Bảo Nhi nhắc nhở, dù sao nàng ta cũng chẳng khác nào là tiểu quản gia của cả Long gia, tiên sinh trướng phòng chắc cảm thấy ở Long gia thật sự không có đường ra, cho nên đã đi rồi.
- Ừ, biết rồi, cái này để ta lo!
Trong tay Long Trần vẫn có mấy kim tệ, có điều chỉ là tiền trinh, hắn gọi A Man cùng nhau ra ngoài, tới thẳng Luyện Dược Sư Công Hội.
Gọi A Man ra cũng không có mục đích gì, Long Trần là muốn rèn luyện đầu óc cho hắn một chút, cái thứ trí tuệ này có liên quan tới kinh lịch, cần đề thăng một chút mới được.
Tiến vào Luyện Dược Sư Công Hội, Long Trần trực tiếp tới dược phòng, khi Long Trần giao mấy chục viên đan dược cho dược đồng đó, hắn thiếu chút nữa thì bị dọa tới ngất xỉu.
Hắn nhớ rõ Long Trần ba ngày trước mới đi lĩnh dược liệu, sao hôm nay đã trả đan dược rồi? Bình thường thời gian trả đan dược là khoảng nửa năm đến một năm, thế này cũng quá nhanh rồi.
Có điều cho dù trong lòng khϊếp sợ, vẫn rất chuyên nghiệp lấy ra dụng cụ chuyên ngành kiểm nghiệm mỗi một viên đan dược.
Mười bảy viên đan dược trung phẩm, ba mươi sáu viên đan dược hạ phẩm, cho dù cực kỳ tự tin đối với kỹ thuật kiểm nghiệm của mình, hắn vẫn thiếu chút nữa thì sinh ra hoài nghi đối với bản thân.
Sau khi xác nhận không có sai lầm, trừ đi dược liệu dự chi của Long Trần lần trước, vẫn còn lại một bộ phận đan dược.
- Long Trần lão sư, những đan dược còn lại này ngài là chuẩn bị tiếp tục đổi dược liệu hay là đổi thành kim tệ?
Dược đồng đó cung kính nói.
Cảm giác được người ta gọi là lão sư vẫn rất không tồi, Long Trần nói:
- Toàn bộ đổi thành kim tệ đi.
- Được, ngài chờ chút.
Dược đồng đó vội vàng lật một quyển sổ, bên trên có giá thị trường đan dược mới nhất, hắn phải dựa theo tiêu chuẩn bên trên để tính toán cho Long Trần.
- Long Trần, lão sư tổng cộng là tám trăm mười bảy vạn kim tệ.
Dược đồng đó nói.
Long Trần gật đầu, Luyện Dược Sư Công Hội là công hội phi lợi nhuận, giá này vô cùng hợp lý, so với giá thị trường thì chỉ thấp hơn một thành mà thôi, lại có thể được hưởng thụ nhiều đãi ngộ như vậy.
- Đổi thành hai tấm tinh tạp cho ta, mỗi tấm hai trăm vạn, tấm còn lại thì cho hết chỗ còn lại vào.
Long Trần nói.
Long Trần quay về trong nhà, Bảo Nhi đã chờ canh giữ ở cửa:
- Thiếu gia, Thạch Phong công tử gửi thiệp mời cho ngươi.
Nói xong đưa cho Long Trần một tấm thiệp mời màu đỏ.
Long Trần mở ra xem, không khỏi bật cười, thì ra là Thạch Phong xuất quan rồi, đột phá Ngưng Huyết cảnh, ở Tụ Anh Lâu mở tiệc rượu chiêu đãi mọi người, tính ngày thì chắc là sắp tới rồi.
- Bảo Nhi, nào, quản cho tốt nhé, sau này thiếu gia ta sẽ mua một phần đồ cưới thật to cho ngươi, phong quang gả ngươi ra ngoài.
Long Trần cười cười, đưa một tấm tinh tạp cho Bảo Nhi.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Bảo Nhi đỏ bừng lên, có điều khi nhìn thấy con số bên trên, tay không khỏi ôm lấy miệng, vẻ mặt không dám tin.
- Tiểu phú bà, từ nay về sau công tác cải thiện Long gia sẽ giao cho ngươi, đúng rồi, đi chuộc lại hết trang sức của mẹ về đây, cho dù tốn hơn gấp mười lần cũng không sao.
Long Trần nói.
- Ừ, thiếu gia yên tâm, Bảo Nhi nhất định sẽ làm rất thỏa đáng.
Bảo Nhi vỗ vỗ bộ ngực cũng tính là đã hơi nhô lên của nàng ta, nói với vẻ cam đoan.
