Chương 2: Rời Lâm gia

Thấy nhũ nương hình như đang có chuyện muốn nói với mình nhưng nàng lại chưa mở lời nên hắn liền hỏi nàng:

“ Người có chuyện gì muốn nói với con sao”

Đang phân vân có nên nói chuyện này cho Lâm Phong hay không, nhưng bây giờ hắn đã hỏi nàng cũng thuận miệng trả lời:

“ Ta muốn rời khỏi Lâm gia đến U Minh sơn lâm để lịch luyện, chuẩn bị cho kỳ chiêu sinh sắp tới của Nam Linh thánh viện, nên muốn mang ngươi theo để lịch luyện, nhưng sợ ngươi gặp nguy hiểm, bởi vì khi vào U Minh sơn lâm ngay cả ta cũng không chắc có thể bảo vệ bản thân mình”.

Nghe nàng nói như vậy, hắn trầm ngâm suy nghĩ cẩn thận một hồi rồi ra quyết định

“ Con sẽ cùng đi với người nhưng chỉ lịch luyện phía ngoài rìa thôi, người cho con vài thứ bảo mệnh là được, người cứ vào sâu trong rừng lịch luyện không cần phải quá lo cho con”

Sở dĩ hắn quyết định như vậy là bởi vì hắn muốn rời khỏi nơi đây. Ở Lâm gia chẳng ai quan tâm đến hắn cả, địa vị của hắn ở Lâm gia rất thấp, mẹ của Lâm Phong xuất thân từ một gia tộc cấp thấp, lại thêm lúc trước làm mất mặt Nam Cung thế gia ảnh hưởng đến lợi ích của gia tộc nên địa vị của nàng lại càng tụt dốc thê thảm, từ khi được sinh ra chẳng ai quan tâm đến Lâm Phong cả.

Nghe thấy Lâm Phong đồng ý đi cùng mình, nàng liền vui vẻ trả lời :

“ Ừ , vậy con cũng phải cẩn thận, ta sẽ cho con ba cái thẻ ngọc, trong đó mỗi cái có chứa một đòn công kích, hai cái Địa Linh viên mãn và một cái Linh Đan sơ kỳ, một thẻ ngọc có chứa linh hồn của ta khi gặp nguy hiểm con chỉ cần bóp nát thì ta liền đến, cùng với đó là một pháp bảo nhị cấp hạ phẩm - Thiên Ly kiếm”

Đây là pháp bảo mà nàng sử dụng khi còn ở Linh Khí cảnh, bây giờ nàng đã ở cảnh giới Linh Đan cảnh, thanh kiếm này đã không còn tác dụng đối với nàng quá nhiều nên đem thanh kiếm này tặng cho hắn, còn thẻ ngọc không phải là nàng không muốn cho hắn thật nhiều mà là để tích tụ một đòn vào thẻ ngọc cần tốn rất nhiều thời gian để hồi phục linh lực.

Về phần công pháp, Lâm Phong bây giờ chưa thể sử dụng quá nhiều, bởi vì hắn chỉ mới ở cảnh giới Linh Thể cảnh – đây chỉ là cảnh giới luyện thể, chưa thể tu luyện linh lực được, nên chỉ tu công pháp luyện thể hoặc quyền cước.

“ Vậy khi nào thì có thể rời khỏi đây “ Lâm Phong liền hỏi, bởi vì hắn thực sự muốn rời khỏi đây. Ở lại đây càng lâu thì hắn sẽ điên vì tự kỷ mất.

“ Ngày mai chúng ta sẽ cùng lên đường “ Thẩm Bích Quân nói, nàng cũng muốn nhanh chóng rời khỏi đây. Nàng cũng muốn nâng cao thực lực mình lên để chuẩn bị cho kỳ chiêu sinh 10 năm một lần của Nam Linh Thánh viện.

Giải quyết được vấn đề trong lòng, tâm tình nàng cũng buông lỏng.

