Chương 117: Thành thói quen

Phương Quý gật đầu nhẹ, đang muốn nói tiếp, chợt thấy ở nơi xa vang lên hai tiếng hừ hừ, sau đó chỉ thấy Dã Trư Vương dẫn một hàng heo rừng nhỏ chậm rãi đi tới, Phương Quý lập tức nhảy dựng lên, cầm cỏ non ở trong giỏ của A Khổ sư huynh, lộ ra vẻ mặt nịnh nọt nghênh đón, vừa hòa ái dễ gần cho đám heo rừng nhỏ kia ăn, vừa gãi bụng cho Dã Trư Vương, quay đầu nói với A Khổ sư huynh: "Chúng ta kỳ thật nhiều ít là vẫn có bắp đùi để ôm..."

Trước kia hắn ở trong tiên môn chỉ biết Dã Trư Vương là bá chủ một phương trong tiên môn, nhưng sau khi được Dã Trư Vương cứu ở yêu cốc Anh Đề, mới hiểu được đây thật sự là một vị đại gia, theo lời nói của A Khổ sư huynh, bản sự của Dã Trư Vương lớn bao nhiêu, hắn cũng không rõ ràng, chỉ biết là Dã Trư Vương đã từng đi theo Mạc Cửu Ca trở về Thái Bạch Tông sau một lần du lịch, trên danh nghĩa, nó chỉ là một đầu linh thú được nuôi thả ở trong núi, trên thực tế, ở trên Trân Thú Phổ của tiên môn, địa vị của nó còn muốn cao hơn so với trưởng lão phổ thông...

Nghe nói có một lần, vào lúc tông chủ đi đến phía sau núi, gặp được Dã Trư Vương, còn chắp tay gọi một tiếng "đạo hữu"!

Dã Trư Vương cũng đều không thèm quan tâm!

"Cái chức vị trưởng lão Giới Luật Đường này, ngươi có còn muốn làm hay không?"

Mà vào lúc Phương Quý đang ân cần ôm bắp đùi của Dã Trư Vương, Mạc Cửu Ca đang nằm ở trên ghế mây trước nhà cỏ, ôm một bình rượu trong ngực, trên khóe miệng chẳng biết từ lúc nào ngược lại là lộ ra một nụ cười, tự lẩm bẩm: "Câu nói này không khỏi là thật sự không có khí thế, nếu như thật sự là đi theo mệnh lệnh của ta, vậy thì nên trực tiếp cầm kiếm chỉ vào mũi của Hùng Bình hỏi một câu: Ngươi có còn muốn sống hay không?"

Cái ý nghĩ này mang đến cho hắn cảm giác vui vẻ hiếm có, phảng phất như nhớ tới thời gian chính mình cầm kiếm quét ngang cửu thiên, sát phạt quyết đoán lúc trước, nhưng một chút vui vẻ này rất nhanh liền trở về thành bình thản, hắn nhìn ánh sáng trên bầu trời nơi xa, cả người lại rơi vào trong sự trầm mặc.

Một trái tim phảng phất như chìm vào hắc ám vô tận, đè ép khiến cho người ta nghẹt thở.

Mạc Cửu Ca rất bình tĩnh, bởi vì hắn đã thành thói quen!

...

Lần sự tình lĩnh phù chiếu này, cuối cùng cũng đều đã kết thúc, Phương Quý ở trong tiên môn cũng coi như là nhất chiến thành danh, mặc dù bởi vì cái chết của Trương Xung Sơn, hắn bị tiên môn lột đi 2000 điểm công đức, nhưng vẫn y nguyên ngồi vững vàng ở trên ghế ngồi người mới mạnh nhất tiên môn, hơn nữa hắn tuổi còn nhỏ đã có thể phản sát Trương Xung Sơn, một thân một mình hàng phục yêu thú Anh Đề, cũng được mọi người lan truyền đi càng lúc càng thần kỳ!

Mà liền ngay cả chính Phương Quý cũng không biết chính là, phong ba do hắn đưa tới còn xa xa không chỉ là như thế!

"Vị ở sau núi kia, thật sự đã truyền chân lý kiếm đạo cho đứa nhỏ họ Phương kia?"

Bây giờ ở trong một tòa thiền điện nào đó tại Thái Bạch Tông đang có người lộ ra thần sắc ngưng trọng, thấp giọng thương nghị: "Lúc trước chúng ta phái đi bao nhiêu người, bỏ ra bao nhiêu tâm huyết, lại mạo hiểm tiền đồ của bao nhiêu Mầm Tiên, chỉ là muốn học được kiếm đạo của hắn, nhưng làm như thế nào thì vị kia cũng tình nguyện để cho kiếm đạo của mình mai một theo bản thân, cũng không muốn truyền thụ chân pháp, vì sao ngược lại sẽ nhìn đứa nhỏ kia với một con mắt khác?"

