Chương 3: Long vương Diệp Thần online

Hả?

Lục Nam nghe vậy thì mặt hơi biến sắc, đây rõ ràng là không hề giống trong kịch bản, nghĩ rằng Tô Mục Nguyệt điên rồi, ai muốn kết hôn cùng cố ấy, Long vương Diệp Thần còn đang chờ cô tiến vào hậu cũng của hắn.

Tô Mục Nguyệt thấy nét mặt đen như lọ nồi của Lục Nam, trong lòng thoáng có chút vui hơn.

"Nhìn dáng vẻ này của anh ta, thú vị hơn nhiều so với trước đây."

Cha của Lục Nam nghe thấy con dâu tương lai mình nói như thế, hai tay liền vỗ vào nhau:

"Được rồi, hai đứa nếu bằng lòng, vậy không cần phải lo lắng nữa, chọn ngày chi bằng hôm nay, chúng ta hai nhà sẽ công bố ra."

Lục Nam trong lòng thở dài:

[Chắc não cô ta bị úng nước rồi, mình thực sự bị cô ta hại chết rồi, chút nữa Diệp Thần chắc chắn sẽ đến làm loạn, khó khăn lắm mới được cao phú soái giàu có, giờ sắp chết rồi sao]

Tô Mục Nguyệt nghe vậy hơi ngạc nhiên, chẳng lẽ chút nữa cốt truyện sẽ xảy ra giống như anh ta nói.

Bốn người cùng nhau bước xuống cầu thang, cha của Lục Nam vô tay ra hiệu mình có chuyện muốn tuyên bố.

"Các vị bạn bè thân thiết, hôm nay có chút chuyện vui muốn chia sẻ mọi người. Nhà họ Lục chúng tôi quyết định liên hôn với nha họ Tô, Tô Mục Nguyệt sắp trở thành con dâu của nhà họ Lục chúng tôi"

"Cái gì?". Lúc này bên cạnh đó có một tên tóc trắng bạch kim, khuôn mặt lạnh lùng, chính là trong truyền thuyết soái ca, binh vương, trên tay cầm ly rượu vang đỏ, người này chính là Diệp Thần, vệ sĩ của Tô Mục Nguyệt.

Diệp Thần ánh mắt lạnh lùng nghĩ:

"Tô Mục Nguyệt là cô gái mình thích, ai nhúng tay đều phải chết."

Lục Nam lúc này nhìn thấy Diệp Thần thì hoảng sợ không thôi, như chó nhà có tang, ba mẹ sắp chết:

"Hỏng rồi, hắn đến rồi, hắn đến rồi, hắn mang đại sát khí đến rối".

Diệp Thần đi lướt qua người Lục Nam, Tô Mục Nguyệt nhìn thấy tất cả mọi chuyện, liền cảm thấy ngạc nhiên:

"Hôm nay nhà mình rõ ràng không đem theo vệ sĩ, vậy mà Diệp Thần đó lại thật sự đến như lới Lục Nam nói".

Lục Nam lúc này đang suy nghĩ không biết phải làm sao, Diệp Thần liền lớn tiếng nói ra:

"Tôi không đồng ý mối hôn sự này."

Cha của Tô Mục Nguyệt nghe vậy thì nổ giận đùn đùn, chỉ thẳng tay vào mặt Diệp Thần:

"Cậu là ai mà dám xen vào chuyện nhà chúng tôi, chỉ là một tên vệ sĩ nhỏ nhoi mà phách lối như thế, ngươi đâu đuổi thằng này ra ngoài."

Diệp Thần lúc này âm trầm như nước thầm nghĩ:

"Đuổi ta ra ngoài? Mình rõ ràng là Long vương, tung hoành ngang dọc ở nước ngoài, vương công quý tộc của châu Âu cũng không dám nói như thế với mình."

Thấy nét mặt của Diệp Thần đầy đầy sát khí, Lục Nam nói ra:

"Đừng kích động, đừng kích động, có gì từ từ nói, hôm nay là sinh nhật của cha tôi, không nên đánh nha."

Đám quan khách đến dự hôm nay bàn tán sì xào, chính là đám nhân vật phụ thích ăn dưa bàn chuyện.

"Không ngờ Lục thiếu gia lại tốt như vậy, không tính toán với loại người này."

"Đúng đúng, đổi lại là tôi đã kéo ra ngoài đánh cho một trận."

"Tôi thấy rõ ràng muốn tranh đoạt mỹ nữ với Lục thiếu, Lục thiếu mau đánh chết hắn đi."

Lục Nam nghe đám người nói chuyện thì lập tức muốn tìm cái lỗ nào đó chui ra ngoài chạy chốn, đám người các ngươi ngông ngại chịu chết, nhưng Lục thiếu gia còn muốn sống đó nha.

Diệp Thần nghe mọi người bàn tán, sát khí càng tăng cao, thầm nghĩ:

"cũng tại do tên này theo đuổi Tô Mục Nguyệt, nếu không mọi chuyện sẽ không thành ra thế này."

Lục Nam thấy ánh mắt của Diệp Thần nhìn mình thì lạnh cả người, rõ ràng là rất đông người, nhưng không khí xung quanh lại lạnh lẽo khó tả.

"Phụt". Tô Mục Nguyệt lục này cười một tiếng

Diệp Thần nghe vậy còn đang nghĩ rằng hắn vì cô đứng ra nói giúp cho nên mới cười, còn nghĩ rằng hắn mới là chỗ dựa tốt của cô.

"Mục Nguyệt, không ai có hy sinh tự do của em để đổi lấy lợi ích. Có anh ở đây, em muốn đi đâu cũng được, ai ngăn cản kẻ đó sẽ chết.".

Lục Nam nghe nói như thế thì vui vẻ, trong lòng thầm nghĩ:

[Đúng vậy mau đi đi, nam nữ khách mời cùng nhau nắm tay bỏ trốn, chỉ cần tên này đưa Tô Mục Nguyệt đi, chuyện tiếp theo sẽ không còn liên quan gì đến mình.]

Diệp Thần tiến tới Tô Mục Nguyệt, muốn nắm tay cô rời đi, thì sấm sét giữa trời quang, Tô Mục Nguyệt hất tay hắn ra nói:

"CÚT".