Đặc điểm lớn nhất trên người Thiệu Ny chính là cặp mông to tròn đầy đặn của cô ta, lúc này Lâm Đình đặt Thiệu Ny trên lưng của mình, hai tay tự nhiên đặt lên hai bắp đùi của cô ta.
Phải biết, trên bắp đùi chính là cặp mông vểnh.
Dù sao Lâm Đình cũng bị què một chân, đi đường cũng có chút không thuận tiện.
Huống hồ Lâm Đình còn cõng Thiệu Ny trên lưng, trước ngực còn đeo một cái ba lô đựng đầy thảo dược của mình.
"Anh đặt tôi xuống đi, tôi có thể tự mình đi lại, thả tôi xuống đi!"
Thiệu Ny còn đang giấy giụa.
Lâm Đình dứt khoát duõi tay ra vỗ vào cái mông to của cô ta, âm thanh rất rõ ràng và sắc nét.
Cảm giác non mềm và săn chắc khiến trái tim của Lâm Đình cũng rung động.
Chỉ một âm thanh đơn giản, Lâm Đình thậm chí còn ảo tưởng đây là âm thanh nhẹ nhàng phát ra khi vỗ vào mông của Thiệu Ny sau khi đặt cô ta lên giường.
"Bây giờ cũng đã muộn rồi, trên chân cô còn đang bị thương, chẳng lẽ cô cũng giống như tôi, muốn bị què cả đời hay sao?", Lâm Đình dùng giọng điệu không còn chỗ để nghi ngờ nói.
"Hả? Anh..."
Lúc này, Thiệu Ny cuối cùng cũng nhận ra chân của Lâm Đình đi đứng có vấn đề, vừa rồi cô ta còn luôn tỏ ra hoảng sợ khi đối mặt với Lâm Đình, hơn nữa đường núi vốn không bằng phẳng, cho nên vừa rồi cô ta hoàn toàn không nhận ra Lâm Đình bị què một chân.
Lúc này đi được mấy bước, cuối cùng Thiệu Ny mới nhận ra Lâm Đình không hề nói dối, anh quả thực đã bị què một chân.
"Chân của anh... bị sao vậy?", Thiệu Ny trầm ngâm mấy giây, sau đó lên tiếng hỏi.
"Chuyện này không nên hỏi".
Thấy Lâm Đình nói như vậy, Thiệu Ny đành phải ngậm miệng lại.
Lòng tốt mà Lâm Đình thể hiện ra khiến trong lòng Thiệu Ny vô cùng cảm động.
So sánh với việc bố ruột ép cô ta kết hôn với một tên côn đồ mà nói, Thiệu Ny vô thức nảy sinh hảo cảm với Lâm Đình, mặc dù người đàn ông vừa cõng cô ta sau lưng đã nhìn thấy toàn bộ cơ thể cô ta, nhưng Thiệu Ny dường như không còn khó chịu nữa.
Đường núi gập ghềnh, vô cùng khó đi.
Nếu không phải thân thể của Lâm Đình được Vô Tướng Quyết cải tạo thì chính anh một mình đi lại khập khiễng ở núi rừng cũng còn khó khăn, chứ đừng nói chỉ là cống thêm một người trên lưng.
Sau khi Lâm Đình cường hóa thân thể lần này, điều mà ngay cả anh cũng không biết chính là dung mạo của anh cũng trở nên đẹp trai hơn vài phần.
Không chỉ như vậy, khí chất trên người anh cũng đang thay đổi, dễ dàng chiếm được trái tim của phụ nữ hơn.
Sự tương phản trong thái độ của Thiệu Ny đối với Lâm Đình thật ra có liên quan rất nhiều đến sự thay đổi trong khí chất của anh lúc này.
Thiệu Ny từ nhỏ đã ít tiếp xúc với con trai, điều này không phải vì tính cách của cô ta mà vì gia đình của cô ta rất phong kiến.
Đặc biệt là người cha Thiệu Kiến Trung của Thiệu Ny, hoàn toàn là một ông lão cổ hủ.
Dĩ nhiên, Thiệu Kiến Trung cũng có động cơ ích kỷ của riêng mình.
Mặc dù Thiệu Ny hơi đen một chút nhưng dung mạo quả thực rất xinh đẹp, nếu có thể giữ được thân hình hoàn hảo như vậy và gả vào một gia đình tốt thì điều này sẽ giúp ích cho ông ta rất nhiều.
Ai mà ngờ được Thiệu Ny lại trốn thoát và có tiếp xúc thân mật như vậy với Lâm Đình.
Đây là lần đầu tiên Thiệu Ny bị một người đàn ông nhìn thấy hết cơ thể, cũng là lần đầu tiên cô ta nằm trên lưng một người đàn ông.
Lâm Đình vốn đã đi khập khiêng, hơn nữa đường núi gập ghềnh, cho nên Thiệu Ny ở trên lưng của Lâm Đình cũng không ngừng xóc nảy.
Loại xóc nảy này rất kỳ diệu, Lâm Đình cũng sợ Thiệu Ny sẽ trượt khỏi lưng mình, cho nên tay anh chậm rãi di chuyển từ bắp đùi của Thiệu Ny lên đến mông của cô ta.
Cho nên, thân thể của Thiệu Ny đồng thời tiến về trước cũng hơi run lên, giống như cái mông của Thiệu Ny được Lâm Đình nắm lấy đang đánh vào lưng anh. Lúc đầu hai người cũng không có cảm giác gì, nhưng nơi mà Thiệu Ny va chạm vào sau lưng Lâm Đình chính là nơi bí mật và nhạy cảm nhất của một người con gái.
Không bao lâu sau, Lâm Đình có thể nhận ra cơ thể Thiệu Ny ở phía sau đang dần dần nóng lên, cơ thể cô ta bắt đầu có chút không tự chủ được hơi vặn vẹo, như thể đang tìm kiếm một tư thế thoải mái và chắc chắn hơn.
Đi được một đoạn ngắn nữa, dù Thiệu Ny có rụt rè đến đâu thì trong miệng cũng vô thức phát ra tiếng rêи ɾỉ ngượng ngùng vì không thể chống cự lại được.
Ngay khi tiếng rên vừa dứt, Lâm Đình cũng cảm thấy trên người mình có chút nóng, giống như có thứ gì đó đang chảy dọc sống lưng.