Chương 46: Tửu bị hạ gục

Cuộc chiến diễn ra Tửu Lúc này đã vược qua khúc linh thú Đại Trí đến lúc nãy, cậu đang rất gần cây cờ, chỉ còn năm mươi mét. phía trước cậu là những người thực lực cực mạnh, có thể nói là mạnh nhất phe Liễu Hà đang đúng canh giữ cây cờ. Họ vẫn chưa ra tay bởi vì nhóm cướp cờ người ghê gớm nhất Đại Trí vẫn chưa ra tay.

Lúc này Tửu đứng lại phía trước cậu toàn quân bên kia đứng đông nghịt đang bảo vệ cây cờ, bên Đại Trí mọi người cũng chạy lại đông đủ đứng song song với Túy Tửu, hai bên tạm thời ngưng chiến. sóng yên biển lặng trước trận quyết đấu cuối cùng. Phe Liễu Hà bây giờ còn khoản một ngàn sáu trăm người, phe Đại Trí còn khoản bốn trăm người.

Từ trên cao nhìn xuống có thể thấy nhóm Tửu bị bao vây bốn phía. Linh Đan chỉ huy nói:

“ ngăn bọn chúng lại, đừng để tên lính mới vược mặt các ngươi”

Vừa nói xong toàn quân Liễu Hà tổng lực bốn mặt xông lên, Phe Tửu thì giáp trận tiến lên phía trước hòng phá vòng vây.cuộc chiến khốc liệt bên Đại Trí quân số ngày càng vơi nhiều, phe Liễu Hà thì vơi ít hơn.

Đám phe Đại Trí nói: “ bọn chúng mạnh quá, những tên còn lại này rất mạnh mà còn nhiều tiên khí nữa, chúng ta ít người lại cạng kiệt sức lực nhưng chúng ta không thể thua được chúng ta sẽ lấy được cây cờ. Sư huynh Đại Trí vẫn chưa đánh, anh ấy vẫn tràn đầy tiên lực.”

Lúc này Đại Trí và Quang Dư từ phía sau bắt đầu phóng đi. Một đội phe Liễu Hà thấy thế nói: “ Bắn tên Đại Trí”

Đại Trí vung đao một luồn khí mạnh tán ra làm các phi tiêu bùa chú bom đạn văng đi hết. Nhóm vừa bắn ám khí bị luồn gió mạnh thổi văng mạnh vào kết giới hộc máu.

Một tên chém vào người Tửu nhưng cậu ngưng kết tơ thành một lớp chắn thanh kiếm đối phương ngay người rồi chém bay đầu đối thủ.

Bốn tên cầm kiếm xông đến chém Tửu, cậu né chật vật rồi dùng cửu kiếm chân kinh chém văng ba tên, tên còn lại chém trúng người cậu làm cậu bị thương, nhưng hắn cũng bị một chém của Tửu hạ gục. Cậu vẫn chạy lên dù đã sắp cạn chân-tiên lực.

Lúc này ngoài vòng vây một nhóm mười người phe Đại Trí bước ra ngoài nói:“ ẩn thân đầu trận đến giờ rồi, chiến thôi.”

Trong vòng chiến, mọi người phe Đại Trí thì chật vật chống trả, Tửu chém gϊếŧ liên tục nhưng những kẻ còn lại đều không phải dễ chơi khiến cậu ngày càng đuối sức. Bỗng

Bùm.....

Một cái nổ lớn làm khá nhiều tên bên Liễu Hà banh xác, Một người nam nhi ăn vận như nữ nhi lộn vòng nhảy đến gần Tửu. Tửu mừng nói:

“ Sư Huynh Tùng Sơn chúng ta cần phải mở một đường mới tiến vào chiếm cờ được, anh Sơn Tùng mọi người cũng cần anh giúp”

Sơn Tùng vận khí hô lên:“ Kỷ nguyên Đại Hồng Thủy”

Túy Tửu: “ Hấp Tinh Đại Pháp mười sáu quân cờ”

Tùng Sơn:“ Lốc Xoáy Tận Thế”

Cả ba tung ra ba chiêu mạnh nhất của mình khiến gió, nước xoáy mạnh kèm theo mười sáu quân cờ lẫn bên trong tạo thành một mũi nhọn cực mạnh đâm xuyên một đường lên phía trước. một lượng lớn đệ tử chắn phía trước bị đẩy ra xa, sống chết không rõ. Cơ hội một đường lộ rõ trong khoảnh khắc nên mọi người phe Tửu tranh thủ phóng đi lên.

những người bị té hốt hoản la lên:“ chặn bọn chúng lại”

Quỷ Dạ Hành cười ré lên:“ có ta ở đây Các ngươi đừng hòng bước qua “

Sơn Tùng nói:" Mọi người đi trước, hệ ta có thể khắc chế được hắn, một mình ta đủ hạ hắn rồi”

Quỷ Dạ Hành cười nói:“ Lúc nãy đánh với ta chưa đã tay sao, được thôi chiến tiếp nào, đội quân mới của ta xem ngươi đánh lại không?”