Nàng cũng rất bất ngờ khi Lâm Phong lại đồng ý đi đến U Minh sơn lâm để lịch luyện, bởi vì khi nhắc đến U Minh sơn lâm người ta đều sợ mất mật, nơi đó chính là địa bàn của yêu thú, là nơi tồn tại của một thế lực siêu cấp hùng mạnh đó là Vạn Yêu Điện, dù sao Lâm Phong cũng chỉ mới sáu tuổi.

Một năm trước chính là thời gian chiêu sinh của Nam Linh Thánh viện, nàng cũng muốn đến đó bởi vì đó là học viện lớn nhất ở Linh giới. Nam Linh Thánh viện được xem là học viện lớn nhất ở Linh giới không chỉ là lời đồn đại, mà bởi đó còn là một siêu cấp thế lực ở Linh giới.

Được xem là siêu cấp thế lực trừ khi ở đó có cường giả Thiên Linh cảnh tọa trấn. Nghe nói để trở thành lão sư ở Thánh viện, cần đạt đến cảnh giới Luyện hóa cảnh tương đương với các trưởng lão, tộc trưởng ở thế lực nhị lưu.

Ở Linh giới, học viện và tông phái có chút khác nhau, gia nhập tông phái, sẽ phải chịu một số hạn chế, sau này làm việc cũng sẽ đại biểu cho tông môn, mà học viện lại khác, sau khi tốt nghiệp, thì sẽ không có quan hệ gì mang tính cưỡng chế từ học viện nữa.

Tuy nói là như thế, nhưng con người dù sao cũng không phải sinh vật không có cảm tình, trong hoàn cảnh ở học viện, đệ tử rất dễ bồi dưỡng ra một loại tình cảm với nó, lúc tốt nghiệp, loại tình cảm mơ hồ này, sẽ làm rất nhiều người nguyện ý hỗ trợ học viện một số việc trong khả năng có thể.

Một người trợ giúp, có lẽ sẽ không có tác dụng gì, nhưng nếu ngàn vạn người mà nói, uy hϊếp lực tạo thành, lại là tương đối đáng sợ… Mà việc này, đúng là mục đích của tất cả các học viện.

Tiến vào học viện, là cách tốt nhất để có được đấu kĩ cùng công pháp, tại loại học phủ có cấp bậc như Nam Linh Thánh viện ở đó luôn có công pháp, pháp bảo, vũ kỹ hàng đầu ở Linh giới.

Nếu có biểu hiện kiệt xuất khi đến đó thì được các trưởng lão hay đạo sư ở Thánh viện thu nhận làm đệ tử chân truyền, còn nếu không dù chỉ được nhận làm đệ tử ký danh thôi thì cũng sẽ được một bước lên mây, có nhiều tài nguyên tu luyện hoặc các pháp bão, công pháp vũ kỹ cao giai, lại có địa vị cao quý được mọi người tôn trọng, con đường trở thành cường giả cũng gần hơn rất nhiều.

Mỗi đệ tử thuận lợi tốt nghiệp khỏi Nam Linh Thánh viện, đều sẽ được các thế lực khắp nơi nhanh chân cướp đoạt, tiền đồ có thể nói là một mảnh quang minh.

Bởi vậy mỗi khi đến kỳ chiêu sinh, nhiều người tìm cách để tiến vào Nam Linh Thánh viện.

" Lần chiêu sinh này ta nhất định sẽ không bỏ lỡ “ Hai tay của Thẩm Bích Quân nắm chặt, ánh mắt hiện lên vẻ kiên định. Kỳ chiêu sinh lần trước nàng đã bỏ lỡ nên lần này nàng sẽ quyết tâm đến đó.

Nàng không thể tham dự kỳ chiêu sinh của Thánh viện một năm trước được là bởi vì lời hứa mà nàng đã hứa với mẹ của Lâm Phong, phải bên cạnh chăm sóc hắn đến khi 15 tuổi.

Sỡ dĩ phải làm như vậy bởi vì nàng nợ bà ngoại của Lâm Phong ân tình, nàng là cô nhi được bà ngoại của Lâm Phong nhận nuôi nên khi mẹ của Lâm Phong gặp khó khăn nàng liền sẵn sàng giúp đỡ.



