Chương 117-1: Cho dù em xin anh, anh cũng không muốn em (1)

Lý Hân Như vừa khóc vừa thu thập những mãnh vỡ trên đất, lại sơ ý làm những mãnh vỡ cắt trúng tay, ngón tay bị cát sâu máu chảy ra. Cô ‘Tê --’ kêu một tiếng, nước mắt ủy khuất càng chảy xuống nhiều hơn.

Mạc Trọng Huy thoáng nhìn tay cô thấy máu tươi chảy ra, cúi đầu nói: “Em ra ngoài kêu Trương trợ lý băng bó cho em đi.”

Lý Hân Như cố nén đau, nghẹn ngào nói xong: “Không cần, không có gì trở ngại.”

Từ nhỏ đến lớn, chỉ cần cô chịu một chút tổn thương, người trong nhà liền khẩn trương. Nhớ rõ lúc còn ở nhà trẻ, bị một anh bạn nhỏ đẩy ngã nhào trật chân, sau về nhà chân sưng thật to, gia gia hận không thể làm cho kia nhà trẻ đóng cửa. Cho tới nay được bảo hộ rất khá, mọi người bên cạnh nói cô giống một đứa bé, nhất định nâng trên lòng bàn tay. Cô nghĩ tất cả mọi người sẽ bảo vệ cô, luyến tiếc thương tổn cô. Nhưng Mạc Trọng Huy, anh một lần một lần hung hăng đâm làm tổn thương lòng cô, cô lại không thể chùn bước yêu anh.

Mạc Trọng Huy khẽ thở dài: “Em vẫn nên kêu Trương trợ lý đưa em đi thoa thuốc đi.”

Lý Hân Như đứng lên, cắn môi, khàn khàn giọng nói: “Trương trợ lý không phải là gì của em, vì sao phải kêu anh ta giúp em, anh có hiểu không, bác Mạc gọi điện thoại cho em, nói anh nằm viện, em vội vàng chạy đến đây, cho dù em đã không còn là vị hôn thê của anh, vẫn muốn bồi ở bên cạnh anh. Mạc Trọng Huy, em yêu anh như vậy, em yêu anh hơn cả An Noãn yêu anh, nếu anh cùng An Noãn không có khả năng, cũng không thể cho em một lần cơ hội sao.”

Thấy biểu tình của Mạc Trọng Huy ngưng trọng, tựa hồ còn có chút do dự.

Lý Hân Như tiếp tục nói: “Em biết anh không thích giống như một thiên kim đại tiểu thư, ngay cả mình cũng không thể chăm sóc được. Nhưng em nguyện ý thay đổi vì anh, em có thể vì anh bỏ học, bỏ luôn giấc mơ làm một nữ cường nhân, em còn có thể vì anh học nấu ăn, học làm công việc trong nhà, thật sự cái gì em đều có thể cho làm vì anh, cho em một cơ hội được không?”

Cô chưa từng hèn mọn như vậy, giờ khắc này, cô không nghĩ đến bất cứ chuyện gì, chỉ muốn vì bản thân tranh thủ thêm một chút, cho dù cơ hội thực xa vời, thử qua ít nhất sẽ không lưu lại tiếc nuối.

Mạc Trọng Huy mím môi, lạnh lùng nói hai chữ: “Thật có lỗi”.

Hai chữ lại đủ để đại biểu quyết tâm của anh.

Lý Hân Như vẫn không phục, có chút giận dữ nói: “Rốt cuộc em có chỗ nào kém hơn An Noãn? Em trẻ hơn cô ta, xinh đẹp hơn cô ta, giàu có hơn, ôn nhu hơn cô ta. Quan trọng nhất là em yêu anh, em có thể làm tất cả vì anh. Còn cô ta? Ngoại trừ thương tổn anh, còn có thể cho anh cái gì? Em nghe bác Mạc nói, An Noãn không cần anh, cô ta đã không cần anh, cô ta phải kết hôn cùng Lâm Dịch Xuyên, chẳng lẽ anh vì cô ta cô độc sống quãng đời còn lại sao?”

Ánh mắt Mạc Trọng Huy mơ hồ, giọng điệu lại kiên định: “Vợ của Mạc Trọng Huy anh đời này chỉ có thể có thể là An Noãn.”

Tim Lý Hân Như co rút đau đớn.

“Cô ta cũng không muốn anh, cô ta muốn cùng Lâm Dịch Xuyên kết hôn, anh còn khăng khăng một mực đối với cô ta sao?”

