Sáng sớm hôm sau tổ chương trình tới cửa, vừa mới chuẩn bị thiết bị xong, công ty nội thất tới cửa trang trí.
Bởi vì sau này sẽ không ở thường xuyên, vì tiết kiệm không gian, nên đã mua giường tầng cho trẻ em dành cho 4 người mà sếp lớn đề nghị.
Sau khi lắp ráp giường xong, ba lớn một nhỏ còn cãi nhau một trận vì phân chia chỗ nằm. Chiêu giả vờ mộng du này vẫn còn có thể thử xem, nằm ở giường tầng trên không quá thuận lợi để cô bé nhắm mắt xuống giường.
Sâm Sâm cũng giơ tay: “Cháu đây cũng muốn ngủ phía dưới, cháu muốn ngủ đối diện với chị gái.”
Vẻ mặt của Tiêu Tiêu tỏ ra ghét bỏ, bĩu môi từ chối: “Không cần, em vừa ngủ một tý là rớt chăn, chị mới không cần đối diện với chân thối của em.”
Cố Danh Đình vốn dĩ không có ý kiến gì, thói quen ở sạch từ nhỏ một khi được nhắc nhở, lập tức nói: “Cháu đây cũng không muốn ngủ đối diện với Cố Danh Sâm.”
Hai anh em nhìn nhau cười, cùng nhìn về phía cô nhỏ.
Cố Cảnh Di khinh thường nhúng tay vào trận chiến tranh giành của lũ trẻ, nhưng gặp phải ánh mắt của cháu trai, cháu gái lập tức xù lông: “Dựa vào cái gì? Các cháu không muốn là đẩy luôn lên người cô, cô cũng không đồng ý.”
Bạn nhỏ mới 4 tuổi liên tiếp bị ba người ghét bỏ, cắn ngón tay méo miệng, vô cùng tủi thân xoay người nhìn ba của mình: “Hu hu hu, ba ơi, bọn họ đều ghét bỏ con, rõ ràng là chân của Sâm Sâm không hôi!”
Bạn nhỏ dáng dấp xinh đẹp lại đáng yêu, bởi vì thuộc tính của trạch nam, chỉ ăn không vận động, mặc dù không coi là béo, nhưng cũng là da thịt mềm mại, quả thực là trẻ con đáng yêu xinh đẹp trong lòng người lớn.
Bao gồm cả trong lòng Cẩu ba, một đám nhân viên công tác tim đều tan chảy, hận không thể tiến lên ôm một cái cọ cọ, dỗ dành tâm hồn mất mát của đứa bé.
Tất cả người lớn cùng nhìn về phía mấy cái người xấu ỷ lớn hϊếp nhỏ, ý đồ dùng ánh mắt lên án để cho bọn họ nhận thức được sai lầm của mình.
Ở trong quá trình đấu tranh lâu dài của hai chị em, Tiêu Tiêu đã sớm miễn dịch với ánh sáng của trà xanh, bất mãn hất cằm lên, khoanh tay lại hừ lạnh: “Mọi người đối xử với người bảo đảm ratings của chương trình như vậy sao?”
Nhân viên công tác: “……”
Xin lỗi, tiểu nhân đã mạo phạm rồi. Orz
Cố Danh Đình chớp mắt, hơi ưỡn ngực: “Biết cái gì là gió thổi bên gối không? Khuyên các cô các chú suy nghĩ lại thật kỹ, đắc tội với anh trai người bảo đảm ratings của chương trình sẽ có hậu quả gì!”
Mọi người: “……”
Phải, hình như rất có lý, nhưng không phải có cái từ gì kỳ quái trà trộn vào đấy chứ?
Chọn quả hồng mềm mà bóp, cuối cùng mọi người đồng thời tập trung tầm mắt ở trên người Cố Cảnh Di, Cố Cảnh Di bị nhìn lui về phía sau một bước, không dám tin nói: “Không phải mọi người……”
“Được rồi.” Cố Cảnh Dương nói thẳng: “Cảnh Di cần dậy sớm nấu cơm cho bọn nhỏ, ở giường dưới tương đối thuận tiện, Sâm Sâm tuổi còn nhỏ cũng ở giường dưới.”
Giọng nói của Cẩu ba như một cây búa, hoàn hảo giải quyết tranh luận nội bộ gia đình, toàn bộ nhân viên công tác cũng rất hài lòng, bởi vì như vậy sẽ không đắc tội người bảo đảm ratings.
Về phần Cố Cảnh Di?
Cố Cảnh Dương: Hazzz, dù sao cũng không phải con gái cưng của mình, tủi thân thì cứ tủi thân đi.
Tổ chương trình: Aizzz, chỉ là người lớn dẫn Tú Nhi tham gia chương trình thôi, tiểu hồ già (*) tuyến 18 làm gì có quyền đòi hỏi?
(*) Tiểu hồ già: một diễn viên trẻ trong giới giải trí, có danh tiếng rất tệ, bị nhiều người ghét.
Cố Cảnh Di đón nhận sắc mặt chân thật tàn nhẫn của nhóm người này trong sự khϊếp sợ bàng hoàng, dưới sự kêu gọi của anh trai căm giận vén tay áo đi chuẩn bị cơm trưa.
Ở chùa Lâm Viễn từng rèn luyện qua một trận, tay nghề làm bếp của Cố Cảnh Dương còn có thể chấp nhận được, hai anh em làm cơm nhà đơn giản, sau khi ăn xong mấy người lớn và trẻ nhỏ nhìn nhau qua lại, không biết nên làm cái gì.
Đầu nhỏ của Tiêu Tiêu lắc lư trái phải, nhìn về phía đạo diễn Khương trong góc, hỏi giòn tan: “Chú Khương ơi, mọi người không có kịch bản sao? Cháu thấy trong chương trình TV khác đều có nhiệm vụ mà.”
“Ách……” đạo diễn Khương không biết nên trả lời như thế nào.
Thật ra tập đầu tiên là có, nhưng bọn họ phát hiện các vị khách có hiệu quả dẫn dắt quá tốt, khiến cho kịch bản của bọn họ đặc biệt cũ rích, vì thế tập 2 này mới không chuẩn bị, lớn mật muốn nhìn Tiêu Tiêu tự mình phát huy.
Vì không để cho mình có vẻ quá không chuyên nghiệp, đạo diễn Khương không nói gì, vừa thần bí vừa cười cười xấu hổ.
Tiêu Tiêu nhìn dáng vẻ có hơi ngượng ngùng của ông ta, bất đắc dĩ thở dài: “Ài, thôi được rồi, cháu đã hiểu.”
Cũng do cô ngây thơ, nhận một cái chương trình có danh tiếng quá thấp kém của tổ chương trình, cô còn có thể trông chờ vào cái gì đây?
Hầy, cuộc sống không dễ dàng, Tú Nhi thở dài.
Đạo diễn không biết nội tâm của người bảo đảm ratings nhà ông ta đã diễn xa như thế, nhưng hiện tại đúng là có chút xấu hổ, nơi này của Cố Cảnh Dương vắng giống như khu vực không người, cũng không thể lại làm một đợt tổng vệ sinh nữa.
Trùng hợp vào lúc này, di động của Cố Cảnh Dương vang lên, phá vỡ im lặng.