Trên mặt Cổ Phong đầy vẻ nghi hoặc: “Muội muội, có khi nào Hoang Châu Vương đang lừa gạt chúng ta làm công việc dơ bẩn này thay hắn không?”
Cổ Nguyệt lắc đầu: “Vương gia không phải loại người như vậy!” Cổ Phong cũng lắc đầu: “Nếu là vậy thì sao?”
Cổ Nguyệt tiếp tục lắc đầu: “Tuyệt đối không có khả năng này!”
“Ta tin hắn!”
Cổ Phong: “...”
Phía bên kia, Thánh nữ Y gia nổi giận xuất hiện trước mặt Hạ Thiên: “Vương gia, những người bị thương nhẹ của nhà ngươi đã được ta chữa khỏi rồi!”
“Còn những người bị thương nặng, chỉ cần qua một thời gian, vết thương của bọn họ sẽ tự động lành lại!”
“Rốt cuộc thì đến khi nào chúng ta mới thi đấu thuật châm cứu đây?” Hạ Thiên duỗi ngón tay ra: “Hai tháng sau.”
“Trong vòng hai tháng này hãy ở lại phủ Hoang Châu Vương, sử dụng y thuật tuyệt thế của ngươi, cứu chữa cho thương binh Hoang Châu ta.”
Thánh nữ Y gia cau chặt mày: “Tại sao bổn thánh nữ phải giúp ngươi?”
Hạ Thiên hỏi một cách đầy ẩn ý sâu xa: “Muốn học khai đao chỉ thuật trong truyền thuyết không?”
Ánh mắt của Thánh nữ Y gia sáng ngời: “Là thánh thuật Y gia mà phu tử quái nhân của Tắc Hạ Học Cung kia nhắc đến sao?”
Hạ Thiên gật đầu: “Phải!”
“Chỉ cần ngươi giúp ta hai tháng, ta sẽ dạy cho ngươi!” Thánh nữ Y gia nghiến răng nghiến lợi: “Được!”
“Hai tháng thì hai tháng!”
Nói xong, Thánh nữ Y gia lại kéo Tàng Cửu quay trở về lều trại của Y Hộ doanh.
Hạ Thiên nở nụ cười rạng rõ, nói với Tư Mã Lan vừa đi đến bên cạnh: “Lan Nhi, nàng xem, Thánh nữ Đạo gia đốt đá vôi, Thánh nữ Y gia chữa bệnh cứu người, đúng là một cảnh tượng hài hòa!”
Biểu cảm trên mặt Tư Mã Lan vô cùng nghiêm túc: “Vương gia, tin tình báo vừa được gửi đến, quốc sư Thiên Lang của Tắc Hạ Học Cung sống đến hiện nay.
đã xuất hiện ở chân núi Âm Sơn.”
“Đồng thời, ba vị sư phụ cảnh giới Tông Sư của Hô Diên Đóa Nhi đã chạy suốt ngày đêm đến Âm Sơn."
“Có lẽ hiện tại đã giao chiến với Vô Diện tiền bối và Hồng Y tiền bối rồi!” Vẻ mặt Hạ Thiên cũng trở nên nghiêm túc, đưa mắt nhìn về phía Âm Sơn. Ở nơi đó có lẽ đã bắt đầu không khí chiến tranh rồi!
Trận chiến của các Tông Sư rốt cuộc là như thế nào?
Âm Sơn.
Bên cạnh thông đạo vào rừng.
Bên trong một sơn động.
Một đống lửa đang cháy rực rỡ, phía trên treo một chiếc nồi sắt, trong đó có nước nóng bốc khói nghi ngút.
Hai bên lửa trại.
Vô Diện Nhân và Tân Hồng Y đang ngồi đối diện nhau bên đống lửa, nhắm mắt tu luyện.
Đột nhiên, cả hai cùng lúc mở mắt ra. Ánh mắt hai người chạm nhau, chợt lộ ra vẻ ăn ý. Vô Diện Nhân nheo mắt lại: “Trong núi có chuyện gì đó!”
'Tần Hồng Y đứng lên, giơ kiếm đi về phía ngoài động: “Mặc kệ kẻ đến là người hay thú, dù sao cũng không thể đi qua Âm Sơn!”
“Nếu dám vượt qua, bà cô đây sẽ rút kiếm gϊếŧ chết!” Vô Diện Nhân mỉm cười.
Tuy nhiên mặt của hắn ta đã bị băng vải che khuất toàn bộ: “Ngươi là bà cô của ai?”
Khóe miệng Tân Hồng Y vô thức nhếch lên: “Ai cho ta ăn thịt thần long, loại bỏ bệnh tiềm ẩn trên người ta... ta chính là bà cô của kẻ đó!”
“Ha ha ha..." Vô Diện Nhân rút kiếm đứng lên: “Thịt thần long không chỉ loại bỏ bệnh tiềm ẩn trên người ngươi mà còn khiến công lực của ngươi tăng lên rất nhiều đúng
không?”
“Ngân châm bên trong gân mạch của ngươi cũng đã bị đẩy ra ngoài rồi phải không?”
Tần Hồng Y nở nụ cười thần bí: “Ngươi đoán xem?”
Vô Diện Nhân vô cùng tò mò: “Hiện tại ngươi đã không còn bị ngân châm ràng buộc, sao còn không bỏ trốn?”
Tần Hồng Y bật cười nói: “Bởi vì, đã ăn thịt của người khác.”
“Tiểu tử kia biết rõ ta ăn thịt thần long thì nhất định có thể ép ngân châm phong ấn kinh mạch ra ngoài, nhưng vẫn cho bà cô ta ăn thịt thần long, nếu như ăn xong bỏ chạy... thì hình như không tốt lắm!”
Vô Diện Nhân không tin: “Chỉ đơn giản vậy sao?”
Sắc mặt Tần Hồng Y trở nên ngưng trọng: “Tân Hồng Y ta có thể sống đến bây giờ, là bởi vì ta có giá trị lợi dụng!”
“Cho nên cả đời Tân Hồng Y ta vẫn luôn bị người khác lợi dụng.”
“Tần Tổ Long lợi dụng thể chất của ta gia nhập học phái Trường Sinh, hy vọng học được thuật trường sinh, giải mã bí ẩn của Tắc Hạ Học Cung.”
“Sư phụ ta lợi dụng ta để chứng minh lòng trung thành của ông ấy với Tân Tổ Long.”
“Hạ Chu lợi dụng ta để kiềm chế hoàng tộc Tiền Tân, đoạt lấy ngai vàng, bây giờ lại lợi dụng ta để cân bằng các thế lực trong điện Cung Phụng, trở thành tay chân của gã”
“Bổn tông mệt rồi!”
“Không muốn bị người khác lợi dụng nữa!”