Khóe miệng Mạc Trọng Huy chua xót giơ giơ lên, thản nhiên nói: “Vợ của anh, anh làm sao để cô ấy gả cho người khác.”

“Anh có ý gì?”

“Anh có thể dung túng cho chút tính tình đó của cô ấy, nhưng không chấp nhận cô ấy gả cho một người đàn ông nào khác.”

Khi Mạc Trọng Huy nói lời này, trong mắt tràn đầy sủng nịch. Một khắc kia, Lý Hân Như thấy trong mắt người đàn ông lạnh lùng này một tình yêu đích thực, lòng của cô co rút đau đớn lợi hại, nếu này phân tình yêu này thuộc về cô, cô tình nguyện dùng tất cả những gì cô đang có để trao đổi.

--

An Noãn nhận được điện thoại của đại lý nhà đất, người đại lý nói với cô có một căn nhà rất phù hợp yêu cầu của cô, vị trí tốt, trang hoàng tinh xảo, giá cả vừa phải. Lại có loại chuyện tốt này, An Noãn có chút không tin. Người đại lý hẹn cô đi xem nhà, An Noãn cũng muốn đi xem nên nên đưa Sớm ra ngoài.

“An tiểu thư, nhà này cam đoan cô sẽ thích, phòng ốc đều được trang trí cho vợ chồng mới cưới, nội thất đều là tốt nhất, chỉ cần dọn vào là có thể ở. Nhìn cách trang trí cô sẽ biết, chủ cho thuê nhà phẩm vị rất cao, rất nhiều đồ nội thất đều nhập khẩu từ nước ngoài.”

An Noãn hoài nghi nhíu mày hỏi: “Nếu là phòng tân hôn, chủ cho thuê nhà vì sao bán đi.”

“Nghe nói hôn sự thất bại, chủ cho thuê nhà bán với giá thấp.”

An Noãn nửa tin nửa ngờ. Tiểu khu rất cao, bảo an đối với thân phận bọn họ tiến hành rồi một loạt sắp xếp tra đăng ký, mới cho bọn họ đi vào.

Là một tiểu khu cao cấp, nguyên bộ phương tiện đầy đủ hết, không khí thoáng mát An Noãn lập tức thích hoàn cảnh ở đây. Người đại lý đưa cô đến nhà, là tầng cao nhất, tầng hai mươi tám.

Lúc trước, An Noãn rất sợ độ cao, nhưng lúc này đứng ở trước cửa sổ sát đất của tấng hai mươi tám, cô lại rất bình tĩnh trấn định. Giống như tất cả xảy ra trong cuộc sống đều vứt ở sau lưng, liền không có gì sợ hãi.

Căn nhà trang hoàng tuyệt đối có thể dùng hai chữ ‘Xa hoa’ để hình dung, chủ nhân còn tỉ mỉ thiết kế phòng em bé, hơn nữa có hai phòng. Một phòng là chuẩn bị cho một đứa bé trai, giường là mô hình xe hơi, bên trong tất cả đồ chơi đều là điều khiển ô tô, điều khiển phi cơ. Một phòng khác chuẩn bị cho một đứa bé gái, giường công chúa màu hồng nhạt, trong phòng tràn đầy búp bê.

Gụng tâm bố trí như vậy, hôn sự như thế nào thất bại? Trong lòng An Noãn không khỏi có chút tiếc nuối.

“An tiểu thư, cô cảm thấy thế nào?”

An Noãn cười cười nói,“Rất thích, chính là......”

“Chỉ là cái gì? Có phải cảm thấy giá cao, kỳ thật giá cả của căn nhà này không cao.”

An Noãn hơi hơi gật gật đầu, thản nhiên nói: “Không phải vấn đề tiền, chủ nhà là đàn ông?”

“Đúng vậy, chủ nhà là một người đàn ông thành đạt.”

“Tôi rất ngạc nhiên vì sao hôn sự lại thất bại, nhìn chủ nhà thực dụng tâm.”

Người đại lý cười nói: “Chuyện tình cảm không thể nói đúng sai, có lẽ một giây trước còn yêu chết đi sống lại, giây tiếp theo liền đã không còn là của nhau. Bởi vậy, nên quý trọng người trước mắt. Tình yêu vốn là không có thiên trường địa cửu.”

“Căn nhà này tôi rất thích, chờ bạn trai tôi từ nước ngoài trở về, tôi đưa anh ấy đến đây xem, nếu anh ấy cũng thích, chúng tôi sẽ mua.”

Người đại lý cười hỏi: “Bạn trai cô khi nào thì trở về?”

