Vào quán, bọn em chọn cho mình một góc nhỏ ở cuối dãy ghế, nơi ít người qua lại để tiện trò chuyện tâm sự.
“Chỗ này đẹp quá, em mới tới lần đầu” (nàng vừa cười vừa nói với em)
“Ùa chỗ này anh cũng mới biết, thấy không khí trong lành nên mỗi khi buồn anh đều ra đây hóng gió, mà em có sợ tối không, nếu sợ thì anh kiếm quán khác sáng hơn chút”. (Giả bộ người tốt)
“Dạ, không sao anh, em cũng đang muốn kiếm chỗ nào yên tĩnh, chỗ này là quá đẹp rồi”.
Nói xong thì bọn em kêu nước uống và nằm dựa vào ghế, loại ghế mà có thể ngã người ra sau, ngồi rất thoải mái.
Bất chợt 2 bọn em nhìn nhau, em thủ thỉ với nàng: “Công nhận nhìn trong bóng đêm em cũng đẹp thiệt đó, nói thiệt là lúc đầu anh nhìn em anh cứ tưởng em là con nhỏ bồ cũ của anh, rất giống em à”.
“Vậy hả anh, thế tại sao anh với nhỏ đó lại chia tay”
“Chuyện dài dòng lắm em, anh cũng không muốn nhắc lại, nhìn em anh lại thấy buồn vì cứ nghĩ về nhỏ đó”.
“Ơ, hoá ra em là người có lỗ rồi, vì đã để anh buồn”
“Hii không có gì, anh chỉ giỡn thôi, chắc anh với em có duyên đấy mà”.
“Mà anh nè, anh biết vì sao hồi nãy em pm nói chuyện với anh không?”
“Sao vậy em?”
“À, tại em thấy nick anh thấy ghét quá” (Troll bố à)
“Đùa với anh à, anh mà không lên trả tiền cho em, chắc giờ này em đã đi với thằng khác, rồi không biết thằng đó sẽ làm gì em, em phải cảm ơn anh đấy chứ”
“Ờ, cám ơn anh, được chưa hihi”
“Không có gì, giờ cho anh nắm tay đền bù là được”
“Tay nè, nắm đi”
Đoạn nói chuyện vui vẻ của bọn em kết thúc bằng những màn xoa chân, xoa tay của nhau, lúc này em đã kéo ghế vào ngồi sát rạt bên người nàng để tiện làm việc.
Ngồi cà phê cà pháo đến khoảng 10 giờ tối thì em mới bảo nàng: “Cũng trễ rồi, nhà trọ em ở đâu anh đưa em về”
“Hôm nay em không về đâu, em chán về phòng trọ rồi, anh chở em đi đâu đó nữa được không”
“Ơ, con gái mà đi đêm với con trai thì ngta nghĩ thế nào”
“Em không biết đâu, anh không đi với em thì em gọi cho tụi bạn em đi cũng vậy à, nói chung là em chán về phòng”.
Cảm thấy tính nàng quá quả quyết và không chịu về nhà, mà em thì lo cho “tính mạng” của nàng nên cũng đồng ý hôm nay sẽ ở bên cạnh nàng suốt đêm.
“Thôi được rồi, hôm nay a sẽ đi chơi với em suốt đêm, nhưng sáng mai em phải về nhà nhé, đồng ý không”
“Hoan hô anh, em cám ơn anh nhiều lắm”
Nói xong bất chợt tự nhiên nàng quay sang dành cho em một nụ hôn ngay má, miệng nàng thì nở nụ cười rất tươi, kiểu như con nít vừa được ba mẹ mua quà về cho.
Tính tiền quả dừa và ly cà phê đen hết 65k, trong người em hiện giờ còn 235k, em cứ lo sợ rằng với số tiền này không biết có sống nỗi qua đêm nay không. Nhưng…
Sau khi ngồi tổng kết lại thì trong túi em còn đúng 235k, nhưng trời xui may rủi thế nào lục trong cốp xe thì lại lòi thêm ra 28k, thế là tổng cộng em có 263k, cũng tạm hài lòng.
Do tiền ít nên muốn để đi chơi với nàng xuyên đêm, em phải mất mấy phút suy nghĩ và bàn phương án. Vừa lái xe em vừa suy nghĩ bâng quơ, nhiều lúc nàng hỏi mà em quên trả lời, lúc lúc thì lại giật mình hỏi “sao em”.
Những lần như thế thì nàng lại hỏi em: “anh bị sao vậy, hay anh mệt không muốn đi chơi với em nữa”.
Lúc này mình mới thanh minh: “Không phải em, tại gió mát nên mắt anh nó hơi lim dim ngủ”.
Bất thình lình thì em cũng nghĩ ra một phương án, đó là trước mắt em sẽ đèo nàng ra chỗ khu công viên gia định ở Gò vấp, cũng gần nhà em, có gì thiếu tiền thì còn có cách về nhà lấy thêm. Đến công viên, em mới té thẳng vào bãi gửi xe rồi nắm tay nàng, hai đứa dắt nhau ra ghế đá công viên ngồi. Mà đậu má, chỗ này gửi xe mắc vl các thím à, hết 10k/xe, nhưng được cái nó giữ xe qua đêm cho mình luôn.
Cả hai dắt tay dìu nhau vào một góc tối ở cuối công viên, chỗ giáp với đường Nguyễn Kiệm. Đặt đích xuống ghế, em mới hỏi nàng: “Em thích chỗ này không”, nàng thì tính tình vui vẻ, nhí nhảnh nên cũng tươi cười trả lời “chỗ nào mát mẻ, không khí trong lành là em thích hết anh à”.