Bà ngoại của Lâm Phong đã qua đời, nàng muốn báo đáp ân nuôi dưỡng nên đã chấp nhận thỉnh cầu của mẹ Lâm Phong ở bên cạnh chăm sóc hắn nên vì vậy đã lỡ hẹn với lần chiêu sinh một năm trước của Nam Linh Thánh viện.

“ Lần nay đi sẽ rất lâu, nên ta cần chuẩn bị một vài thứ” Nàng nói với Lâm Phong rồi sau đó rồi đi.

.....

Lúc này trời đã tối

Ở bên trong một cái hồ nhỏ, những làn khói mở ảo, ấm áp do hơi nước từ nước nóng bóc lên, cùng với đó là mùi hương do những cánh hoa hồng tỏa ra, nhưng điều đó chẳng là gì so cảnh tượng bên trong hồ tắm.

Một nữ nhân với mái tóc dài bóng mượt đến ngang hông, gương mặt thon gọn lại có vẻ thành thục, mi thanh mục tú, làn da lại trắng như tuyết đặc biệt ở cổ, nhìn chỉ muốn hôn vào đó một cái. Nàng chính là Thẩm Bích Quân

Bên ngoài có tước bước chân, nhìn kỹ là một đứa bé tầm 6 -7 tuổi nhưng phong thái, khí chất trên gương mặt này thì không giống với độ tuổi cho lắm.

Điềm tĩnh, ung dung, tự tin đó là những gì có thể tả về đứa bé này, không thể tin được phong thái khí chất như vậy có thể xuất hiện ở một người chỉ sáu tuổi bởi vì phong thái khí chất đó chỉ xuất hiện ở những cường giả hay những kẻ có quyền lực to lớn, không phải ai khác hắn chính là Lâm Phong.

Mặc dù thân xác chỉ là cậu nhóc sáu tuổi nhưng linh hồn của hắn là một người trưởng thành, từng là một trong những người quyền lực nhất nơi hắn sinh sống kiếp trước ,nên cơ thể chứa linh hồn của hắn cũng bị ảnh hưởng rất nhiều.

“Đúng là mệt mỏi, ngày nào cũng phải rèn luyện thân thể, ngày nào cũng như ngày nào, kiếp trước với độ tuổi này, mình còn đang đi du lịch với gia đình, vui chơi cùng với mấy đứa bạn vậy mà bây giờ bạn cũng chẳng có, gia tộc cũng thuộc dạng top đầu vậy mà chẳng có ai quan tâm.. haizz” Lâm Phong vừa đi vừa lẩm nhẩm rồi thở dài

“ Không sao cả, ngày mai là được rời khỏi đây rồi, không cần ngày nào cũng nhìn đám người hầu hay tạp dịch lúc nào cũng kênh cái mặt lên, mấy đứa nhóc con cháu của các trưởng lão trong gia tộc lúc nào cũng khoe khoang, kiêu ngạo, cùng với mấy gương mặt đáng ghét của mấy lão già cổ hũ trong gia tộc” Lâm Phong tự nhũ trong lòng, rồi cởϊ áσ quần để tắm.

Cởi hết áo quần, Lâm Phong liền nhảy vào hồ tắm “ Tủm … “ Nước trong hồ văng lên tứ tung, cả buổi chiều mệt nỏi nên hắn muốn tắm nước nóng để cơ thể cũng như tinh thần được thư giản.

“ Sao con lại vào đây ? “

Mới nhảy vào hồ tắm còn chưa được thư giản thì một âm thanh có phần cáu gắt và giận dữ của một người phụ nữ vang lên, nhưng lại thập phần quen thuộc, nàng là nhũ nương của Lâm Phong.

Giật mình bởi vì âm thanh vang lên một cách bất ngờ ,nhưng sau đó hắn lại điềm tĩnh rồi khẽ cười nói

“ Nơi này là hồ tắm thì con vào tắm thôi, con cũng không biết nhũ nương đang ở trong này, mà có ở trong này cũng chẳng sao, dù sao con cũng thấy cảnh nhũ nương thay đồ hoài mà, thậm chí lúc nhũ nương ngủ còn khỏa thân nữa”

“ Con .. con nói bậy, dù sao lúc đó cũng không giống lúc này “ Nghe Lâm Phong nói , nàng đỏ hết cả mặt lên, lúc trước nàng ở trước mặt hắn thay đồ, bởi vì nàng nghĩ hắn còn nhỏ nên không biết gì, nhưng không ngờ hắn lại phát triển sớm đến như vậy.

