Thiệu Ny vừa nói hết lời lại ngẩng đầu một cái, đôi mắt đào hoa bị bao phủ bởi một tầng sương mù.
Có lẽ là hôm nay ở trong núi cuối cùng cũng được gián tiếp cảm nhận sự sung sướиɠ khi được làm phụ nữ, bây giờ bên tai lại truyền đến tiếng rêи ɾỉ của Doanh Doanh, điều này cũng làm cho cô ta lập tức nhớ lại cảnh tượng trong núi.
Lúc ấy đã đến mức độ đó rồi, đương nhiên bây giờ cô ta cũng không cần ngại ngùng gì nữa.
Lâm Đình không còn khách khí, khế vươn tay ra, trực tiếp ôm Thiệu Ny vào trong lòng.
Mặc dù buổi sáng Lâm Đình có chút ảo não vì mình dạo đầu với Thiệu Ny quá nhiều, nhưng bây giờ cho dù có cho anh làm lại một lần, anh vẫn không có lập tức chiếm lấy cơ thể Thiệu Ny.
Dù sao Thiệu Ny cũng chưa từng làm chuyện này bao giờ, Lâm Đình chỉ muốn để Thiệu Ny nếm được cảm giác tuyệt vời chân chính vào lần đầu tiên.
Đương nhiên, trong đó còn có cả mục đích riêng cực lớn của Lâm Đình.
Nếu lần đầu tiên của Lâm Đình và Thiệu Ny vô cùng hoàn mỹ thì sẽ để lại một ấn tượng không bao giờ nhạt phai ở trong lòng Thiệu Ny, như vậy về sau chỉ cần Lâm Đình muốn, chỉ cần có thời cơ phù hợp, sợ là Thiệu Ny đều sẽ chol
Đây mới là ý tưởng chân thật nhất trong lòng Lâm Đình!
Anh đặt hai tay lên bộ ngực sữa và đùi ngọc của Thiệu Ny, cùng lúc đó anh còn phát huy các chiêu thức của Vô Tương Quyết lên trên người Thiệu Ny vô cùng tinh tế.
Đã từng được luyện tập với những người phụ nữ trước đó, bây giờ đối với một cô gái xinh đẹp như Thiệu Ny, Lâm Đình quả thật là hành động dễ như trở bàn tay.
Khi Doanh Doanh cất lên một tiếng kêu cao vυ"t, cuối cùng Thiệu Ny cũng không nhịn được nữa.
Mà lúc này, quần áo trên người Lâm Đình và Thiệu Ny cũng đã sớm không thấy.
Thiệu Ny cắn chặt môi, cho dù là đang rất dễ chịu, nhưng vẫn không phát ra một tiếng nào cả.
Chỉ thấy trong đôi mắt như nước mùa thu của cô ta dạt dào ý xuân, dường như sắp hoàn toàn chôn vùi cả người cô †a vào trong đó.
Lâm Đình biết bây giờ đã là thời cơ tốt nhất, cũng không thể chậm trễ nữa.
"Có lẽ sẽ đau một chút, đợi chút nữa là được". Lâm Đình vừa mới dứt lời, lập tức ưỡn eo một cái.
Đau đớn vừa mới bắt đầu khiến cả người Thiệu Ny có chút run rẩy, nhưng chưa được bao lâu, loại cảm giác xuyên tới xuyên lui trên trời dưới đất, rong chơi trong đám mây kia đã làm cho thân thể Thiệu Ny không ngừng run rẩy.
Lúc này mặc dù Hầu Hoài và Doanh Doanh đã sớm kết thúc thật lâu, nhưng điều đó lại không hề có chút ảnh hưởng nào với Lâm Đình và Thiệu Ny.
Không chỉ như thế, âm thanh mông va chạm bôm bốp trong dự đoán của Lâm Đình lúc trước cuối cùng cũng thật sự truyền ra, chỉ là loại âm thanh này còn tốt đẹp hơn cả sự tưởng tượng của Lâm Đình.
Không biết hai người đã làm bao lâu, Thiệu Ny vẫn luôn đè nén sự sung sướиɠ trong lòng, cắn chặt hàm răng.
Đến lúc cuối cùng, cô ta há miệng ra trực tiếp cắn lấy bờ vai Lâm Đình.