“Chiều nay về đến Bắc Kinh, nếu không có gì trở ngại, buổi tối tôi đưa anh ấy đến đây nhìn xem.”

“Tốt, buổi tối tôi đưa hai người đến.”

--

Vốn đối với chuyện mua nhà An Noãn không ôm hy vọng, tính chờ Lâm Dịch Xuyên về kêu anh tự đi xem, không nghĩ tới nhanh như vậy liền nhìn trúng, cũng có thể coi đây như một loại duyên phận. Vừa đến, cô liền thích hoàn cảnh nơi này, vừa vào nhà, cô liền cách trang trí bên trong.

Chủ căn nhà này chắc có lẻ rất yêu bạn gái mình, An Noãn chú ý tới phòng giữ quần áo rất lớn kia, có thể chứa bao nhiêu quần áo, bao nhiêu giầy dép. Còn có bàn điểm trong phòng ngủ chính, được nhập khẩu từ Ý. An Noãn sở dĩ biết, là vì cô biết cái logo kia, trước kia ở Giang thành, trong biệt thự lý cũng dùng nhãn hiệu này.

Toàn căn nhà, tràn đầy yêu thương ấm áp.

Cô và Sớm đang ăn cơm, đột nhiên nhận được điện thoại của Tô Nhiên, cô xem người bên cạnh, tiểu tử kia đang đối phó với chân gà trong tay.

“Tốt, cô lại đây đi, tôi và Sớm đang ăn.”

Tô Nhiên muốn gặp cô, An Noãn thủy chung không có biện pháp cự tuyệt cô ấy. Rất nhanh Tô Nhiên chạy đến, Sớm rất lạnh đạm tiếp đón, tiếp tục đối phó thức ăn trong tay.

Tô Nhiên chăm chú nhìn đứa nhỏ ăn trong chốc lát, mới chuyển hướng An Noãn, thật có lỗi nói: “An tiểu thư, lần trước đã đem phiền toái đến cho cô.”

An Noãn cười cười: “Không sao, tôi không nghĩ anh ấy sẽ tức giận đến như vậy.”

“Cuối cùng cô cũng biết anh ấy có bao nhiêu chán ghét tôi!” Tô Nhiên chua xót nói xong, trong mắt tràn đầy đau xót.

“An tiểu thư, tôi nghe nói anh ấy và cô sắp kết hôn, chúc mừng các người.”

An Noãn mím môi, bỗng nhiên trong lúc đó, phát hiện mình không biết nói cái gì. Đối mặt với người phụ nữ này, cô luôn cảm thấy áy náy, nhìn khuôn mặt cô ấy và Sớm có nét giống nhau, luôn luôn cảm giác như mình chiếm đoạt của cô ấy thứ gì.

“An tiểu thư, nói thật, hai người đến với nhau tôi rất vui vẻ, trên thế giới này cô là người thương yêuSớm nhất, không ai có thể so sánh với cô.”

Lúc Tô Nhiên nói lời này, khóe miệng là giương lên. Cô thực chỉ muốn gặp Sớm, đời này Lâm Dịch Xuyên không có khả năng chấp nhận cô, nếu nhất định không thể tự mình cô chăm sóc cho Sớm, cô tình nguyện người kia là An Noãn.

“An tiểu thư, tôi thực hâm mộ cô.” Tô Nhiên đột nhiên nói như vậy một câu.

An Noãn nghi hoặc nhìn về phía cô ta.

“Aaron rất yêu cô, Sớm cũng rất thích cô, một nhà ba người các người nhất định sẽ rất hạnh phúc.”

Một nhà ba người, từ ngữ này làm đau đớn màng tai An Noãn. Cô luôn luôn cảm thấy ký quái, lại không biết quái ở nơi nào.

“An tiểu thư, về sau tôi có thể thường xuyên cùng các người ra ngoài chơi?”

An Noãn cười gật gật đầu.

--

An Noãn muốn dẫn Sớm đến sân bay đón Lâm Dịch Xuyên, lúc này Tô Nhiên mới rời đi. Hôm nay ở chung, Sớm cũng chẳng phải chán ghét cô. Lúc tách ra, tiểu tử kia còn nhiệt tình cùng Tô Nhiên nói ‘Gặp lại’.

Trên đường đến sân bay, cô nhịn không được hỏi Sớm: “Lúc trước không phải con rất chán ghét dì Tô Nhiên?”

Sớm cười nói: “Con vốn không chán ghét dì.”