Long Trần gật đầu, cùng A Man tới thẳng Tụ Anh Lâu.
Tụ Anh Lâu là một tửu lâu vô cùng nổi danh của đế đô, người tới đây ăn cơm không phú tức quý, chủ yếu là, tên của tửu lâu này rất là hoành tráng, thức ăn lại ngon, cho nên trở thành nơi một đám vương công quý tộc thích tụ hội nhất.
Trên tầng cao nhất của Tụ Anh Lâu, một cái bàn tròn cực lớn đã bày đầy các loại món ăn quý và lạ, có điều mọi người chỉ tán gẫu, không có ý động đũa.
Đột nhiên nhìn thấy một thân ảnh bước vào, mọi người vội vàng đứng dậy:
- Long huynh.
- Long ca.
- Long gia.
Đám người Thạch Phong và Vu Mập đều xưng hô khác nhau, có điều khi nhìn thấy phía sau phía sau Long Trần, cũng không khỏi giật mình.
Thạch Phong đã được xem như là một tráng hán rồi, nhưng ở trước mặt A Man, hắn liền biến thành con nít.
- Giới thiệu với các ngươi một chút, vị này là huynh đệ A Man của ta.
Mọi người vừa nghe Long Trần giới thiệu, vội vàng chào hỏi A Man, có điều A Man chỉ biết gật đầu cười ngây ngô.
Long Trần đến rồi mọi người mới ngồi xuống, Thạch Phong hai tay nâng chén nói:
- Long huynh, lời thừa thãi không nói nhiều, Thạch Phong ta xin cạn trước một chén.
Thạch Phong thực sự vô cùng cảm kích Long Trần, vốn cần mấy năm nữa mới có thể tấn thăng Ngưng Huyết, hiện giờ lại hoàn thành trước sẽ có trợ giúp cực lớn đối với hắn sau này, cũng có hi vọng tiến vào cảnh giới cao hơn.
- Chúng ta cũng kính Long ca một chén.
Vu Mập dẫn đầu tất cả mọi người đứng lên, bọn họ có được dược thủy mà Long Trần bào chế cho, rất nhanh liền cảm ứng được thiên địa linh khí, Vu Mập và Hầu Thiên Minh còn được gọi là khỉ ốm kia, hai người đều đã là Tụ Khí nhất trọng thiên.
Tất cả đều là một tay Long Trần dẫn dắt, mọi người đều tràn ngập cảm kích đối với Long Trần.
- Được, cạn ly.
Long Trần cười ha ha, bất kể là nói như thế nào, những người này khi hắn nguy nan đều từng giúp hắn, Long Trần cũng coi bọn họ là bằng hữu.
Sau khi mấy chén rượu vào bụng, mọi người bắt đầu nói chuyện, chỉ có A Man là cúi đầu ăn, không nói gì.
Long Trần cố ý nhắc Thạch Phong một chút, bảo hắn lấy nhiều thức ăn, có điều cũng may trước khi đến đã cho A Man ăn lót dạ rồi, nếu không sẽ hù chết đám người Vu Mập mất.
Rượu qua ba tuần, mọi người nhắc tới đãi ngộ hiện tại của mình, không khỏi hăng hái, hiện giờ bọn họ đều đã có thể tu hành, địa vị ở trong gia tộc cũng nước lên thì thuyền lên.
Quan trọng hơn là, tin tức hiện giờ Long Trần là một vị đan đồ cơ hồ đã truyền khắp toàn bộ đế đô, mà quan hệ của đám người Vu Mập với Long Trần thì mọi người đều biết.
Cho nên gia tộc của bọn họ đều âm thầm bảo họ làm tốt quan hệ với Long Trần, khiến mọi người không khỏi hãnh diện không thôi.
Mọi người đang nói chuyện, đột nhiên có một trận tiếng bước chân vang lên, Thạch Phong hơi chau mày:
- Ta rõ ràng đã dặn lão bản, toàn bộ lâu đều bị ta bao hết rồi, sao vẫn có người đi lên.
- Thôi, nhiều người cũng náo nhiệt hơn, khoái hoạt cần người chia xẻ mà.
Vu Mập rõ ràng đã uống say rồi, lớn giọng nói.
Đúng lúc này, một thanh âm truyền đến:
- Bảo người nơi này toàn bộ cút đi, ta không muốn ngồi ăn cùng với một đám hạ tiện.
Long Trần Vốn đang uống rượu, đột nhiên sắc mặt trở nên lạnh lùng, trên bàn tay cũng nổi đầy gân xanh.