Y Nhược:- thôi đi Hi, Toái đừng phí thời gian của các ngươi để nói vòng vo với hai tên nhóc này
Lạc Toái:- vâng nghe theo Thiên Chủ nói
Lạc Hi:-........
Khuyết Dương:-* bọn này thật là quá đáng, ai lại đi gửi cái tên hồ ly này đến đây vậy chứ là, mất công bọn ta nữa rồi*
Khuyết Mặc:-* hai tên này chỉ nghe lời của tên Y Nhược chứ không hề nghe theo bất kì ai kể cả tộc trưởng, cha của hắn*
Y Nhược:- ngươi nghĩ trong đầu những thứ vớ vẫn gì vậy Khuyết Mặc?
đừng tưởng là ta không biết ngươi đang nghĩ cái quái gì trong đầu, ngươi sớm đã phản bội ta để đi theo tên rác rưởi kia
Khuyết Mặc:-..........
Y Nhược:- Lạc Hi, Lạc Toái tống hắn vào Cấm Long trong vòng 2 tháng cho ta
Lạc Toái:- vâng
_Hi với Toái đi lại Mặc và chạm vào tay Mặc thì lại bị cắt ngang hành động đó bởi một giọng nói từ đằng sau đột nhiên xuất hiện_
Y Cát:- không có ta ở đây, các ngươi lại đi bắt nạt hai người bọn họ?
Lạc Hi:- ơ hay, Tôn Chủ đến lúc nào mà ta không hay vậy?
Y Cát:- đừng có kêu ta bằng cái từ gớm ghiết đó thả tên Khuyết Mặc ra!
Lạc Toái:-(buông ra) sao Tôn Chủ lại lạnh lùng với chúng ta vậy chứ, chẳng phải là người một nhà hay sao?
Y Cát:- câm mồm!
Lạc Hi:- kể cả khi Tôn Chủ tức giận cũng rất đẹp đó~
Y Cát:- đi!
Thiên Đông:- hừ
Thiên Trùng:-* hai tên ngu xuẩn*
Y Nhược:- sao không đi?
Lạc Hi:- Thiên Chủ đi trước đi, bọn ta sẽ đi sau
Y Nhược:-............(bước đi)
Lạc Toái:- chúng ta làm vậy là vì Tôn Chủ với Thiên Thượng chứ, Hi?
Lạc Hi:- chắc là vậy, nhưng ta thấy làm hơi quá rồi
Lạc Toái:- ta với ngươi cứ diễn tiếp đi, chừng nào màng kịch này được hạ xuống thì có thể yên thân rồi
Lạc Hi:- ta cũng mong là vậy đó
_nhưng Hi với Lạc nào biết có một cặp mắt đã luôn theo dõi hai người họ từ lúc Y Nhược đi chứ_
Y Nhược:-* hoá ra là thế, nếu ta đi mà bỏ hai ngươi ở lại, chắc có lẽ ta đã trở thành một kẻ bị lừa gạc*
/BÊN PHÍA NỮ9/
Huyền Hoàng:- *ta không còn Huyết Lệ vậy thì hai tên kia cũng coi như đi luôn, còn Tố Biên thì lại đi đâu rồi, chỉ còn tên Tiểu Ngốc mà thôi*
Thiên Phong:- chán thật
Huyền Hoàng:- chán thì đi đi đừng có mà ở đâu than vãn mấy câu đó đối với ta nghe chưa
Thiên Phong:- đi đâu mới được chứ
Huyền Hoàng:- thì đi theo cái tên câm đó
Thiên Phong:- đi theo cho chết à? ta đâu có ngu đâu mà trái lời
Huyền Hoàng:- tùy ngươi thôi, ở đây thì ở, không được than vãn đó
Thiên Phong:- vâng ta biết rồi (bất lực)
Huyền Hoàng:- ngươi có thể giải thích cho ta một chút được không?
Thiên Phong:- hửm? vấn đề gì à
Huyền Hoàng:- dạo này màu tóc của ta rất nhạt
(NHƯ VẬY Ó)
Thiêm Phong:- vén cái tóc cho ta coi trán ngài xem
Huyền Hoàng:-(vén cái mái xước) rồi sao? có gì lạ không
Thiên Phong:- không có gì bất thường cả
/PHÍA Y/
khuyết Dương:- cái con hồ ly lúc nãy đâu rồi?
Khuyết Mặc:- bị ta tóm lâu rồi
Y Cát:- con hồ ly đó là của ta mang về
Khuyết Mặc:- hèn gì có mùi của Tôn Chủ
Khuyến Du:-* mùi? là do ta đυ.ng trúng hắn sao? tại sao ta không ngửi được mà tên này lại lần ra?*
Y Cát:- chẳng phải ta đã nói cho ngươi biết rồi sao? rồng chính là một vị vua tối cao, những thứ ngươi có thể hay không thể làm, bọn ta chỉ nắm trong lòng bàn tay
Khuyến Du:-* ôi trời, chủ nhân lại đi quen với rồng, đáng kinh ngạc thật, từ trước đến giờ rồng luôn là mối đe dọa khủng kiếp đối với nhân loại, chẳng có ai quen được hay nói chuyện với chúng dù chỉ là một câu*
Y Cát:- giao cho hai ngươi con hồ ly đó, phải cho nó tu luyện để lên cửu vĩ hồ ly
Khuyết Mặc:- vâng, nghe theo lời Tôn Chủ
Khuyết Dương:- vào tay ta là ngươi chết rồi hehe
Khuyến Du:-* ta muốn đi về với chủ nhânnnnnn*
/NHÂN GIỚI/
Huyền Hoàng:- hắt xì...
Thiên Phong:- ta thấy có gì đó lạ lạ thì phải
Huyền Hoàng:- có gì lạ à?
Thiêm Phong:- rõ ràng tóc của ngài buộc lên mà
Huyền Hoàng:- à ta đã lấy nó cho tên câm rồi
Thiên Phong:- uyên ương ghê thế, hehe
/BỐP/
Huyền Hoàng:- bỏ ngay cái suy nghĩ vớ vẩn đó của ngươi cho ta!
Thiên Phong:- vâng *đau quá* (xoa đầu)