An Noãn nhíu nhíu mày, kêu rên: “Con nít sao lại nói dối, trước kia không phải con nói chán ghét dì lắm sao?”

Tiểu tử kia rất thông minh nói,“Trước kia là vì dì muốn cướp Rừng già, con chán ghét dì. Nhưng hiện tại, mẹ muốn cùng Rừng già kết hô , ai cũng không thể cướp đi Rừng già, ta sẽ không chán ghét cô .”

An Noãn sủng nịch xoa đầu Sớm, tâm tư đứa nhỏ này so với bạn cùng lứa tuổi lớn hơn rất nhiều.

“Mẹ, có phải dì Tô Nhiên rất thương con?”

An Noãn gật gật đầu.

“Vì sao dì ấy thương con, con không quen dì ấy.”

An Noãn nghĩ nghĩ, cười nói: “Bởi vì dì thích Rừng già nha, bởi vậy cũng thích con.”

“Về sau con vẫn chán ghét dì ấy, con chán ghét ai thích Rừng già, muốn cướp Rừng già từ bên cạnh mẹ.”

An Noãn bất đắc dĩ lắc lắc đầu. Đến sân bay, một giờ máy bay hạ cánh. An Noãn cùng Sớm chờ ở sân bay. Trùng hợp cô lại gặp Lý Hân Như.

Cô ấy đội mũ lưỡi trai rất thấp, trên mặt là mắt kiếng bản to che gần hết khuôn mặt xinh đẹp. Nếu không phải Lý Hân Như chạy tới chào hỏi cô, An Noãn là vạn vạn nhận ra cô ta.

“An tiểu thư!”

Gặp lại, giọng điệu cô ta lạnh lùng. An Noãn nghe giọng mới nhận ra cô.

“Lý Hân Như?”

Lý Hân Như tháo kính xuống, An Noãn liếc mắt thấy hai mắt cô ta sưng đỏ, mặc dù đã trang điểm kỹ, vẫn rất dễ dàng nhìn thấy.

“An tiểu thư, tôi rất bội phục cô, tài giỏi đến nổi có thể xoay quanh hai người đàn ông cùng lúc, loại cảm giác này có phải rất tuyệt?”

An Noãn cắn cắn môi, nhìn người trước mắt cảm thấy rất xa lạ.

“Mạc Trọng Huy say rượu vì cô, đến nổi phải nằm viện, có phải cô có cảm giác rất thành tựu?”

An Noãn nhíu nhíu mày.

“Tôi thật không biết cô có cái gì tốt, anh ấy đối với cô cứ khăng khăng một mực. Có lẻ công phu trên giường rất cao.”

“Lý Hân Như!” An Noãn phát ra một tiếng kêu rên.

“Như thế nào, tôi nói sai rồi sao? Hai người đàn ông kia chẳng lẽ không phải yêu thân thể của cô sao? Nhưng trừ thân thể ra, tôi không thấy được cô còn có cái gì hấp dẫn. Kiêu căng tùy hứng, một đứa cô nhi, còn tự cho thiên kim đại tiểu thư, cô cho là tìm được Thẩm gia làm chỗ dựa, thì cô chính là sinh ra danh môn thiên kim? Nói cho cô biết, lựa chọn này của cô là chính xác, bởi vì bác Mạc vĩnh viễn cũng sẽ không chấp nhận loại phụ nữ như cô, vĩnh viễn cũng không bước được vào cửa của Mạc gia.”

Sớm nhìn đến An Noãn bị khi dễ, dùng sức đẩy Lý Hân Như mắng: “Người xấu, cách xa mẹ tôi một chút.”

Lý Hân Như liếc Sớm một cái, châm chọc nói: “Người phụ nữ này làm một chuyện rất buồn cười, vì con một người khác, hy sinh tình yêu của mình, lựa chọn một người đàn ông mà mình không yêu. Tôi thật không biế nên bội phục cô, hay là nên cười nhạo cô. Cô cho là cô làm như vậy rất vĩ đại phải không? Còn tôi lại cảm thấy ghê tởm? Ghê tởm đến muốn ói. Tự cho là đúng, tương lai cô nhất định một bi kịch, tôi chờ có một ngày, hai người đàn ông kia không còn muốn cô, cô phải đau khổ sống quãng đời còn lại. Tôi tin tưởng ngày này rất nhanh sẽ đến, chúng ta chờ xem đi.”

Lý Hân Như thoáng nhìn xa xa Lâm Dịch Xuyên đi tới, cô nói xong liền đi về hướng ngược lại.