“ Lúc đó với lúc này thì có khác gì nhau, với lại con tắm với vợ tương lai của mình thì có gì phải ngại “ Lâm Phong một bộ dạng mặt dày cười nói.

“ Phi.. ai là vợ tương lai của con chứ “ Nàng vội vàng chu cái miệng nhỏ lên nói.

“ Chẳng lẽ nhũ nương không chịu trách nhiệm với con sao, thân thể của con đã bị người thấy và sờ hết rồi. Con biết hiện tại con còn rất yếu, không xứng với nhũ nương , nhưng sau này con nhất định sẽ cố gắng trở thành cường giả để xứng với người, lại có thể bảo vệ người “ Lâm Phong vẫn mặt dày hùng hồn trả lời.

Nghe được lời của Lâm Phong vì mình mà cố gắng, nàng trong lòng cảm động, nhưng cũng không để ý quá nhiều bởi vì cách biệt giữa nàng và hắn quá lớn.

Cảnh giới của nàng hiện tại là Linh Đan cảnh còn Lâm Phong chỉ mới Linh Thể cảnh, đợi đến khi hắn đuổi kịp nàng thì cảnh giới của nàng đã cao hơn.

Thấy Lâm Phong nhìn chằm chằm vào bộ ngực mình, nàng búng tay vào trán của hán một cái rồi giận dữ nói:

“ Không được nhìn “

Bị nàng búng vào trán một cái hắn đau không thôi, dù gì nàng cũng là cường giả Linh Đan cảnh hắn chỉ mới Linh Thể cảnh cách biệt như vậy dù chỉ là búng nhẹ hắn vẫn cẩm thấy đau đớn.

“ Hình như chỗ đó của người lại to hơn rồi “ Lâm Phong nhìn vào bộ ngực của nàng, vừa cười vừa nói với bộ mặt đầy vô sỉ.

“ Còn không phải tại con sao “ Nàng giận dữ liếc nhìn hắn, nhưng vẻ mặt đầy phong tình.

Mỗi tối ngủ cùng hắn, nàng lại bị tên tiểu tử này lợi dụng. Ban đâu hắn sờ nàng , nàng cứ nghĩ là do hắn còn nhỏ không biết gì, nhưng việc này cứ lặp lại thì nàng biết tên tiểu tử này cố ý lợi dụng nàng, ban đầu không quá để ý nhưng ai ngờ 6 năm nay hắn vẫn luôn dữ thói quen đó, mà nàng cũng quen với việc này.



Lúc đầu thì không có gì, nhưng về sau bộ ngực nàng càng ngày càng to, nàng cũng không biết tại sao lại như vậy, nhưng qua nhiều năm nàng cũng biết là do tiểu tử Lâm Phong này gây ra.

Nhìn ngọc thể của quyến rũ của nhũ nương, hắn tiến gần, Lâm Phong đưa tay ra xoa bóp bộ ngực to gấp ba lần bàn tay hắn, vừa to vừa tròn, lại rất đàn hồi, đó là những gì mà hắn cảm thấy.

Nhìn hai hạt đậu nhỏ ở trên ngực nàng, Lâm Phong đưa tay ra khều khều làm nó cứng hết cả lên rồi ôn nhu nói :

“ Ngực của nhũ nương ngày càng đẹp “

Thẩm Bích Quân thẹn thùng rồi “ a “ lên một tiếng.

Dùng ngón tay khều khều hạt đậu, hắn cảm thấy chưa đủ liền nâng bộ ngực bạo mãn trắng bốc lên rồi ngậm lấy. Thân thể của Thẩm Bích Quân run rẩy, khẽ giọng nói:

“ Phong nhi… đừng.. ưʍ.. không… không nên ở chỗ này ”

Đang ngậm hạt đậu nhỏ , Lâm Phong nghe thấy nàng nói như vậy mới nhếch mười cười hỏi:

“ Vậy thì ở chỗ nào “

Thẩm Bích Quân một trận thẹn thùng, nhẹ giọng nói:

“ Tối ngủ rồi ta sẽ cho con “.

