là được chứ gì.

Thấy sắc mặt Long Trần trầm xuống, A Man đột nhiên cả kinh, lớn như vậy rồi, hắn chỉ có nước bị đánh chứ đánh người thì vẫn là lần đầu tiên, cầm roi, do dự cả nửa ngày, lại vẫn không dám quất ra.

- Đánh.

Long Trần hét lớn một tiếng, hắn cần A Man bước ra một bước đó, nếu không cả đời chỉ có thể bị người ta khi dễ.

- Được, ta đánh.

A Man hít sâu một hơi, roi liền quất lên người nam tử đó.

- Ái chà.

Một tiếng hét thảm vang lên.

Có điều tiếng hét thảm đó không phải mi chữ bát phát ra, mà là một người cách A Man gần nhất.

- A Man huynh đệ, ngươi đây là muốn đánh ai thế.

Người đó không khỏi khóc không ra nước mắt, xoa xoa cái đùi đang đau nhói của mình.



Mặt A Man không khỏi đỏ lên, hắn trước giờ chưa từng dùng roi, thứ này quá mềm, căn bản không dùng lực được, người trước mặt không đánh lại đi đánh nhầm hàng xóm.

Long Trần thở ra một hơi, đứa nhỏ này cần được tôi luyện:

- Tiếp tục.

Long Trần vừa hô xong, rào một tiếng, mọi người toàn bộ chạy ra xa ngoài ba trượng, chỉ có cự ly đó mới khiến bọn họcó cảm giác an toàn.

Bốp.

Lần này A Man làm rất không tồi, tìm được bí quyết dùng roi, có điều một roi đó vẫn cách mi chữ bát chừng hơn tám thước.

Mi chữ bát ôm chặt đũng quần, mặt đã đau biến hình, làm sao còn có thể để ý tới công kích không đến nơi đến chốn đó của A Man.

- Long ca, lần này tuyệt đối có thể.

Thấy sắc mặt Long Trần lại trở nên khó coi, A Man vội vàng nói, nói xong liền vung roi quất về phía nam tử đó.

Đúng lúc này, một thân ảnh xuất hiện trước người mọi người, người đó nhìn qua thì khoảng hơn ba mươi tuổi, trên mặt có một vết sẹo rất dài, sắc mặt cực kỳ hung lệ.

- Dừng tay.

Người đó nhìn thấy mi chữ bát nằm trên mặt đất, A Man đang giơ roi, không khỏi giận dữ, lớn tiếng quát.

- Ngươi nói dừng tay thì dừng tay à, đánh cho ta.

Long Trần hừ lạnh một tiếng.

A Man thấy Long Trần nói đánh, không hề do dự, lại một roi quất tới mi chữ bát.

- Muốn chết.

Người đó thấy A Man vẫn xuất thủ, không khỏi giận dữ, dưới chân khẽ động, cả người đã hóa thành một đạo cuồng phong đánh tới A Man.

- Cút.

Long Trần bước ra một bước, chắn trước mặt người đó, đánh ra một quyền.

Người đó thấy Long Trần ngăn cản mình, hai hàng lông mày dựng đứng lên, cũng đánh ra một quyền.

Ầm!



Hai quyền va chạm, phát ra một tiếng nổ vang, kình khí bắn ra bốn phía, nhưng khiến nam tử mặt sẹo khϊếp sợ là, một quyền của mình không ngờ không thể bức lui nam tử gầy yếu như thư sinh trước mắt này.

Lúc này một roi của A Man cuối cùng cũng hạ xuống, phát ra một tiếng vang nhỏ, vốn hắn là muốn đánh vào mông mi chữ bát, kết quả lại không chính xác, trực tiếp quất lên mặt người đó.

Hơn nữa may mắn thế nào lại vừa hay quất trúng mũi hắn, tuy A Man không biết dùng roi, nhưng lực lượng thì vẫn có một chút, trực tiếp quất gãy mũi người đó, máu tươi phun trào.

Nam tử mặt sẹo thấy thế không khỏi tức tới sắc mặt xanh mét, quát to một tiếng, lực lượng toàn thân bùng nổ, muốn đánh bay Long Trần.

Long Trần thấy thế cũng không giữ lại nữa, Phong Phủ Tinh ở dưới chân chấn động, linh lực khủng bố giống như hồng thủy tràn đê trào ra, lực lượng toàn thân cũng bùng nổ.

Quyền đầu của hai người lại va chạm, lực lượng khủng bố khiến mặt đất dưới chân không chịu nổi, đều vỡ ra, khuếch tán giống như mạng nhện.

Đám người Thạch Phong biến sắc, đây là loại lực lượng nào, Long Trần rốt cuộc là tu vi gì, sao lại giống như một cái động không đáy vậy.

Nam tử mặt sẹo thấy Long Trần vẫn có thể ngăn cản lực lượng của mình, lập tức biến sắc, trong hai mắt đã trào ra sát cơ.

Ầm.

Huyết khí cả người nam tử bùng nổ, một số khí tức màu máu cơ hồ mắt thường có thể nhìn thấy đang lan ra, năng lượng khủng bố khiến không khí cũng trở nên ngưng trọng, người chung quanh cảm thấy hô hấp cũng có chút khó khăn.

- Ngưng Huyết trung kỳ?

Mọi người hoảng hốt, có thể ngưng tụ huyết khí đến loại trình độ này, chỉ có cường giả Ngưng Huyết trung kỳ mới có thể làm được.

Giới võ học mỗi một cảnh giới lớn đều chia ra làm chín cảnh giới nhỏ, phân biệt là từ nhất trọng thiên đến cửu trọng thiên.

Đến tam trọng thiên thì là sơ kỳ, từ tứ tới lục trọng thiên là trung kỳ, từ thất đến cửu trọng thiên là là hậu kỳ, mà nam tử mặt sẹo trước mắt này lúc này bùng nổ toàn lực, rõ ràng là một vị cường giả Ngưng Huyết trung kỳ.

Ầm.

Một tiếng nổ vang lên, Long Trần cảm thấy khí huyết cuộn trào, cả người bị đẩy lui ra xa một trượng, ngực không khỏi ngâm ngẩm đau.

Cuối cùng cũng chạm đến điểm mấu chốt của mình rồi, người trước mắt này, mình vẫn không phải là đối thủ của hắn, trong lòng Long Trần cũng thầm cả kinh.

Nam tử mặt sẹo đó sau khi một quyền đánh bay Long Trần, không hề do dự lại đánh ra một quyền.

- Dám đánh Long ca của ta.

Bỗng nhiên một tiếng gầm giống như sét đánh truyền đến, chấn cho màng nhĩ mọi người nổ vang, một quyền đầu ánh ra quang mang màu máu mang theo lực lượng cuồn cuộn đập tới nam tử mặt sẹo.