Có người khác nói: "Ta đã xem qua tràng cảnh đứa nhỏ kia đánh một trận với Trương Xung Sơn trong khối Ảnh Ngọc kia, mặc dù hắn thật sự là đã tu luyện Thái Bạch Cửu Kiếm Ca không tệ, nhưng còn chưa đến chân lý, chỉ là dựa vào linh tức cường hoành, mới miễn cường đè ép Trương Xung Sơn, ngược lại là vào thời điểm đoàn người Nhan Chi Thanh gặp nạn, đứa nhỏ này dùng một kiếm chém chết mấy chục ma yêu, thậm chí là ma yêu trung giai cũng đều táng mệnh ở dưới kiếm của hắn, có thể thấy được là hắn đã đạt được hơn phân nửa chân truyền..."

"Thái Bạch Cửu Kiếm tái hiện thế gian, thế mà lại rơi vào một người không có nền móng trong tay như thế..."

"Ha ha, các ngươi là đang lo lắng truyền thừa Thái Bạch Cửu Kiếm sa sút, điều ta lo lắng lại là..."

"Kiếm này tái hiện, không biết sẽ lại nhấc lên bao nhiêu gió tanh mưa máu!"

"Tiên môn giấu đứa nhỏ kia ở phía sau núi, kỳ thật cũng là vì bảo hộ hắn..."

"Lúc trước thanh kiếm kia đã gϊếŧ quá nhiều người..."

---

Bị giam ở phía sau núi, diện bích một năm, đối với Phương Quý mà nói cũng không được tính là gì.

Không cho ra ngoài thì thôi, vừa vặn ở lại phía sau núi tu hành luyện kiếm, cũng không làm chậm trễ việc tu hành.

Lần này đi ra ngoài lịch luyện, hắn mượn nhờ Thái Bạch Cửu Kiếm Ca đánh bại Trương Xung Sơn, lại cứu đoàn người Nhan sư tỷ, có thể nói là nhất kiếm thành danh, bất quá ngẫm lại công sức mà mình bỏ ra lúc luyện kiếm, còn có sinh tử nguy hiểm phải trải qua, lại cảm thấy đó là chuyện đương nhiên, duy có lĩnh ngộ được cảnh giới nhập thần ở trên kiếm thứ nhất đã khiến cho hắn sinh ra một chút tư vị khác đối với sự huyền diệu của kiếm đạo!

Chính hắn cũng có thể cảm giác được, vào trước khi lĩnh ngộ cảnh giới nhập thần, cùng với sau khi lĩnh ngộ cảnh giới nhập thần, kiếm chiêu pháp môn, linh tức pháp lực của chính mình cũng không có biến hóa gì, hết lần này tới lần khác khi dùng những thứ này để thi kiếm, lại có thể phát huy ra uy lực hoàn toàn khác biệt, vô cùng huyền diệu!

Đã học được kiếm thứ nhất, hắn tự nhiên cũng không tiếc khổ công, muốn nghiên cứu vài kiếm khác.

Chỉ tiếc là coi như hắn đều đã tu luyện hai kiếm ở phía sau đến cảnh giới nhập tâm, nhưng cảnh giới nhập thần lại là xa xa khó vời.

Đối với Thái Bạch Cửu Kiếm mà nói, cái cảnh giới nhập thần này vốn là phải dựa vào cơ duyên và ngộ tính!

Đương nhiên là đi theo kiếm đạo, tu vi cũng không thể rơi xuống, bây giờ bị tiên môn giam ở sau núi, vừa đúng lúc để chuyên tâm tu hành.

"Phương Quý sư đệ, đối với sự tình tăng cao tu vi của ngươi, ta đã chuẩn bị một số an bài..." A Khổ sư huynh rất nghiêm túc đưa cho Phương Quý một tờ giấy lớn, ở trên đó viết các loại kế hoạch mà hắn tổng kết ra: "Lần này ngươi kiếm được một đống lớn công đức, vừa vặn có thể lợi dụng những công đức này để đổi lấy tài nguyên của tiên môn, tăng cường một chút tu vi, đây là ba kế hoạch mà ta liệt kê ra cho ngươi, thứ nhất là đổi lấy một bộ Tụ Linh Trận thượng đẳng, lại mua 32 viên Bổ Khí Đan cao cấp, những thứ này cần 3000 điểm công đức, theo dự đoán của ta, ở trong thời gian một năm, làm sao cũng có thể khiến cho ngươi tăng tu vi lên tới Dưỡng Tức tầng năm..."

"Kế hoạch thứ hai là đổi Tụ Linh Trận thượng đẳng, lại thêm 16 viên Bổ Khí Đan cao cấp, phối hợp với phục dụng 72 viên Tiểu Hoàn Đan, dạng phục dụng đan dược này sẽ có tần suất cao hơn một chút, nhưng đối với tăng cường tu vi sẽ càng tốt, chỉ là cần khoảng chừng 4000 điểm công đức..."

"Thứ ba là đổi lấy Tỏa Linh Luyện Tức Trận của tiên môn, phối hợp với Bát Dương Hoàn Thần Đan, bất quá là sẽ đắt hơn..."