Nói Xong Dạ Hành bỗng cắn nuốt cái bóng của chính mình khiến hắn to lớn hơn biến thành khổng lồ bay vào dùng kéo cắt Sơn Tùng tới tấp.

“ ÁP Suất nước cực đại”

Sơn Tùng nhảy lên tung ra hàng loạt cú đấm vào bụng Dạ Hành.

“ Thủy Cực Đấm”

cú đấm cực mạnh vào bụng Dạ Hành, phía sau lưng hắn ta có thể thấy luồn áp lực mạnh mẽ từ lưng hắn phóng ra, lưng áo rách toạt la biết cú đấm đó mạnh cỡ nào.

Dạ Hành quá đau miệng hắn ói ra cái bóng của mình, từ từ teo nhỏ lại như ban đầu. Sơn Tùng nói:

“ ngươi nôn cái bóng của mình nuốt, ngươi chưa thành thạo chiêu này lắm, hãy luyện tập nhiều hơn đi”

Dạ Hành đau đớn nói:“ tên khốn ta chưa thua đâu”

Quay lại Túy Tửu lần này cậu bị ba tên dùng xích vây công, tuy nhiên Tửu dùng mười sau quân cờ bay đập vào khiến chúng chấn động gục ngã. Hai người chắn trước cậu lúc này là Lương Nguyễn Yến Phụng và một nam thanh niên miệng hút thuốc đầu trắng, áo trắng quần trắng lông mày trắng. Nam thanh niên phóng đi cực nhanh, áo yến Phụng tung bay bởi lực gió.

Tửu cảm thấy sau lưng mình có một luồn gió, cậu quay mặt qua thì...

Bốp....

cậu bị một côn đập thẳng vào mặt khiến Tửu bay ngược lộn vòng về sau. Tửu hai tay chóng đất nhìn thanh niên nói:“ Tên kia đánh lén đâu phải là hảo hán”

Tên lông mi trắng thở khói bay nghi ngút nói:“ đến được đây ta công nhận năng lực của ngươi, dể ta nói tên cho ngươi biết kẻo chết không nhắm mắt, Ta tên Cường Cường hãy hãnh diện khi bị loại bởi ta.”

Lúc Này Tùng Sơn thì bị Hàn Lập ngăn cản, hai bên giao tranh khốc liệt.

Tửu lấy lá bùa phòng thủ duy nhất còn lại dán lên người rồi vươn kiếm vận khí chuẩn bị tung sát chiêu thành danh Nhất Kích Tất Sát. Hai bên phóng nhanh về phía nhau tung ra liên hoàn sát chiêu. Từ khi lên truyền thuyết cậu đã sử dụng nhất kích nhiều đương mà không còn bị hạn chế một kiếm duy nhất nữa.

Yến Phụng Cũng cầm kiếm lao vào cuộc chiến hai người, Tửu Cùng Cường hai bên chạy cực nhanh giao chiến cả trăm chiêu. Cường Cường vận toàn lực nhưng không làm Tửu bị thương nói thầm:“ xem ra hắn có bùa phòng thủ cực mạnh nếu không không thể không bị thương bởi côn của ta tuy nhiên hắn đã hết sức rồi trận này ta thắng.”

Nói rồi Cường Cường cực nhanh lấy côn quấn vào cổ Tửu ( côn giống như của lý tiểu long ấy) kéo quật mạnh xuống đất.

ẦM.....

Tửu đã đuối sức bị Cuồng Cường phía trên siết côn ngay cổ ngày càng chặc. Cường Cường nói:“ Ngươi còn chưa đủ trình thắng ta đâu”

( mấy chương trước tại hạ nhầm tia chớp vàng Tiến Minh là Phan Vũ, tại hạ đã sửa lại, thật xin lỗi mấy đạo hữu vì sơ xuất này. Tiến Minh-tia chớp vàng. Phan Vũ- đệ nhất kiếm)