Dứt lời, gương mặt của nàng đỏ hết cả lên. Kể từ khi bị Lâm Phong xoa bóp vùng ngực, nàng cảm thấy rất thoải mái, kĩ thuật xoa bóp của hắn cực kỳ điêu luyện, làm cho nàng mỗi lần bị hắn sờ liền đê mê không thôi.

Nhìn nàng thẹn thùng, hắn cũng không muốn cưỡng ép nàng làm điều không thích. Sau đó, cả hai cùng tắm nhanh rồi đi ngủ.

Đêm hôm đó, trong phòng ngủ của Lâm Phong phát ra những tiếng rêи ɾỉ đầy kí©h thí©ɧ, nhưng người bên ngoài chẳng thể nào nghe được .

….

Sáng hôm sau

Mặt trời đã lên cao, ánh nắng rực rỡ chiếu vào gương mặt đầy non nớt của Lâm Phong, nhưng lại có một nét hấp dẫn đến là kỳ, khiến cho người khác nhìn vào thích thú không thôi.

Mở mắt ra, miệng hắn nở nụ cười, có lẽ hôm nay là ngày hắn vui nhất từ khi đến với thế giới đầy lạ lẫm này. Nhìn sang nhũ nương thấy nàng vẫn còn ngủ, hắn trong lầm thì cười thầm, bởi vì hắn biết nàng đã thức dậy từ lâu, nàng có thói quen thức dậy từ rất sớm.

Đêm hôm qua, hắn đã sử dụng hết tất cả kinh nghiệm mà mình có từ kiếp trước để làm cho nàng thỏa mãn, và thế là nàng rêи ɾỉ không thôi.

Dù đó chỉ là xoa bóp phần ngực, hắn rất muốn làm chuyện đó với nàng nhưng thân xác này của hắn chỉ mới sáu tuổi. Đầu trên của hắn dù muốn, nhưng cái đầu dưới lại không dậy nổi, cho dù đứng nổi thì vẫn còn quá nhỏ, không có đạn để bắn. :)).

Đưa tay lên vuốt ve khuôn mặt đẹp như tiên tử của nàng, trong lòng hắn tràn yêu thương. Từ khi đến với thế giới lạ lẫm này, nàng là người luôn bên cạnh chăm sóc hắn, cũng là người thân duy nhất của hắn.

Kiếp trước, mặc dù hắn nắm trong tay quyền lực rất lớn, nhưng người thân cận và để hắn tin tưởng thì chẳng có mấy người.

Hắn bị bắt cóc cũng là do bị người bên cạnh phản bội, đến với thế giới này, không còn quyền lực hay địa vị, nhưng hắn lại có nàng. Nàng cực kỳ yêu thương, quan tâm, chăm sóc hắn mặc dù hắn chẳng có gì, ở một thế giới không có luật pháp, chỉ có sức mạnh và lợi ích là trên hết, thì tình cảm là thứ rất hiếm thấy.

Thấy nàng vẫn còn “ngủ”, hắn cười nói :

“ Nhũ nương vẫn chưa dậy sao, chẳng lẽ đêm qua người mệt lắm hả? “

Bị Lâm Phong trêu chọc, gương mặt của nàng đang “ngủ” bỗng nhiên đỏ hết cả lên, tròng lòng thì thầm mắng Lâm Phong vô sỉ, nàng bị như vậy chính là do tiểu tử này gây ra, bây giờ hắn còn trêu chọc nàng. Biết nàng vẫn còn ngại ngùng, Lâm Phong liền xuống dường trước.

Không nghe thấy động tĩnh gì, biết Lâm Phong đã rời đi, nàng liền ngồi dậy, nhưng vừa mở mắt ra, nàng liền thấy hắn đang đứng một góc nhìn nàng với ánh mắt trêu chọc, miệng thì nở một nụ cười vô sỉ, lúc này nàng ngại ngùng đến nổi muốn tìm một cái lỗ chui vào.