“Mà anh hỏi thiệt, em đi với anh mà không sợ à, dù sao anh cũng là người dưng nước lã mà”.
“Nếu sợ thì em đã không đi với anh và không liều mạng đến vậy hiii” (Nàng vừa nói vừa cười bông đùa)
“Thế anh muốn ôm em, em cho anh ôm không”
“Anh cứ tự nhiên, đêm nay anh là ân nhân của em mà”
“Ồ, em cho phép anh rồi nhé”
Vừa nói xong thì em sát vào người nàng và vòng tay qua ôm eo nàng, lúc này bọn em đang ngồi trên chiếc ghế đá dài, loại không có lưng dựa, cả hai đưa bọn em đang ngồi kiểu như ngồi trên xe honda ấy, nàng ngồi phía trước, em ngồi phía sau ôm nàng. Bộ hạ của em cũng vì thế mà chạm vào cơ thể nàng, một cảm giác “phê phê” lại tiếp tục xuất hiện. Em ngồi đằng sau vuốt tóc nàng, thơm lên từng lọn tóc óng ả thơm phưng phứt mùi trái cây từ nàng. Đôi mắt em cũng hơi lim dim buồn ngủ do trước đó một ngày đã thức khuya nguyên đêm để chơi game.
“Em hát anh nghe đi”
“Thui, thui, em hát dở lắm, mắc công anh chê nữa”
“Không sao, anh muốn nghe giọng em hát, hay dở không quan trọng”
“Dạ, vậy anh đừng chê làm em buồn nhé, e hát anh nghe bài “công chúa bong bóng nhé”.
“Hát hay anh thưởng hii”
Ngồi mắt lim dim nghe nàng hát, một giọng hát thật ngọt ngào, dễ thương , khiến con người em trở nên mê mụi, chìm đắm vào bẫy tình lúc nào không hay biết. Cảm xúc chợt về, giây phút này em cứ nghĩ rằng mình đang ôm người yêu cũ, em mới liều mình đưa tay lên phần trên cơ thể nàng, tức là phần (.)(.). Nàng như hiểu ý và muốn đền đáp cho em về vụ cứu nét, nên cứ mặc cho em tác quai tác quái.
Con thú tính trong em lại dâng trào, cộng với việc thời tiết se se lạnh nên em càng bạo hơn, bàn tay em luồn vào bên trong áo nàng, sờ mó khắp nơi. Trong khi đó nàng vẫn đang cất giọng hát líu lo, thi thoảng ngưng lại đôi chỗ do có lẽ bàn tay em sở trúng “điểm huyệt” của nàng.
Càng sờ càng hăng, càng thơm càng thèm, em như không kiểm soát được cơ thể mình nữa, thế là quay đầu nàng lại rồi hôn vào môi nàng, nàng thì như sáo đã vào *****g nên không có một chút phản xạ nào, xung quanh bây giờ rất ít người qua lại, chỉ còn lát đát vài cặp tình nhân đang hú hí với nhau, xa xa có cặp còn đang “liếʍ lát” của nhau…
Thời gian cứ chầm chậm trôi qua, đồng hồ điểm là 11h30, lúc này lượng người qua đây cũng vì thế mà giảm đi rõ rệt, đường phố cũng vắng vẻ thưa thớt.
Sau khi em với nàng hoà quyện vào nhau bằng những nụ hôn nồng cháy kéo dài đến 5 phút, em mới bình tĩnh dò xét xem thái độ của nàng giờ như thế nào, liệu “nàng có muốn đi tới bến với em” hay là chỉ muốn “hôn hít” nhau như thế này”. Nhìn nàng với đôi mắt lim dim như đang buồn ngủ, em mới nhẹ nhàng hỏi nàng “em buồn ngủ chưa, có cần anh kiếm chỗ cho em ngủ không”.
Nàng thì cười cười rồi đáp trả “em muốn ngồi với anh ở đây thêm một xíu rồi lát nữa anh kiếm chỗ nào cho em qua đêm, chứ giờ em muốn về cũng không được, đêm nay anh phải bên em đó nha, đừng bỏ em ở đây một mình”.
Nghe nàng nói xong tự nhiên em cảm thấy thương nàng hơn, cứ như thể nàng là nhỏ người yêu cũ của em vậy.
“Ùa em yên tâm, đêm nay anh sẽ bên em, không đi đâu đâu mà sợ”
“Hihi, anh tốt bụng ghê, tặng anh một nụ hôn”.
“Ối zời, cám ơn em, cho anh xin”
Nói xong thì em với nàng lại lao vào hôn nhau thêm một chập, điều này dường như làʍ t̠ìиɦ cảm trong em và nàng cũng tăng lên đáng kể. Được một lát thì nàng nằm dài ra ghế, tựa đầu vào đùi em, và vô tình đầu nàng chạm vào “tờ rym” của em. Mà đờ mờ nó, lúc ấy em chịu hết nỗi rồi các thím ạ, nhưng vẫn còn kiềm chế được đôi chút. Khi nàng nằm xuống đùi em, lợi dụng thời cơ em mới lấy tay trái vuốt tóc nàng, còn tay phải thì em se se nhẹ nơi ráy tai của nàng, khiến nàng phê phê nên cũng nhắm mắt lim dim giả vờ ngủ.